Phản Diện Lại Muốn Trèo Giường

Chương 10: Không thể kiềm chế

Thân thể Tĩnh Hy mỏng manh, chỉ lăn vài tiếng đã không còn trụ được. Bản thân giờ sản sinh mệt mỏi mỗi lúc một nhiều.

Bạc Lăng ôm cô, tắt đèn, nhưng mọi động tác lúc này trong vô thức cũng trở nên nhẹ nhàng hơn. Một người con gái yếu ớt như cô, hắn cũng chẳng muốn tiếp tục so đo.

Dưới màn đêm, Tĩnh Hy vì đuối sức mà không quan tâm đến sự sợ hãi, chưa bao lâu đã rơi vào giấc ngủ. Ít nhiều gì cô cũng đã chết một lần rồi, lần này nếu chết nữa, có lẽ trực tiếp xuống âm phủ chứ chẳng phải vấn đề gì quá to tát.

Ngược lại, Bạc Lăng vậy mà không thể ngủ, một lần nữa trạng thái rơi vào sự trầm tư, hơn hết cảm giác áy náy càng lúc càng bao trùm.

Trước kia nhận định bên ngoài, lời đồn đại về Tĩnh Hy tệ hại, tính cách ngang ngược phóng túng, hắn nào nghĩ đến việc cô vẫn là một xử nữ. Thành ra lúc làm loại chuyện kia, thật sự không để ý đến cảm xúc của cô, mọi động tác đều thô bạo.

Bởi vì phát hiện bản thân là người tước đoạt lần đầu của Tĩnh Hy, sự tức giận ban đầu cũng chẳng còn nữa. Bạc Lăng thở dài một hơi trong sự bất lực, bàn tay vỗ nhẹ lên bả vai mềm mại lại gầy gò đến mức hắn không ngờ được.

“Yên tâm, tôi sẽ không để cô chịu thiệt.” Dù gì đối với hắn, tiền tài quyền lực thật sự không thiếu.

Bạc Lăng là một ông trùm lớn, mọi lời hắn nói đều vô cùng uy tín. Lúc này hắn lên tiếng chủ yếu để khẳng định về sau ít nhất cũng không bạc đãi cô.

Ánh trăng mờ mịt, đâu đó thấy được vài dấu và bầm trên bả vai mềm. Bạc Lăng không kiềm được tò mò nhìn xuống gương mặt Tĩnh Hy, mũi cao tinh tế, hiện tại phiếm hồng lên, hàng lông mi ươn ướt nước nhắm lại. Nơi đôi môi sưng lên lại còn đỏ đáng thương.

Bạc Lăng bỗng chốc cảm giác cả người nóng ran, đôi môi cô có dư vị gì hắn đều biết và đã nếm qua. Ban đầu còn cảm giác ghét bỏ, nhưng hiện tại sự ngon ngọt đã hắn đã thử qua hai lần, cũng không thể nén được việc muốn thử lại.

Mới vài phút trước còn ghét bỏ, quay lại đã thành bộ dáng lần đầu nếm trải mùi vị của loại chuyện hoan ái này, Bạc Lăng cảm thấy không những không tệ, mà ngược lại rất tốt.

Vừa cúi xuống chạm lên hôn, dư vị ngon ngọt lan ra, hắn không kiềm được bản thân mà dùng đầu lưỡi tách nhẹ đôi môi tiến vào bên trong, biết được ban nãy đã cắn cô mà sưng lên, lần này hắn cũng không mạnh bạo nữa, mọi hành động đều rất nhẹ nhàng.

Đầu lưỡi quét qua chân răng, tìm đến sự mềm mại của cô muốn quấn quýt, dư âm cơn kịch động đã hết, lần này vốn cũng không phải do giải thuốc, hắn biết được là phản ứng sinh lý.

Thật sự Bạc Lăng dấy lên suy nghĩ muốn đè cô ra, một lần nữa hung hăng chiếm đoạt.

Thế nhưng vừa hôn chưa tròn vài phút, người bên dưới khó chịu dùng tay nhẹ đẩy hắn ra, khóe môi không kiềm được bật ra thanh âm ngân nga rên rỉ trong vòm họng.

“Ưm…”

Đôi mắt Bạc Lăng tối sầm, không khó nhận ra việc bản thân chỉ vì Tĩnh Hy mà mất kiểm soát lần nữa.

