Sau khi tái sinh, ta kết hôn lần nữa - Ninh Tú Phân

Chương 211: Diệt khẩu
Khuôn mặt Ninh Cẩm Vân cứng đờ, bà ta đặt hai tay lên đầu gối: “Tôi chỉ sợ chúng ta bắt người từ đại học Phục Đán ra, thầy cô bên đó sẽ gọi điện báo cảnh sát.”
Ninh Trúc Lưu lạnh lùng nhìn Ninh Cẩm Vân: “Bà có biết chúng ta túng quá nên mới phải làm liều không?”
“Không phải mối quan hệ giữa bà và Tiểu Muội rất tệ sao, sao cứ phải phức tạp hoá mọi chuyện lên thế?”
Nếu không phải chủ nhiệm Cát và trưởng khoa Đường là người quen của Ninh Cẩm Vân, ông ta cũng không thèm dẫn theo đồ đần độn cản đường Ninh Cẩm Vân này đến Thượng Hải.
Đường Quân rất hào phóng, khi chưa gặp mặt anh ta đã gửi tiền cho bọn họ, gặp mặt xong còn bao ăn bao ở, bao cả chỗ chơi, số tiền đã tiêu mấy ngày nay đều là tiền của Đường Quân.
Hơn nữa điều kiện mà Đường Quân đưa ra quả thực rất tốt, không chỉ là công tử nhà giàu, đến gia đình Bạch Cẩm cũng được hưởng lợi.
Khi ở Ninh Nam, Bạch Cẩm đã bàn bạc qua với ông ta.
Với điều kiện của Tiểu Muội, muốn gả đi thì phải gả vào một nhà giàu chân chính, như vậy sau này mới mang lại lợi ích lâu dài cho gia đình bọn họ.
Ông ta cũng rất hài lòng với Đường Quân, điều duy nhất không vừa lòng chính là anh ta vậy mà đã đánh ngất Tiểu Muội rồi trói lại.
“Cần gì phải phiền phức như vậy, lại còn trói Tiểu Muội lại đến khi con bé tỉnh lại chẳng phải sẽ có ác cảm với người bố này sao?”
Mặc dù đã thành công đưa cô con gái nhỏ ra khỏi đại học Phục Đán nhưng tâm tình của Ninh Trúc Lưu không được tốt lắm.
Trước đây khi đến Thượng Hải đã lên kế hoạch rất chi tiết, Ninh Cẩm Vân cúi đầu trở thành người mẹ hiền đón Tiểu Muội trở về.
Sau đó bọn họ sẽ tạo cơ hội để Tiểu Muội và Đường Quân ra ngoài chơi uống chút rượu, chuốc say Tiểu Muội sau đó để bọn họ trải qua một đêm nóng bỏng, như vậy là mọi chuyện đã thành công.
Một cô gái bị bỏ rơi lại ngủ cùng với một người đàn ông khác, cộng thêm sự đốc thúc của người làm bố mẹ bọn họ, ngoài việc nhanh chóng đi lấy giấy chứng nhận đăng ký kết hôn với người đàn ông kia thì còn có thể làm được gì?
Kế hoạch này rất đơn giản lại vừa có thể xoa dịu mối quan hệ với Tiểu Muội, sau này con gái còn nhớ đến nhà bố mẹ đẻ.
Sau này có đứa con làm việc ở thành phố lớn, có đồ gì tốt đều nhớ tới nhà bố mẹ đẻ.
Vì chuyện này ông ta đặc biệt mời mọi người đến nhà ăn cơm, còn xin nghỉ phép nửa tháng với hy vọng có thể nhanh chóng hoàn thành hôn lễ cho con gái.
Kết quả thì sao?
Cái đồ Ninh Cẩm Vân đần độn này không kiềm chế được tính khí của mình khiến Tiểu Muội cảnh giác nổi loạn nên mới phải đi tới bước đường này, không hề cho ông ta cơ hội đề cập đến chuyện xem mắt với Đường Quân.
Tiểu Muội không chịu rời khỏi đại học Phục Đán nửa bước, cho dù đi ăn với bọn họ thì trong vòng nửa tiếng cũng có bạn đến tìm.
Kết quả bọn họ không biết phải làm gì, cuối cùng vẫn phải dùng vũ lực mới có thể đưa Tiểu Muội ra khỏi trường.
Ninh Cẩm Vân bị khiển trách, khuôn mặt liền trở nên khó coi: “Đó là do tính tình nó không tốt, nhìn thấy tôi thì không gọi mẹ, cứng đầu như vậy ông còn cảm thấy nó có thể ngoan ngoãn nghe lời chúng ta đi xem mắt với trưởng khoa Đường Quân à? Cuối cùng vẫn phải ra tay đấy thôi?”
Khuôn mặt của Ninh Trúc Lưu trở nên u ám.
Đúng vậy, sau khi Tiểu Muội đến Thượng Hải tính khí con bé đã thay đổi rất nhiều, không còn yếu đuối giống như trước kia nữa.
Ông ta đã thử thăm dò vài lần nhưng Tiểu Muội ngày càng xa cách với ông ta.
Cuối cùng đêm qua ông ta đã phải đồng ý hợp tác với Đường Quân, ông ta phát hiện Tiểu Muội không có ý định về nhà khi kỳ nghỉ đến.
Tiểu Muội giống như một con diều đứt dây, hoàn toàn vượt ngoài tầm kiểm soát của ông ta.
Điều này tuyệt đối không thể xảy ra! Ông ta đã nuôi Tiểu Muội lâu như vậy, không thể để công sức của mình bị lãng phí như thế được!
Vì vậy ông ta hạ quyết tâm cho dù dùng biện pháp nào cũng phải khiến chuyện của Tiểu Muội và Đường Quân thành công bằng mọi giá, để bọn họ rời khỏi Thượng Hải trước đã!
Ninh Cẩm Vân nhìn Ninh Trúc Lưu không nói gì, giống như bị bà ta nói trúng tim đen.
Trong lòng bà ta đắc ý: “Ông cũng biết ban đầu Tiểu Muội tự ý kết hôn với một người đàn ông ở thủ đô, kết quả người đàn ông đó không cần nó nữa, cuối cùng trở thành một món hàng bị bỏ rơi.”
Nói xong bà ta nhìn Đường Quân: “May mà có lòng tốt của trưởng khoa Đường đồng ý lấy con bé, vừa nhìn bức ảnh của Tiểu Muội đã rất thích con bé, đây là phúc của con bé, đúng không? Trưởng khoa Đường?”
Sắc mặt Ninh Trúc Lưu sầm lại, Ninh Cẩm Vân còn ngu ngốc không biết ngậm miệng vào.
Làm sao bà ta có thể nhắc đến người đàn ông mà Tiểu Muội từng kết hôn trước mặt Đường Quân?
Người đàn ông nào lại muốn vợ mình có người đàn ông khác ở trong lòng?
Hơn nữa lại còn là món hàng bị bỏ rơi, đây chẳng khác nào nói rằng Đường Quân đã nhặt được đồ mà người đàn ông khác vứt bỏ chứ?
Đường Quân nhìn Ninh Trúc Lưu và Ninh Cẩm Vân qua gương chiếu hậu, cười một cách chế nhạo: “Đúng vậy, cháu vừa nhìn ảnh của Tiểu Muội đã thích em ấy, cháu cũng không ngại kết hôn với em ấy”
Biểu cảm của anh ta giống như không hề bận tâm chút nào.
Trong lòng Ninh Trúc Lưu cảm thấy kỳ quái nhưng lại không biết kỳ quái chỗ nào.
Thật sự có người đàn ông hào phóng như vậy sao?
Ông ta cười một cách chân thành nói với Đường Quân: “Tiểu Đường, cháu đừng nghe Ninh Cẩm Vân nói bậy, Tiểu muội không phải nhớ mãi không quên chồng cũ, lần trước con bé bị người ta lừa kết hôn cho nên mới cố chấp như vậy.”
Ông ta thở dài: “Nói cái gì mà đời này không làm một kẻ ngốc gả cho người ta nữa, chú là người làm bố mà phải tính loại kế bẩn này, đây đều là vì muốn tốt cho bọn cháu, thật oan ức cho tấm lòng của những người làm cha làm mẹ này!”
Đường Quân quay vô lăng, thản nhiên nhìn gương chiếu hậu xác định không có ai bám đuôi: “Ừm.”
Ninh Trúc Lưu thấy thái độ của Đường Quân có chút lấy lệ, lo lắng cho miệng ăn của mình bỗng nhiên hỏi.
“Tiểu Đường cháu biết Tiểu Muội nhà chú là sinh viên đại học, không thể không danh không phận ở bên bạn trai nhưng trước đây Tiểu Muội đã từng lĩnh giấy chứng nhận kết hôn với người đàn ông kia, hay là bọn cháu cũng đi làm một cái?!”
Nếu như Đường Quân ngủ với Tiểu Muội mà không cho con bé một danh phận, hơn nữa còn không có giấy chứng nhận kết hôn thì khó mà nắm thóp được Đường Quân.
Đó còn chưa nói đến công việc, tiền bạc, nhà ở cho gia đình họ sau khi kế hoạch thành công!
Ninh Cẩm Vân trong lòng cảm thấy rất bực bội khi thấy Ninh Trúc Lưu hỏi nhiều như vậy, còn quan tâm đến con chung của ông ta và Bạch Cẩm nữa chứ?
Lại còn muốn để con nhỏ đáng tiền đó đi đăng ký kết hôn với trưởng khoa Đường, nằm mơ sao?
Đường Quân bình tĩnh nói: “Chú đừng lo lắng, cháu có thể bảo người huỷ giấy đăng ký kết hôn trước đây của em ấy, cháu yêu em ấy từ cái nhìn đầu tiên, chắc chắn sẽ đăng ký kết hôn với em ấy, sính lễ nhà cháu đã chuẩn bị xong xuôi chỉ chờ cô chú đến lấy thôi.”
Vì để xua tan nghi ngờ của Ninh Trúc Lưu, Ninh Cẩm Vân cũng cười nói.
“Đúng vậy, nếu như trưởng khoa Đường không thích Tiểu Muội thì lúc đầu đã không uy hiếp nhà họ Ô làm ra loại chuyện như vậy để cậu ấy trở thành anh hùng cứu mỹ nhân, vòng vo như vậy nhưng cuối cùng vẫn thất bại.”
Cái miệng của Ninh Cẩm Vân toàn nói những lời không nên nói.
Khuôn mặt tuấn tú hoà nhã của Đường Quân chợt trở nên lạnh lùng: “Tên lưu manh nhà họ Ô đó âm mưu hãm hại Tiểu Muội, sớm muộn gì anh ta cũng ra tay thôi.”
“Cháu nghe được âm mưu của bọn họ nên chỉ thuận nước đẩy thuyền, bảo bọn họ ra tay trước, là cháu tắc trách.”
Ninh Cẩm Vân có chút lo lắng: “Trưởng khoa Đường, tên lưu manh nhà họ Ô đó liệu có nói ra cháu là người đã ép bọn họ ra tay với Tiểu Muội trước không?”
Đường Quân quay vô lăng, chiếc xe chợt nghiêng ngả: “Ban đầu cháu đã cảnh cáo hai mẹ con nhà họ Ô nếu như còn muốn bảo vệ công việc của giáo sư Ô thì tuyệt đối không được hé răng nửa lời, hơn nữa…”
Anh ta dừng lại, mỉm cười: “Sau này hai người đó không còn mở miệng được nữa, như vậy sẽ không còn cơ hội liên luỵ đến cháu nữa.”
Ninh Cẩm Vân nghe xong liền cảm thấy yên tâm, cười híp mắt nịnh nọt: “Cô chú sẽ không vì con nhỏ đáng tiền Ninh Tú Phân đó mà làm liên luỵ đến trưởng khoa Đường, sau này còn nhiều việc cần nhờ trưởng khoa Đường giúp đỡ.”
Ninh Trúc Lưu nghe xong, trong lòng nảy sinh một cảm giác kỳ lạ.
Những lời này của Đường Quân… khiến cho hai mẹ con nhà họ Ô không còn mở miệng được nữa là có ý gì? Lẽ nào là diệt khẩu sao.
Còn có biểu hiện của người vợ ngu ngốc cũng rất kỳ lạ, Đường Quân là con rể tương lai của bọn họ, sao bà ta hành động cứ như thể đang nịnh nọt cấp trên, mở miệng ra là nhắc đến trưởng khoa Đường?
Không hề giống như ông ta, gọi Đường Quân là Tiểu Đường.

Ads
';
Advertisement