Người chồng vô dụng của nữ thần - Lâm Chính (Bản chuẩn)

Cô gái thấy Lâm Chính triệu hồi Hồng Mông Long Châm khiến thân ảnh của chân long tỏa ra thần quang vô tận thì không hề lộ vẻ sợ hãi mà còn tăng tốc độ đôi tay đang lướt trên dây đàn. Âm thanh cổ tranh ngày càng cao vút và mãnh liệt, như thể muốn phá vỡ mọi ràng buộc của trời đất.  

             Dây đàn cổ tranh rung động dữ dội, từng luồng sóng âm hữu hình phóng ra từ dây đàn, đan kết thành một tấm lưới khổng lồ giữa không trung, ập về phía chân long.  

             Nơi lưới sóng âm đi qua, không khí rung động mạnh đến mức vỡ nát, phát ra những tiếng nổ chói tai.  

             Chân long dưới sự hỗ trợ của thần quang vô tận thì càng trở nên oai phong lẫm liệt, gầm lên một tiếng vang trời, thân rồng quẫy mạnh né khỏi phạm vi bao phủ của lưới sóng âm. Ngay sau đó, nó há rộng chiếc miệng đầy răng sắc nhọn, phun ra một luồng long tức vàng rực lao thẳng về phía cây cổ tranh khổng lồ. Nơi long tức quét qua, không gian bị nung nóng đến biến dạng, không khí tràn ngập hơi nóng hừng hực.  

             Thấy vậy, cô gái lướt tay nhanh hơn trên đàn, từ cây đàn phát ra một tiếng ngân sắc bén, sóng âm lập tức hội tụ thành một bức tường chắn phía trước. Long tức vàng rực va chạm vào bức tường sóng âm làm bùng lên ánh sáng chói lòa. Sức va chạm mạnh mẽ làm bức tường sóng âm rung chuyển dữ dội, còn cây đàn tranh cũng chao đảo theo.  

             Hồng Mông Long Châm xoay quanh chân long, không ngừng lao về phía cây đàn tranh khổng lồ. Cô gái dựa vào sức mạnh sóng âm từ cây cổ tranh để phòng thủ và phản công một cách khéo léo. Sóng âm, long tức và Hồng Mông Long Châm liên tục va chạm, tạo nên những cơn bão năng lượng dữ dội giữa không trung.  

             Chân long ngày càng tấn công mạnh mẽ, Hồng Mông Long Châm thì như những lưỡi dao sắc bén, từng chút từng chút xuyên qua lớp phòng thủ của sóng âm, chĩa thẳng vào cây đàn tranh.  

             Sắc mặt cô gái càng lúc càng tái nhợt, đôi tay đã bị dây đàn cứa rách, máu tươi nhỏ giọt lên thân đàn, nhưng cô ta vẫn kiên trì không từ bỏ, cắn răng chống đỡ.  

             Cuối cùng, trong một đợt tấn công toàn lực của Lâm Chính, chân long gầm lên một tiếng rung trời, lao thẳng về phía trước, phá vỡ bức tường sóng âm.  

             "Cái gì?"  

             Mặt cô gái biến sắc, muốn phòng thủ nhưng đã không kịp nữa.  

             "Rầm!"  

             Thân thể cô gái bị đánh bay, đập mạnh xuống đất.  

             Máu tươi vẽ thành một vệt dài giữa không trung.  

             Khi thân hình mảnh mai của cô gái nặng nề đập xuống mặt đất, cây đàn tranh khổng lồ cũng lập tức vỡ vụn, hóa thành từng mảnh nhỏ rơi rụng từ trên cao xuống mặt đất.  

             Lâm Chính thấy vậy liền thu lại Hồng Mông Long Châm, giải trừ sức mạnh chân long, từng bước lăng không tiến về phía cô gái.  

             Ánh mắt cô gái đầy vẻ không cam tâm.  

             Nhưng lúc này, cô ta đã không còn sức để tiếp tục chiến đấu, chỉ có thể nằm trên mặt đất, lồng ngực phập phồng dữ dội, thở dốc.  

             "Cô thua rồi".  

