Ảnh Đế Sư Huyền!
Lưu Cẩm Vinh không theo đuổi ngôi sao, nhưng cũng không chịu nổi em họ của Lưu Toàn Phúc là fan của ảnh đế, còn là loại người mê idol đến điên cuồng.
Có thể nói, bởi vì em họ của Lưu Toàn Phúc, cháu gái ông ta là Lưu Toàn Bội mà người nhà bọn họ đều rất quen thuộc với khuôn mặt của vị ảnh đế này.
Này này này này… Ảnh đế nổi tiếng trong miệng thế gian sao lại ở chỗ này?!
Ánh mắt Lưu Cẩm Vinh trừng lớn hơn, tuy rằng ông ta không hiểu giới giải trí, nhưng cũng biết thân phận địa vị của những người là ảnh đế đều không tầm thường.
Một năm trước, vị ảnh đế tên Sư Huyền này đột nhiên biến mất, thông báo ở ẩn, tất cả mọi người đều không biết anh ta ở nơi nào, Lưu Toàn Bội ở nhà khóc tận một tuần, còn muốn cùng anh họ của mình rời nhà trốn đi.
Chẳng qua Lưu Toàn Phúc là đi tìm đồ ăn ngon, mà Lưu Toàn Bội là đi tìm ảnh đế của mình. Người nhà họ Lưu phải giữ Lưu Toàn Bội lại, nhưng cũng biết, ảnh đế biến mất, sau khi biến mất trong giới liền không thấy tăm hơi.
Lưu Cẩm Vinh ngày hôm qua còn nghe Lưu Toàn Bội nói, muốn đi tìm ảnh đế. Nhưng trăm triệu lần không nghĩ tới, vị ảnh đế được đồn là mất tích kia lại ở chỗ này? Ở cái nơi hẻo lánh, có một chút sự kết hợp giữa thành thị và nông thôn này!
Lưu Cẩm Vinh đã cảm thấy hoàn toàn bối rối. Một ông chủ của tập đoàn Quảng Diệp, một ảnh đế đang trong thời kì đỉnh cao của sự nghiệp, rốt cuộc là do ông ta nhận sai, hay thật sự là hai người kia không phải là thật?
Nhưng tại sao bọn họ lại ở Tiệm ẩm thực Trình Ký này?
Một tiếng “tiệm ăn nhỏ” trong miệng ông ta, lại có thể xuất hiện tận hai vị tai to mặt lớn, có sức ảnh hưởng đến dư luận như vậy?!
Không, không có khả năng, có thể là do ông ta nhận nhầm người.
Diệp Dư Chiêu là một giám đốc của một tập đoàn nổi tiếng, làm sao có thể có thời gian nhàn rỗi ngồi trong một tiệm ăn nhỏ như vậy, mỗi phút mỗi giây của người này đều có giá trên trời!
Ảnh đế đang trong thời kỳ nhạy cảm, có sự nghiệp đang lên đỉnh sao lại ở chỗ này giết cá chứ?
Không thể nào!
Hai người này chỉ là trùng hợp, chiếc đồng hồ kia có lẽ là giả!
Nhưng… Bộ quần áo đắt tiền đó không phải là giả.
Gương mặt của ảnh đế… Khuôn mặt kia lớn lên quá đẹp, cũng rất khó để nhận sai.
Cho nên bọn họ thật sự là ông chủ tập đoàn Quảng Diệp Diệp Dư Chiêu và ảnh đế Sư Huyền đang ẩn mình sao?
Lưu Cẩm Vinh nghĩ đến những lời mình vừa nói với Trình Nguyên Hoa, đột nhiên có chút run lên. Ông ta bây giờ vừa muốn hai người kia thừa nhận, lại sợ bọn họ thừa nhận!
Trong cửa hàng này sao lại cất giấu hai người này…
Không nên nha.
Tầm mắt của Lưu Cẩm Vinh lại một lần nữa lia quanh tiệm, ánh mắt chuyển qua trên người những người khác, còn lại ba người. Một đôi vợ chồng già bình thường không có gì nổi bật, ông ta nhìn mãi cũng không biết mình không quen hai người kia. Còn có một người đàn ông trung niên đeo tạp dề, ông lão này cũng phi thường bình thường, không thu hút chút nào…
Ủa khoan… Người đàn ông kia sao lại nhìn quen mắt như vậy?!
Lưu Cẩm Vinh trừng to mắt, lập tức chớp chớp thêm vài cái để xác minh, dùng sức xoa xoa hai mắt của mình để xem xét.
Sau khi xoa xong, người nọ vẫn còn ở đó, vẫn là khuôn mặt kia. Trong mắt Lưu Cẩm Vinh chỉ còn lại sự khiếp sợ cùng nỗi lòng không thể tin! Giống như bị sét đánh, đứng ngốc tại chỗ, trong khoảng thời gian ngắn đầu có chút mơ hồ, phải ngây ngây ngô ngô một lát mới hoàn hồn.
Cái này cái này cái này, người này ông ta biết!
Không chỉ có quen biết!
Còn gặp qua rất nhiều lần!
So với Diệp Dư Chiêu và Sư Huyền chưa từng gặp qua, ông ta vẫn quen thuộc người này hơn!
Lưu Cẩm Vinh cố gắng tìm về cho mình vài phần lý trí, nhấc chân, kích động tiến lên: “Hội trưởng Phùng!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất