Từ Tú Phong thong thả nói: “Dù sao tiên đế đã băng hà, hôn sự này, tân đế cũng chẳng để tâm. Để phụ thân dâng tấu lên, bất kể sau này tân đế tính toán với Từ gia chúng ta thế nào, hiện tại hắn đang cần dùng người, nhất định sẽ đồng ý.”
Từ Tú Dật nhất thời có chút luống cuống, trên mặt không giấu nổi vẻ kinh hoảng: “Đại ca…”
Thế nhưng dưới ánh mắt của Từ Tú Phong khiến nàng không dám hé lời.
Đại ca nhất định đã đoán được nàng vì tên hồ ly kia mà tạo điều kiện cho hắn lẻn vào đây.
Kỳ thực nàng và Cáo Bạc cũng không gặp nhau thường xuyên, dù sao hắn rất bận.
Từ Tú Dật trong lòng rối bời, nàng chỉ có thể nhìn về phía Cáo Bạc: “Ngươi còn không mau đi!”
Cáo Bạc khẽ nhếch khóe môi, nhìn về phía Từ Tú Phong: “Yên tâm, ta tự nhiên sẽ không để người khác phát hiện ta từng đến Từ phủ, sẽ không để Từ huynh có lý do thoái hôn cho muội muội huynh đâu.”
Nói xong, hắn nhấc mũi chân, nhanh nhẹn nhảy ra khỏi cửa sổ, không một tiếng động.
Từ Tú Phong không khách khí cao giọng phân phó Mai Châu đang đứng ngoài cửa: “Mai Châu, tăng cường phòng bị cho tiểu thư, nếu còn để ta nhìn thấy chuột đồng, hồ ly gì đó chui vào tú lâu của tiểu thư nhà ngươi, tất cả đều phải bị đánh đòn!”
Cáo Bạc nghe thấy tiếng nói trong phòng, lắc đầu cười khổ.
Đại cữu ca, đây rõ ràng là chỉ cây dâu mắng cây hòe, đang mắng hắn!
Thấy Cáo Bạc đã đi, Từ Tú Phong nghiêm mặt nhìn muội muội: “Muội thật là không biết nặng nhẹ!”
“Từ phủ chúng ta vốn là nơi bị tân đế đặc biệt chú ý! Sao có thể tùy tiện để người của Diễm vương ra vào phủ đệ!”
Từ Tú Dật đỏ mặt, cúi đầu nói: “Muội biết, chỉ là hắn thần xuất quỷ một, lần đầu tiên không ngăn được, muội chỉ có thể nghĩ cách che giấu cho hắn, cũng là sợ bị người ta phát hiện.”
Nói xong, nàng lại nắm chặt khăn thêu bổ sung: “Thật sự là muội không thường xuyên gặp hắn, nửa năm nay cũng chỉ vài lần trao đổi một chút tin tức.”
Ai ngờ lần này lại bị huynh trưởng bắt gặp.
Nhìn bộ dạng muội muội tâm sự nặng nề lại xấu hổ, Từ Tú Phong muốn nói gì đó: “Muội…”
Hắn ta day day mi tâm: “Chuyện này, ta sẽ giữ bí mật cho muội, đừng để phụ mẫu biết, những ngày này, muội không được gặp hắn ta nữa!”
Năm đó khi biết muội muội bị ban hôn, phải gả đến đất phiên, hắn ta đã kịch liệt phản đối.
Giờ nhìn tên Cáo Bạc này quả thật là một kẻ phong lưu đa tình, muội muội ngoan ngoãn đơn thuần như vậy sao có thể là đối thủ của hắn!
Từ Tú Dật biết huynh trưởng đang tức giận, ngoan ngoãn gật đầu: “Vâng, huynh trưởng.”
Từ Tú Phong lại dặn dò thêm vài câu mới rời đi.
Từ Tú Dật lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, ngồi xuống, có chút thất thần nhìn về phía cửa sổ mà Cáo Bạc vừa nhảy ra ngoài.
Kỳ thực, không thể phủ nhận, lúc nãy nhìn thấy hắn, trong lòng nàng… thật sự rất vui mừng.
Lần trước gặp hắn đã là hơn một tháng trước rồi…
Đều tại hắn, làm gì lại trốn dưới gầm giường nàng, còn cố tình bày ra dáng vẻ đó trước mặt đại ca!
Sao có thể không khiến đại ca tức giận và hiểu lầm!
Nàng nhịn không được “ầm” một tiếng, đập mạnh xuống bàn.
Ấm trà, chén trà đều theo đó mà kêu leng keng.
“Ồ, là ai chọc giận tiểu nguyệt của ta rồi?” Ngoài cửa sổ bỗng truyền đến tiếng cười trêu chọc.
Từ Tú Dật sửng sốt, không dám tin nhìn ra ngoài cửa sổ, liền bắt gặp một bóng người cà lơ phất phơ ngồi trên cây.
“Cáo Bạc, ngươi… không phải đã đi rồi sao?”
Nói xong, nàng cả người đều căng thẳng, nhìn về phía cửa lớn.
Đại ca mới đi một lát, người này sao dám quay lại, nhỡ đâu bị đại ca phát hiện thì phải làm sao!
Cáo Bạc thân hình khẽ động, nhẹ nhàng như lá rơi xuống bệ cửa sổ.