             Lâm Chính đứng trước mặt cô gái, bình thản nói.  

             Cô gái không đáp, chỉ lặng lẽ nhắm mắt lại.  

             "Nếu cô chịu đầu hàng, tôi có thể tha mạng cho cô".  

             Lâm Chính bình thản nói.  

             "Đầu hàng?"  

             Khóe miệng cô gái nhếch lên một nụ cười mỉa mai: "Anh xem tôi là hạng người ham sống sợ chết sao? Hội trưởng phái tôi trấn giữ nơi này, tôi sao có thể đầu hàng? Lâm thần y, không phải ai cũng là kẻ hèn nhát".  

             "Vì một Đại hội mục nát mà hy sinh mạng sống, có đáng không?"  

             Lâm Chính lắc đầu.  

             "Anh đang thương hại tôi sao?", cô gái bật cười hỏi.  

             "Tôi chỉ tiếc nuối âm luật độc nhất vô nhị của cô mà thôi".  

             Lâm Chính đáp.  

eyJpdiI6IlwvK2tWYkhValpvbU1QcW9hT0RuOExnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjRWVFpDa0lkaWU5Zk9uQU5nUzRZNUJEaFdHVDNGT24yNDZZZlJqNE5jWmhlUWRKeVwvTDFWbDFoTmg2UDkzSGQ1V1lxTUkraXRkSUtGOElBQ3BsTDloTGFQNHVPcnhYdlwvblBaWERabnNTT0RNN3lnN1ZiVllWRVU2TE0yQnl5citSM0FnNkxCd0ZYXC9FbWtMbVQ3ZjBYdUU0eUNFeCtmcVYzUHF1NGpUN3cybTVnZWRKeTFvYlhCTG42dWFXbnk2dEU4b3R1dTJGQTcwcDdOcTUzODFpSXE5K3ZhU2hJa3pqc0hDSXF3QjExQ29hdG1XRzBiSmFiem1yXC9SY09wMGJ4TmN2OHhscGJoQzh3WXY5NFwvWGpQZE8rWHJtaTBvT0hzU1lZYTVtTTd1K01ueXlxOHNkWHJ1VzlHSjlXeDRNOVZPcUJVblpHd3N4OWxaNzlaREhSbmJhRlBcL2c0V25qOVNYVXF2Vk96RWIycz0iLCJtYWMiOiJlY2M1Mjg1N2FkMzM3NGUzN2QwNGZlNTk1MmM1ZDliMDZjZjg2MDUwNzU5YjFlM2I2MmYzMGRmYzBjNGNhMjI0In0=
eyJpdiI6IjNlUCsxaWxWaXVKSWxnRkdhcWc3VWc9PSIsInZhbHVlIjoiQkhqVG1ZWWo2S1FQemVzODNFRHlscU5sYXUybUFHNm9tS1NsS21ydU1XZXZcLzNFYVZjUnVQTjV1dGRBVitLXC9kNHJzamFFVnB5R2Vrakg5R1VcLzkra2Z1SHRKd3RCK2laNzJoWWV5a01KQ3J3S3dwTzVwNVRpU1ZDWm5mWlVHY3kzMkE3SEcxQ2U1NG4zVWlrOXVrdUpTTlc3K243b0NvNEZOamlKVVwvOU5CTVh4bGNaeWZcL0RcL1wvMk1BeEVVKzlYaFZ5T2dlbkdMSUg5SnFtaXlpVnRYalJKeUJqZGtRWTQ1XC9JMHE5WW15ZmlGVzFoaVJLRWNWU3pVaFwvY0FaWDM4VUlBbVZJM2JtRTgzd1RtTHpWMEJNcUE9PSIsIm1hYyI6IjczZjk4YWRkZDA3NGU2YTUxYzY5MTRkN2U1YTkzYmE5ZmI4NDMyYWIwNWZlMjliMWUxMjBkMmMyNjI4OTliZTEifQ==

             "Không ngờ trên đời vẫn có người hiểu được âm luật của tôi ... Như vậy, chết đi cũng có gì phải nuối tiếc?"

Ads
';
Advertisement