Minh Lan Nhược - FULL

Nữ nhân này, từ khi liên lạc với hắn đã không yên lòng rồi.
Minh Lan Nhược buông tay, có chút tiếc nuối nói: “Dù ta gặp ngươi sẽ bị xui xẻo, nhưng hai ta còn đang trong giai đoạn hợp tác, cha ta vẫn còn ở Đông Bắc, cho nên chuyện giết ngươi, tạm thời ta không thể tham dự được.
Chuyện giết hắn, bây giờ nàng không thể tham dự? Nàng định sau này mới tham dự sao?
Gương mặt lạnh lùng tuấn mỹ của Thượng Quan Hoành Nguyệt lạnh lùng trợn mắt nhìn Minh Lan Nhược.
Hắn ta che vết thương ở hông, lảo đảo vứt người trên vai xuống, thấp giọng hạ lệnh với Minh Lan Nhược: “Đã vậy, ngươi mau tới đây, trị thương cho ta!”
Ánh mắt Minh Lan Nhược quét qua vết máu trên người Tần Vương, nhìn ra hắn ta miễn cưỡng trốn được, người của hắn có lẽ đã bị thái tử giết cả rồi.
Như vậy, cái người mà hắn ta mạo hiểm tính mạng mang về, tám phần chính là sư phụ vô danh!
Đôi mắt sáng của nàng sáng lên, nàng đứng dậy đi về phía Thượng Quan Hoành Nghiệp: “Sao nào? Muốn ta trị thương cho ngươi sao?”
Thế nhưng nàng mới đi được một bước, cánh tay bỗng bị người ta kéo lại: “Không được phép qua đó.”
Thư sinh áo trắng yếu đuối gầy gò nho nhã lạnh mặt kéo Minh Lan Nhược, nháy mắt uy áp trên người khiến mọi người ở đây ngừng thở.
Minh Lan Nhược nhìn hắn, cười cười: “Vị tiểu ca này, chúng ta không quen nhau.”
Cảnh Minh cầm đoản đao lạnh lẽo trong tay, nhắm thẳng vào thư sinh áo trắng: “Thả tay của ngươi ra!”
Khuôn mặt tuấn tú của thư sinh áo trắng trầm xuống, sau đó hắn buông lỏng tay ra: “Người kia tướng mạo xấu xí hung ác, chắc chắn không phải người tốt lành gì, ta chỉ lo lắng cho tiểu nương tử này thôi.”
Thượng Quan Hoành Nghiệp tức giận, xách đao chỉ vào thư sinh áo trắng: “Làm càn, ngươi chỉ là một tên thảo dân, dám mạo phạm bản vương…!”
“Ngươi sắp chết rồi mà còn ghét bỏ người khác mạo phạm ngươi cơ à” Minh Lan Nhược khẽ xì một tiếng, không khách khí ngắt lời Thượng Quan Hoành Nghiệp.
Thượng Quan Hoành Nghiệp che vết thương trên eo, căm tức nhìn chằm chằm vào Minh Lan Nhược: “Ngươi còn không qua xem vết thương cho ta!”
“Ta là đại phu, nhưng tại sao ta phải giúp ngươi, hai chúng ta chỉ từng hợp tác một lần mà thôi, không còn lợi ích khác, tại sao ta lại phải giúp ngươi.”
Minh Lan Nhược đi tới, từ trên cao nhìn xuống nam nhân đang chật vật nửa quỳ trên cửa.
Ha, nam nhân này cũng có ngày hôm nay!
Thượng Quan Hoành Nghiệp nhìn nàng, bỗng nhiên bật cười, lộ ra hàm răng trắng lạnh: “Minh Lan Nhược, ngươi đúng là qua cầu rút ván!”
Lúc này, ngoài cửa bỗng nhiên truyền đến tiếng bước chân vội vã, còn có cả tiếng người dồn dập ——
“Hình như tên thích khách hành thích Thái tử điện hạ trốn vào trong con ngõ nhỏ này!”
“Lục soát! Tuyệt đối không được để thích khách trốn thoát!”
“Cấp trên có lệnh, tìm được người, giết không tha!”
Khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng của Thượng Quan Hoành Nghiệp càng thêm khó nhìn!