Nhưng nhìn người con gái ban nãy bị hắn hành hạ, hắn vẫn là nén lại tự chủ.

Dù gì loại chuyện hoan ái này cũng chỉ trên nghĩa vụ giải kịch độc, không thể lấn vào sâu được. Hắn cần tỉnh táo phân biệt rõ chuyện gì đang diễn ra

Sau vài phút, Bạc Lăng thở hổn hển buông đôi môi cô. Hắn vội vàng bước xuống giường, góc chăn bị lệch kéo theo bờ vai mảnh mai mê người hiện lên, hắn vội dùng tấm chăn phủ lên người cô.

Vừa rời khỏi giường, ngóc đầu xuống bên dưới, một “tiểu Bạc Lăng” nhỏ đã ngóc đầu dậy.

Bạc Lăng hốt hoảng như thể sợ bị bắt bài, vội vàng vớt đồng quần áo trên giường mặc vào, lập tức rời đi.

Phía bên ngoài, dãy hành lang âm u, Bạc Lăng rời khỏi dãy phòng thứ nhất, nơi khu vực bên ngoài chắn bởi cánh cửa lớn, hàng loạt vệ sĩ người hầu quản gia đều đang đứng đợi.

Thời khắc thấy Bạc Lăng, tất cả đồng loạt cúi đầu uy nghiêm lại kính cẩn vô cùng.

Đình Kiêu tiến lại xem xét.

“Lão đại, trong người ngài hiện tại như thế nào rồi?

“Tôi ổn.” Hắn nhàn nhạt đáp lời.

“Cổ y nhân hiện đang ở phòng khách đợi ngài xem tình hình.” Đình Kiêu cẩn trọng báo cáo.

Cơn kịch độc thường diễn hơn một ngày, sau khi thoát khỏi quá trình đó, Bạc Lăng thân thể tương đối yếu. Chủ chốt hơn hai ngày hắn mới hoàn toàn thoát ra khỏi cảm giác này.

Liên tiếp lặp đi lặp lại liên tục, cứ cách một tuần diễn ra. Chỉ trong năm ngày là Bạc Lăng mới có thể bình thường như bao người.

Đình Kiêu nhìn Bạc Lăng thần sắc tốt, cậu thở phào nhẹ nhõm. Chỉ mới hơn hai giờ sáng, xem ra “thuốc giải” kia thật sự có công hiệu.

Bạc Lăng đưa tay xoa mi tâm, xoay người rời đi.

Thế nhưng nhiệm vụ chính hắn vẫn không thể quên. Không thể gieo rắc mầm mống của hắn trong người cô.

Vì vậy Bạc Lăng căn dặn một nữ hầu, giọng điệu nghiêm khắc hẳn.

“Rạng sáng người tỉnh, đem thuốc tránh thai vào. Tốt nhất đừng để điều gì sơ suất diễn ra!”

eyJpdiI6Im8xMVhMaVwvNzJBcHRnYVwvV1ZSUjE4UT09IiwidmFsdWUiOiJpaHlCTUI4dHJybnJoZzBGUElLbWRIdHdWZjlwQ3hOUnA0cmd6Wm5IMXhJRTRuTEFIaXhINkNteVNJK3lNRWN6THUxaGI5d2t1NUlCZ1o2U3BrQ1N4SnJZOWdtcUM0QzVoMHQ1YnZvMTlWTzk5aVwvQko2bDZweEg4dmt4Q0JnZHYiLCJtYWMiOiJmNTgxYzY4NjMyNDE1MmNhM2JkNWYxMjBmN2M5MTMzMzZiNmM2ZDRhOGE3ZGZiMDMxZThkMWRiM2Q1OTU0NTI4In0=
eyJpdiI6IlVpc0xTYlwvWTQ0d0M2cVppQkNBd3lRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlNRVzBOZk9FdDFWN0dlUUd6ekY0TVRjdnNoZUxIaFZubDg2aHhBdVFKOEFobEhWbjNPdmJnYXpHaG9aczN2N0ZjMWhudHQ2SWFcL2RISmFkN3hrTUUzK0VVdE43T05Sc0NNOHk4UkVEZzg5QT0iLCJtYWMiOiI0YjFhNzdhMDAyYmIxYzUwYzkzMDZhN2Y0ZGU4YTc0ZGI3ZjQxYWFmZDNhMDI3ODJlOGRhZGUyNjk2ZjRmOTlhIn0=

 

Ads
';
Advertisement