Trở Thành Quốc Bảo Nhờ Mỹ Thực - Trình Nguyên Hoa (FULL)

Cô thực sự thích ăn con cua hấp được nhồi với hai lát gừng và hấp trực tiếp, nó giữ nguyên hương vị vốn có của cua.
Những con cua gần đây do Diệp Dư Chiêu gửi đến còn non nhưng cua cái cũng có trứng, trứng cua ngon, thịt cua hơi ngọt, thơm và mềm.
Nếu cảm thấy chưa đậm vị, thì trộn cua với một ít giấm Balsamic là xong. Đây là cách chế biến cua đơn giản và ngon nhất.
Nhưng lời của Lưu Toàn Phúc đã nhắc nhở cô ấy…
Tiệm Mỹ Thực Trình Ký đã lâu không phục vụ món mới, nhìn thấy hình phạt của nhiệm vụ trung cấp càng ngày càng gần, không bằng tiêu xài của cải trong hệ thống.
Nghĩ đến đây, cô quyết định quay lại chọn một công thức, nhất định phải liên quan đến cua. Trình Nguyên Hoa vừa ăn vừa tùy tiện nói:
“Mấy ngày nữa sẽ có món mới liên quan đến cua.”
Chỉ là cô không ngờ rằng khi cô vừa dứt lời, cả căn phòng liền chìm trong im lặng.
Tất cả mọi người đồng thời nhìn cô với ánh mắt sáng ngời, trong mắt mang theo chờ mong.
Trình Nguyên Hoa: “…”
Ngay cả Sư Huyền cũng nhìn Trình Nguyên Hoa, đôi mắt anh ta hơi sáng lên.
Nhưng Trình Nguyên Hoa vừa nhìn thấy anh ta đã tức giận, nếu không có anh ta cô cần gì phải gấp gáp tiêu xài hoang phí, hiện tại muốn tiết kiệm 900 ngàn tệ cũng không dễ dàng.
Nhìn thấy thanh điểm mua canh Kéo dài tuổi thọ vừa tiến xa được một chút lại sắp bị đánh trở lại mức ban đầu, mà cô còn có nguy cơ bị điện giật.
Chỉ nghĩ đến điều đó thôi cũng khiến Trình Nguyên Hoa cảm thấy vô cùng tuyệt vọng.
Cô nhìn Sư Huyền, khẽ nói: “Đi bắt cá đi.”
“Hôm nay tôi đã bắt xong rồi…” Sư Huyền ngơ ngác nhìn.
Trình Nguyên Hoa: “Bắt thêm vài con!”
Sư Huyền: “…”
Anh ta lặng lẽ đứng dậy bước ra ngoài.
Thời tiết tuy vẫn nóng, nhưng so với trong thành phố thì ở quê vẫn mát mẻ hơn nhiều.
Đường quê uốn lượn hai bên cây cối xanh tươi, lúc này đã năm giờ chiều nên còn có chút gió chiều thổi qua mang theo hơi lạnh.
Mỗi ngày có nhiều người đến thôn Thang Hoè, không chỉ Châu Phát Tài – người điều hành một ‘homestay’ nhìn thấy cơ hội kinh doanh mà nhiều nông dân bình thường cũng đã trồng rau và cây ăn quả trên cánh đồng.
Cây ăn quả năm nay không ra trái nên không thấy gì nhưng rau thì xum xuê tươi tốt, khách đến thường xuyên mua mang về.
Những người nông dân trước đây mỗi sáng lên thành phố bán rau đều không đi nữa, họ ở nhà xới đất chờ người khác đến mua, trừ những loại không dễ bán họ mới đến thành phố để bán chúng vài ngày một lần.
Tiệm Mỹ Thực Trình Ký sẽ sớm bắt đầu nhận khách buổi tối, Sư Huyền muốn tránh đám đông lúc này vừa hay lúc này ra ngoài bắt cá là thích hợp nhất.
Anh ta chậm rãi đi trên con đường quê đột nhiên cảm thấy thật bình yên.
Loại cảm giác khó tả ấy khiến trái tim vốn luôn lạnh giá của anh ta có chút khác lạ.
Đó là một cảm giác kỳ lạ mà anh ta không mấy để tâm.
Lúc đầu anh ta đến đây với mong muốn tìm đến cái chết nhưng sau khi ở lại một thời gian anh ta không muốn chết nữa.
Chết sẽ không được ăn món ngon Trình Nguyên Hoa làm, gà hầm nấm rất thơm anh ta ăn chưa đủ, đầu cá hấp ớt tuy cay nhưng ăn rất ngon rất dễ ăn, canh cá rất tươi và cá viên rất mềm…
Mấy ngày nữa Trình Nguyên Hoa sẽ nấu món mới, hiện tại cũng không biết là món gì, có ngon hay không, chết rồi sẽ không biết.
Sư Huyền bước đi rất chậm vừa đi anh ta vừa nhớ tới một năm trước, anh ta bận rộn chạy hết nơi này đến nơi khác nên mỗi ngày chỉ ngủ được hai ba tiếng đồng hồ.
Mỗi ngày bị một đám người vây quanh, tựa hồ như bị các vì sao vây quanh nhưng bọn họ quan tâm chăm sóc anh ta tất cả đều vì lợi ích.
Chăm sóc anh ta vì lợi nhuận và từ bỏ anh ta cũng vì lợi nhuận, lúc đó mọi ánh mắt đều đổ dồn vào nên mỗi mỗi ngày anh ta đều không thể dừng làm việc, chỉ khi ở trong đoàn phim anh ta mới cảm thấy tự do và có một thế giới khác để thở.

Ads
';
Advertisement