Mấy ngày nay Lê Ái Duy đều đặn đến phòng tập hát, là giáo viên ở học viện âm nhạc quốc gia Âu Ảnh mời đến để dạy cho cô.
Sau này cô mới biết, đây là do Cẩn Đình mời riêng cho cô. Chứ thật ra ca sĩ của công ty đều tự mình luyện tập hoặc tự tìm giáo sư để học. Hầu hết bọn họ chỉ cần đội ngũ của công ty giúp mình quảng bá tuyên truyền hình ảnh hay là giúp họ tìm tài nguyên mà thôi.
Còn hiện tại, Lê Ái Duy vẫn nghĩ rằng Âu Ảnh thật sự quá ưu ái cho nghệ sĩ nhà mình rồi. Lại còn có thể mời giáo viên thanh nhạc hàng đầu dạy cho một người mới như
Cô.
Mấy ngày này Đường Nha đều đi cùng Lê Ái Duy, nên nếu có lỡ bị phóng viên chụp được, bọn họ cũng nghĩ đơn giản là cô vừa tìm cho mình một trợ lý mà thôi. Cô vẫn chưa được công ty nào ký hợp đồng.
Bản thân Đường Nha rất thích giọng hát của Lê Ái Duy, lại thêm mấy tuần nay tiếp xúc, cô cảm thấy tính cách của cô ấy khá tốt.
Chưa kể, khi cô biết được rằng Ái Duy chỉ hơn cô có một tuổi, phải nghỉ học đại học vì hoàn cảnh gia đình. Sau đó được người quen tìm thấy, đưa cô về đất liền, cho cô cuộc sống tốt hơn.
Điều đó khiến cho Đường Nha thấy rằng, mình vô cùng may mắn khi có ba mẹ yêu thương, được ăn học đến nơi đến chốn, còn không phải bận tâm chuyện kiếm tiền. Mỗi ngày chỉ cần vui vẻ, khoẻ mạnh là được rồi.
Đường Nha không thể ngờ rằng, thần tượng nhà mình lại có thể thân với thần tượng quốc dân Nguỵ Viễn. Thậm chí anh còn mê Tiểu Duy, mỗi ngày đều nhắn tin gọi điện muốn gặp mặt.
Cô gái cảm thấy, đồng chí Tiểu Duy không chỉ hát hay, tính tình lại tốt, dáng người rất đẹp. Rất nhanh liền có thể trở thành một ca sĩ nổi tiếng. Lúc đó, cô cũng có thể được hưởng ké rồi.
Hôm nay Lê Ái Duy có hẹn với Nguỵ Viễn. Sở dĩ có cuộc gặp mặt này là bởi cô muốn cảm ơn cậu đã giúp đỡ mình lúc còn ở trên đảo, cậu cũng giúp đỡ cô khá nhiều
trong lúc cô tham gia Thiếu Nữ Đến Từ Thanh Xuân.
Đương nhiên là Giang Mẫn cũng đồng ý.
Làm người chẳng phải nên biết cảm ơn người đã giúp đỡ mình hay sao. Với cả cô cũng muốn Tiểu Duy nên dứt khoát đối diện, cứ né tránh cũng không phải ý kiến hay, nhất là đối với một người tuỳ hứng như Nguy Viễn.
Cậu idol này sẽ không dừng nhắn tin làm phiền Tiểu Duy nếu cô cứ viện lí do này kia trốn tránh.
Chính vì thế, mà hôm nay cô có mặt ở Vọng Nguyệt Lâu, một chiếc tiệm bán đồ truyền thống nước A rất ngon, lại vô cùng kín đáo. Khách đến đây đều là thành viên hạng VVip, không phải ai cũng có thể đặt bàn được.
Lê Ái Duy hôm nay ăn mặc rất thoải mái, cô thích nhất là mặc quần jean và áo thun rộng. Dù sao vóc dáng có phần quyến rũ của cô, không phải lúc nào cũng nên khoe ra ngoài. Nếu có thể, cô chỉ muốn được duy nhất một mình Cẩn Đình nhìn mà thôi.
Có điều, hình như là không thể được.
Không cần nói cũng biết, lúc Nguỵ Viễn nhìn thấy Ái Duy thì vui biết chừng nào. Cậu nhóc cứ nói liên tục, lúc thì giả bộ khóc lóc kêu cô quá tàn nhẫn, sao lại không kết bạn với cậu đầu tiên. Lúc thì nói này nói kia, bảo mình mới là người tốt nhất, là người quan tâm cô nhất....
Lê Ái Duy chỉ cười trừ, cô đã quá quen với việc này rồi. Dù sao một tuần hơn trên đảo ngày nào cậu chẳng lãi nhãi bên tai cô, đến cả Đại Ngư còn phải bỏ trốn vì sự ồn ào này.