Lần này là do hắn ta chủ quan, trúng bẫy của Thượng Quan Vũ, người đi theo hắn ta đều đã chết hết.
Xem ra, đại ca tốt của hắn ta định lợi dụng danh nghĩa vây quét thích khách để giết chết hắn ta trong trấn Thang Tuyền!
Hắn ta đè thấp giọng, lạnh lùng uy hiếp: “Nếu ta chết, cha ngươi ở Đông Bắc cũng không có kết cục tốt, quân tinh nhuệ ta phái đến Đông Bắc chỉ nghe theo mệnh lệnh của ta, bọn họ sẽ không cứu phụ thân ngươi!”
Minh Lan Nhược quay mặt sang, nhìn hắn ta như nhìm kẻ ngốc: “Ngươi chết rồi, Thái tử điện hạ không còn đối thủ cạnh tranh, cha ta chỉ có thể nâng đỡ hắn ta thôi, không phải sao? Đã như vậy, hắn ta tiếp tục giày vò cha ta làm gì?”
Thượng Quan Hoành Nghiệp sững sờ!
Hắn ta không thể không thừa nhận Minh Lan Nhược nói đúng!
Hắn ta cố nhẫn nhịn, rốt cục vẫn phải chịu đựng khuất nhục cúi đầu, cắn răng nói: “Minh Lan Nhược, chỉ cần ngươi cứu ta, ta sẽ đồng ý với mọi điều kiện ngươi đưa ra!”
Minh Lan Nhược nhíu mày: “Được, vậy ta muốn vị sư phụ vô danh mà ngươi dẫn về, còn nữa, tất cả sách thuốc trong Tàng Thư các của ngươi ở kinh thành sẽ thuộc về ta!”
Đáy mắt Thượng Quan Hoành Nghiệp tràn ngập lử giận: “Nằm mơ à, ngươi nhân lúc cháy nhà hôi của!”
Những cuốn sách thuốc do hắn ta sưu tập từ khắp nơi, định dâng cho phụ hoàng, bên trong có rất nhiều bí pháp luyện đan.
Nhưng đó không phải điều quan trọng nhất, quan trọng nhất là vì có được sư phụ vô danh, hắn ta đã bỏ ra bao nhiêu công phu, chết bao nhiêu quân tinh nhuệ, hiện tại ngay cả bản thân cũng lâm vào khốn cảnh, nàng lại trực tiếp muốn mang người đi?
Minh Lan Nhược cong đôi môi căng hồng, bình tĩnh nói: “Vậy lát nữa Tần Vương điện hạ lên đường bình an nhé, dù sao ngươi chết thì vị sư phụ vô danh đang ngất kia cũng là của ta.”
“Rầm rầm rầm rầm, mở cửa, quan phủ tra án!” Cửa lớn Công Xưởng bị người ta đập vang.
Thượng Quan Hoành Nghiệp nhìn Minh Lan Nhược, nữ tử thanh lãnh diễm tuyệt mỉm cười, nhưng con ngươi đen nhánh của nàng lại khiến người ta không rét mà run.
Hắn ta bỗng nhiên ý thức rõ ràng được một chuyện ——
Nếu không phải hắn ta vẫn còn giá trị lợi dụng, nàng có lẽ đã không chút do dự mở cửa gọi người của Thái tử vào giết hắn ta.
Nữ nhân này…
Hắn ta bỗng nhiên không nhìn thấu được nữ nhân đã từng bị hắn ta tuỳ tiện lợi dụng, có lẽ… ngay từ lúc vừa mới bắt đầu nàng chưa bao giờ yêu hắn ta?
Ý nghĩ này khiến Thượng Quan Hoành Nghiệp rất không thoải mái, cứ như hắn ta mới là tên ngốc bị lợi dụng.
Tất cả chỉ xảy ra trong chớp mắt, nghe tiếng phá cửa điên cuồng, đáy mắt Thượng Quan Hoành Nghiệp hiện lên tia sáng lạnh lẽo: “Được, bản vương đồng ý với ngươi!”
Đủ loại khuất nhục hôm nay, sớm muộn sẽ có một ngày hắn ta sẽ đòi lại cả gốc lẫn lãi từ nữ nhân này!

Ads
';
Advertisement