Trở Thành Quốc Bảo Nhờ Mỹ Thực - Trình Nguyên Hoa (FULL)

Rau xanh xào trong chảo dầu, dùng nồi đất hầm thịt để lấy nước dùng, cho thêm rau vào, cuối cùng là cho thêm nước vào nồi. Đặt đầu sư tử lên lòng rau, bên trên đặt gạch cua của con cua vừa mới hấp xong. Sau khi đặt gạch cua xong, trên đầu sư tử (ý nói là mấy cái viên thịt được vo tròn ấy) lại phủ thêm một lớp lá rau xanh.
Lúc này, nguyên liệu trong nồi đất đang sôi, tỏa ra mùi thơm mê hoặc khưu giác người khác, cho đầu sư tử bọc trong lòng rau, phủ lá rau xanh vào. Đợi đến khi nước canh trong nồi đất sôi lần thứ hai, lúc này mới điều chỉnh lửa nhỏ chậm rãi hầm.
“Sư phụ, thơm quá, thơm quá!” Lưu Toàn Phúc hít hít cái mũi: “Nhà của tôi cũng làm thịt cua viên đầu sư tử hầm, nếu so với yêu cầu này thì còn nghiêm khắc hơn nhưng vẫn không có hương vị nồng đậm như do sư phụ làm.”
Trình Nguyên Hoa sau khi kiểm tra liền đậy nắp nồi đất lại, nghe vậy nhìn về phía Lưu Toàn Phúc: “Đồ ăn của chúng ta sở dĩ ăn ngon như vậy, là gia vị cho đúng và nguyên liệu sử dụng đều là nguyên liệu tốt, đó gọi là phối phương tốt, tay nghề của tôi kỳ thật còn khá kém nếu so với cha cậu, nhưng mà Lưu béo này, cậu thật sự muốn lưu lại nơi này sao? Không hối hận chứ?”
Vấn đề này nhất định phải bàn bạc nói chuyện với Lưu Toàn Phúc, cô rất tin tưởng Lưu béo, nhưng không có nghĩa là cô sẽ dễ dàng giao ra những thứ mà hệ thống đưa cho, Toàn Phúc không ở đây hơn mười năm để cho cô xác định nhân phẩm cùng tính cách của cậu, vậy thì cô sẽ không dạy cậu được. Còn về phần hệ thống, đó sẽ là bí mật cả đời, cô sẽ không thể nói cho bất cứ ai.
Lưu Toàn Phúc gật đầu thật mạnh, trên mặt mang theo nụ cười: “Tôi thích ăn đồ ăn sư phụ làm, ở lại chỗ này nói là làm việc, kỳ thật nguyên nhân quan trọng hơn vẫn là muốn ăn, mà không phải muốn học. Chỉ cần có thể lưu lại quản ăn quản ở, sư phụ không dạy tôi, tôi cũng rất nguyện ý!”
Lúc trước cậu đã nhìn ra kỹ thuật dùng dao cũng kĩ năng nấu nướng Trình Nguyên Hoa vẫn còn hơi kém một chút, không chỉ cậu, mà chú Nam cũng nhìn ra. Nhưng bên cạnh đó, bọn họ cũng nhìn ra được Trình Nguyên Hoa có thiên phú xuất chúng.
Không nói đến những phối phương hoàn hảo kia, mà cái đáng nói là kỹ thuật và cách làm, bọn họ chỉ cần hướng dẫn một lần, Trình Nguyên Hoa lại có thể nhớ kỹ, lần thứ hai liền làm tốt giống như bọn họ, lần thứ ba đã có thể chậm rãi điều chỉnh, làm cho món ăn trở nên có hồn, phù hợp với nhiều người và thể hiện được cá tính của chính cô.
Thiên phú như vậy, chú Nam nói, thời gian thành công của cô chủ Trình nhiều nhất là ba năm, về mặt kỹ xảo, tuyệt đối sẽ không thua đầu bếp, nếu có suy nghĩ hơn nữa, chính là một đầu bếp nổi tiếng có công thức của riêng mình.
Đây là gọi năng lực của một người làm sư phụ, hơn nữa, nếu là người sáng suốt thì kiểu gì cũng sẽ nhìn ra, năng lực này nhất định sẽ hoàn hảo theo thời gian. Nếu cậu có thể được người sư phụ này nhận thì đó là vinh hạnh của Lưu Toàn Phúc cậu!
Nhìn Lưu Toàn Phúc nở nụ cười lấy lòng, Trình Nguyên Hoa lại cảm thấy bất đắc dĩ. Trong phòng bếp, nồi đất được cho lửa nhỏ, vì được hầm khá lâu nên mùi thơm bắt đầu chậm rãi tản ra.

Bên ngoài quán ăn.
Từ sau khi Trình Nguyên Hoa cùng Lưu Toàn Phúc đi vào, Lưu Cẩm Vinh liền tức giận ngồi ở trên ghế, trừng mắt, một bộ dạng đại gia, trông ông ta không khác gì người tới thu nợ.
Lưu Cẩm Vinh ngồi ở đó mang bộ tức giận, những người khác nhìn ông ta như vậy cũng không thèm để ý tới.
Đợi lát nữa sẽ đến giờ cơm tối, lúc này, tất cả bọn họ đều tự mình chuẩn bị đồ đạc, chỉ là tầm mắt vẫn không tự chủ được mà nhìn về phía phòng bếp, chờ Trình Nguyên Hoa bưng món ăn mới ra.
Cô chủ Trình đã lâu không làm món ăn mới…

Ads
';
Advertisement