- Nguỵ Viễn : " Tiểu Duy, Tiểu Duy. Có phải bây giờ chị nên gọi tôi một tiếng " ca ca" không? Dù sao tôi cũng là tiền bối đó nha"
" Mà cũng không được. Tôi mới 20 tuổi, làm anh của chị có vẻ không ổn lắm."
"
Nhưng thôi, tôi vẫn muốn làm đàn anh. Dù sao vẫn phải có trước có sau, phải theo trình tự."
Nguỵ Viễn tự nói tự trả lời, còn Lê Ái Duy chỉ chăm chú vào bàn mỹ thực trước mặt. Cô vốn dĩ vô cùng thích nấu ăn. Cô ước mơ có thể mở được một nhà hàng cho riêng mình.
Mà cậu nhóc thấy cô nhìn đồ ăn trên bàn đến mắt sáng rực, cũng không nói nữa. Cậu gắp thức ăn cho cô, giới thiệu qua từng món từng món. Lê Ái Duy chăm chú lắng nghe, làm cho Nguỵ Viễn cảm thấy bản thân mình trong mắt cô còn không bằng đồ ăn ngon.
Hai người vừa ăn vừa nói chuyện phiếm. Lê Ái Duy chỉ nghe, lâu lâu cô cũng nói vài câu, mãi cho đến khi thấy độ của cậu có gì đó lạ lạ, cô mới lên tiếng :
- Ái Duy: " Cậu muốn hỏi gì à. Cứ hỏi tự nhiên, tôi sẽ giải đáp thắc mắc cho."
- Nguỵ Viễn : " À ừ,... tại sao cô lại ở đây. Ý tôi là, sao cô lại về A thành, còn đi thi tuyển chọn ca sĩ nữa....
- Ái Duy : " Thì cũng do mv triệu view của cậu đó. Một người bạn của ba mẹ tôi nhìn thấy, nên là ra đảo tìm tôi. Sau đó vì hoàn cảnh của 3 mẹ con nên là đưa chúng tôi về đây. Dì ấy còn tốt bụng cho bọn nhỏ đi học, còn tôi thì lúc đó rảnh rỗi, nên là đi thi thôi.
Lúc đó cũng nghĩ thi cho có, ai ngờ đâu."
Lê Ái Duy nhìn cậu, Nguỵ Viễn liền hiểu ra vấn đề. Chính bởi vì cậu tuyên truyền cho cô, nên cô mới nổi tiếng như vậy.
Nguỵ Viễn nở nụ cười hãnh diện, vỗ ngực tự đắc, mắt đào hoa nhìn cô. Ái Duy đôi khi nghĩ, nếu cô không gặp và yêu Cẩn Đình, thì với cái nhan sắc và những hành động cậu làm cho cô. Có khi nào cô cũng như những cô gái khác, sẽ rung động.
- Nguỵ Viễn : " Vậy nên là... cô phải cảm ơn tôi thật lớn đó nha. Tiểu Duy à, vẫn nên gọi tôi một tiếng " caca" đi nào. Anh đây nhất định sẽ không bạc đãi cô."
Lê Ái Duy chán ghét, lại tiếp tục ăn.
Nguỵ Viễn cũng không trêu cô nữa, anh gắp một miếng thịt to để vào chén của cô, còn bảo cô gầy quá, phải ăn nhiều vào.
- Ái Duy : " À thì, có chuyện này tôi muốn nhờ cậu giúp."
- Nguỵ Viễn : " Là chuyện của bọn nhỏ sao. Cô yên tâm, tôi sẽ không nói đâu."
- Ái Duy : " Cảm ơn cậu. Dù sao cũng chưa đến lúc công khai mọi việc. Tôi không muốn bọn trẻ sẽ bị mọi người làm phiền."
- Nguy Viễn : " Bây giờ bọn nhỏ đang ở đâu."
- Ái Duy : " Bọn nhỏ đang ở nhà dì, cậu yên tâm. Dì ấy sẽ giúp tôi cho bọn trẻ đi học và chăm sóc chúng trong lúc này.
Dù sao cũng đã nổi tiếng rồi, không kiếm thật nhiều tiền không phải là uổng công cậu giúp đỡ tôi sao."
Lê Ái Duy vừa nói vừa cười, trông không hề nghiêm túc chút nào. Cơ mà Nguỵ Viễn cũng yên tâm, anh còn sợ cô không quen. May mắn là cô vẫn là cô, một Lê Ái Duy mê tiền.
Lúc Tiểu Hoa và Giang Mẫn biết chuyện, Nguỵ Viễn đã tự lái chiếc xe thể thao đời mới đưa Lê Ái Duy đi một quảng đường xa. Hai người chỉ biết vò đầu bứt tai suy nghĩ sẽ giải quyết truyền thông ngày mai như thế nào.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất