Phản Diện Lại Muốn Trèo Giường

Chương 8: Không nên quá phận (*)

Mỗi nơi bàn tay Bạc Lăng lướt đến đều để lại xúc cảm nóng rực, Tĩnh Hy tưởng chừng như da thịt mình bị hun nóng đến không thể kiểm soát.

Từ đôi chân lên đến phía trên, chiếc váy đang mặc rất mỏng, chỉ một lực tay của Bạc Lăng đã trực tiếp bị xé rách, cứ thế ép thân thể nhỏ xuống giường.

Da thịt trắng mịn hiện ra trước mặt, ánh mắt Bạc Lăng hiện tia đỏ ngầu, hiện giờ cảm giác toàn thân hắn nóng lên. Mọi hành động đều thô bạo và vô cùng chán ghét. Giống như đây là một nhiệm vụ, không phải là đang tận hưởng.

Một lần nữa, Bạc Lăng tự nhắc nhở chính bản thân, làm loại chuyện hoan ái nên làm, không nên quá phận mà chạm vào mân mê trên da thịt cô đi.

Bạc Lăng đè Tĩnh Hy xuống giường, bàn tay cô chỉ vùng vằng một chút đã bị hắn nắm lấy rồi siết mạnh, sức lực mạnh bạo cùng cơn đau hiện lên khiến cô tưởng rằng bàn tay mình sắp gãy làm đôi.

Cô vừa nức nở một tiếng, Bạc Lăng bực mình mà gắt gỏng, giọng nói không có sự khiêm nhường.

“Câm miệng, cô quá ồn ào!”

Phản diện trước mặt cô căn bản quá bạo.

Tĩnh Hy bị quát một tiếng mà giật mình, nén lại tiếng khóc thút thít trong vòm họng. Nháy mắt mọi thứ đều tuyệt vọng.

Cô thử lên tiếng kêu hệ thống liên tục.

Nó chỉ nhấp nháy, để lại cho cô vài dòng chữ rồi biến mất.

[Kí chủ, tự lực cánh sinh. Tôi cũng sợ phản diện.]

Sợ phản diện nhưng vẫn ném cô cho phản diện, đây là cái trường hợp quỷ quái gì?

Trong lúc lơ đãng, nước mắt nước mũi tèm lem, phía dưới đùi non của Tĩnh Hy đã cảm nhận thứ vật kỳ lạ nhô lên mà chọt vào đùi cô.

Bạc Lăng hiện tại hạ thấp trọng tâm thân dưới, giống như tìm đến khoái cảm trong loại chuyện này, cố gắng cọ xát liên tiếp thứ vật cứng rắn giữa hai đùi xuống nơi mềm mại của cô, tạo sự kích thích phản ứng sinh lý giữa cả hai.

Dù gì đây cũng là lần đầu Bạc Lăng trải qua loại chuyện này. Như thể hắn chưa thấy heo ăn, nhưng cũng đã từng thấy qua heo chạy.

Lần đầu làm loại chuyện này, cả hai người có chút khó mà diễn tả.

Tĩnh Hy muốn tự tìm lối thoát nhưng vô dụng, Bạc Lăng vốn là một người thô bạo, thân thể hắn cường tráng to lớn gấp đôi cô, sức lực mạnh mẽ, cô chỉ vùng vẫy một chút đã thành ra mệt mỏi tự làm khó chính mình.

Ngược lại, Bạc Lăng nhìn da thịt trắng mềm trước mặt phô bày, cổ họng nóng ran, vẫn là không chống đỡ nổi bởi sự tiếp xúc thân thể mê người của cô.

Một lần nữa cúi người hôn lấy đôi môi cô, cơn đau vốn nhói lên một lần nữa thuyên giảm hẳn. Nụ hôn mất kiểm soát, dần dần lướt xuống chiếc cằm nhỏ, nơi hõm cổ mê người thoang thoảng hương thơm ngọt ngào kỳ lạ, dẫn dắt hắn nên sa vào lưới của loại dụ hoặc này.

Xương quai xanh tinh xảo không thoát khỏi số phận, bị hắn cắn rồi gặm cắn, bàn tay chạm vào nơi gò bồng, nhẹ nhàng xoa nắn. Khoái cảm đột ngột ập đến, Tĩnh Hy không kiềm được đôi môi bật lên một tiếng rên rỉ câu dẫn người.

“Ưm…”

Giọng cô nhẹ nhàng lại yếu ớt, cào vào lòng của đối phương.

Bạc Lăng giật mình nhận ra quá phận, hắn ngẩng đầu lên, nhìn về đôi môi nhỏ sưng vì bị hắn hành hạ, nơi mà phát ra âm thanh câu hồn đoạt phách kia.

Vị trí gò bồng ban nãy bị hắn cắn, hiện tại cũng hiện dấu vết đo đỏ và cả dòng nước hắn để lại.

Bạc Lăng trở nên gấp gáp, cởi đi thứ quần che chắn, cây gậy cứng rắn giờ phút này đang nhô lên cương cứng biểu tình sự khó chịu rõ rệt. Ánh mắt hắn thoáng tối sầm, nhìn vào nơi mềm mại ẩm ướt huyền bí của người con gái, rốt cuộc không nhịn được liên tục lên xuống yết hầu.

Hắn cúi người, trực tiếp phủ lấp đôi môi, cứ thế tiến vào bên trong nơi mềm mại.

Lần đầu tiến công khó khăn, Tĩnh Hy đau đớn nước mắt tuôn trào, hắn không mảy may quan tâm mà cứ thế tiếp tục đẩy vào dùng lực rất mạnh.

Thời khắc bị cây gậy của Bạc Lăng tiến vào, Tĩnh Hy rốt cuộc không chịu được cong người lên, thứ vật to lớn vùi lấp, cảm giác như thân thể bị xé làm hai nửa. Cơn đau nơi phía dưới hiện lên toàn bộ, thân thể mềm yếu như cô thật sự không tài nào chống đỡ.

Bàn tay yếu ớt của Tĩnh Hy đấm mạnh vào lồng ngực nhưng Bạc Lăng không quan tâm, cô rướn người khóc nức nở hòa vào từng tiếng âm thanh yếu ớt rên rỉ liên hồi, khiến không gian trở nên ủy mị hẳn.

“Ưm… đau…”

Lời đau của Tĩnh Hy không được Bạc Lăng đặt vào mắt, cảm xúc của hắn mỗi lúc bị chi phối, bên trong nơi đó của cô quá ẩm ướt hút người, kích thích hắn từng chút một.

eyJpdiI6ImJQRER4UytKWTdrdWNwbWdRQWdrNEE9PSIsInZhbHVlIjoiM3I2V1FZYkJZWFwvQk5rdXBETDhVWGdcL1AwTEFiV0lpY2t6ZkdSSTBjaWc3N0hWUWRrTjB3TTI0Qk1TVExvb3dzSCt2U0FnVUMycnE5Um1ReDRpVG9wOWxaZFwvTXJwdzhNeThaR2YxTmUxdGhDSm9Ic1JKMXlFQm9CMHdnOWJsUlkzY1lCenR5MExJTEJCUTNBRE9wOG05ZStRU2owUFY4XC8rdWpiU2FVc0NcL3hscnBFMlwvcWpneUYzY3ZZdWJPT0VuWDUxNHpXaTFaaUF1UVdmdXpKeEFrdXh6dXBWeUE5cW9Va0o4TlwvXC9scElJPSIsIm1hYyI6ImM2NmQ5ZWEyZDJjZjQ4MDJhZDEzM2Y4NDI1MWIyNWJlNTc5OGNmZDc5MTliNjM2NGNjNDgzOTYwZTkzYTYwNDUifQ==
eyJpdiI6ImZtZFwvTXIrRWdwV3B3UVwvMHJ3STVDUT09IiwidmFsdWUiOiJ5UWloaFQrNHpaTmNMXC9UOEJZS1VjcEJpYVVUTlgyUERTSHVJZGs2K3BSUE5YOHJGczhwUjZJbHJxVWxpN1FJWXBjRFdRek0zUENcL1wvMVJmcWZ1eWw3bHF2SnF0U3VIUGFVTmVpbkZPTkRzUjB0clJYS284dHJqV1hRa3I0TjJ4alU3TFg0MnFvOVpuMCtQNXM4WTQ5ZmdsRGViT0lkZGNGZFJkOFwvTFJjQTh2SkZUUlBqYTc2QU5rWDlsUk96K2MwRjJJaThcL0hYNWU5S0tiaHVYVkd5RjN6SzQzODU3RFwvZXJNK3kydVFqa1VOd28xRmhzSkk3UkNrbDVBcnRVNm1DY1oyT2dOZDdwZTliYVlSdDRJNGZWRFlhMDNldzBQcndoRWdzM2JnMndvY1hHV1dITmVZQlFhNm9oRENrcjR2RzA1SVhkNndESzlFMG5wK2pZRUpcL2o2Zm94c3dVc1hjRG0wak5vNUE1YnBveEJiN3o0dnN1VDJXcmZxR3lNUDh6ZFJpNm5XMDVWaUluN3JWeTlmekVOQjB5dkhjOHNZZGxqU1lPWFBWXC83R0xQYUl5XC9qTnlibStCZHRxMWs1Sm5ZYWpDaFdoNVhKRFlxSklPbmtYNE9rNFlvbVkzUGZxU3ZJZkpxVExsOTlnVmVPZThPWTYzOGU4bkViVGl4ZmM5bG9FWTQ3NnVRbFAyXC9ZcXVcLzFXUzRJamJxUDZ1MGxJb3l3NDl2UElZSG1FeXZxM0Y3MEZPbDcwdDQ5WUwrcEkwVjNRWVdDVlBjTmIrWElaZjlQSG5cL0xpQlZFcDh6TTZZdVwvVHUyc2tuYXFpNngxanR5dVk1K0c5OElqWlhJNkw2ayIsIm1hYyI6IjgwODgzMzQzMTRkZWUyNjcxYTIyZmEyZmMyZTZhNDRhYzViN2M4NTIzYTc5YjcxODU2MjAyN2Y0ZmFiOTFiOTgifQ==

 

Ads
';
Advertisement