Hắn cười lười biếng: “Công phu của ca ca muội tuy không tệ, nhưng luận về khinh công, hắn thật sự không bằng ta, ta đã có thể đến đây một cách lặng lẽ, tự nhiên có bản lĩnh khiến ca ca muội không phát hiện ra.”
Khinh công của hắn là được tôi luyện qua vô số lần bị truy sát, chỉ đứng sau vị Kiều đại gia nhà hắn!
Từ Tú Dật tiến lên một bước, không khách khí kéo hắn vào trong phòng.
Sau đó nàng thò đầu ra ngoài, thấy không có ai, lập tức đóng cửa sổ lại.
Cáo Bạc nhìn động tác của thiếu nữ, nhướng mày: “Sao, sợ ca ca muội phát hiện ta quay lại, bắt ta hủy hôn ước với muội sao?”
Từ Tú Dật hơi xấu hổ đỏ mặt: “Ta cầu còn không được ấy chứ! Nếu không phải sợ ngươi bị ca ca ta tức giận đánh chết, ta mới lười quản ngươi!”
Từ Tú Dật nói xong, bực bội ngồi xuống: “Ngươi không có việc gì lại trốn dưới gầm giường ta làm gì? Có tin tức gì muốn nói cho ta, ở trong phòng chờ không được sao?”
Trốn dưới gầm giường, còn bày ra bộ dạng y phục xốc xệch, đây không phải là muốn kéo nàng xuống nước hay sao!
Cáo Bạc tiến đến bên cạnh nàng ngồi xuống, vẻ mặt thờ ơ nhún vai:
“Ta sáng sớm đã ở trong phòng muội chờ rồi, ai ngờ sắp đến trưa muội mới về, ta mệt quá, nên ngủ quên trên giường muội mất.”
Hơn nữa, ở Tô Đan, nam nữ đã đính hôn nào có nhiều kiêng kị như vậy?
Ngoại trừ việc hai người chưa cử hành hôn lễ, sống chung một chỗ, tình nhân làm gì, đều được cả.
Từ Tú Dật nào có chịu nghe hắn ngụy biện, lạnh lùng nhìn hắn: “Vậy tại sao ngươi lại cố tình lên tiếng lúc đại ca ta ở đây?”
Cáo Bạc thở dài: “Không phải nghe thấy đại cữu ca trở về, muốn gặp hắn một chút sao, người nhà muội chỉ có hắn là ta chưa gặp qua.”
Hơn nữa, nghe nói vị đại cữu ca này từ trước đến nay không đồng ý gả muội muội cho người phiên bang, sợ hắn mang muội muội về Tô Đan, không trở về nữa.
Mà vị đại cữu ca này lại là trưởng tử Từ gia, lời nói rất có trọng lượng.
Hắn muốn nghĩ cách cầu xin sự “đồng ý” của đại cữu ca, cũng là chuyện đương nhiên, không phải sao?
Từ Tú Dật nhìn bộ dạng ba hoa chích chòe của hắn, hít sâu một hơi: “Ta lười nói nhảm với ngươi, ngươi về đi!”
Cáo Bạc lại đột nhiên kéo nàng vào lòng: “Sao vô tình vậy, muội không nhớ ta sao, tiểu nguyệt của ta?”
Từ Tú Dật bị hắn ôm chặt, đối diện với đôi mắt bạc nóng bỏng của hắn, bất an đỏ bừng mặt:
“Ngươi bớt nói mấy lời vô sỉ này đi, mau buông ta ra, nếu không đại ca nhất định sẽ không tha cho ngươi.”
Cáo Bạc khẽ cười một tiếng: “Dù sao ta cũng đã làm rất nhiều chuyện khiến hắn không tha cho ta rồi, cũng chẳng kém gì chuyện này.”
Nói xong, hắn ngang nhiên bế nàng lên bàn trang điểm, bản thân đứng thẳng dậy.
Từ Tú Dật hoảng hốt, đưa tay chống ngực hắn, cắn răng nói: “Ngươi muốn làm gì, có tin ta gọi người hay không…”
Cáo Bạc thân hình cao lớn chen vào giữa hai chân nàng, trực tiếp khống chế gáy nàng, cúi đầu, trán chạm trán với nàng.
Tiểu nguyệt mà hắn ngày đêm mong nhớ đang ở trong lòng, hắn không kiêng nể gì cười nói: “Muội gọi đi…”
Nói xong, hắn không khách khí cúi đầu, hung hăng hôn lên đôi môi anh đào của nàng, đè nàng trên bàn.
Hai khắc sau…
Từ Tú Dật gần như cả người đều muốn tan chảy trong lòng hắn, bị hắn hôn đến thần hồn điên đảo, nào còn sức lực phản kháng.
Nàng chỉ có thể khẽ thở gấp, gương mặt vốn đoan trang tú lệ giờ ửng hồng, đôi mắt long lanh ướt át.
Cáo Bạc lúc này mới có chút thỏa mãn đứng dậy, ôm thiếu nữ lên giường.
Từ Tú Dật vừa chạm giường, cả người liền tỉnh táo lại, rút con dao găm dưới gối ra chĩa vào hắn, nghiến răng nói: “Ngươi muốn làm gì?”
Cáo Bạc nhìn con dao găm đang chĩa vào ngực mình, khẽ cười: “Ha…”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất