Giác Tú suy nghĩ một chút: “Trong báo cáo mấy ngày qua, ngoại trừ một số tướng quân từ biên giới Tây Bắc trở về báo cáo nhiệm vụ thì chỉ có Kinh Nam Vương vừa mới mang theo rất nhiều cống phẩm đến kinh đô.”
“Sở Hằng, Kinh Nam Vương cai trị ba thành trì phía Tây Nam?” Thương Kiều hơi nhướng mày.
Giác Tú nói: “Bẩm chủ tử gia, lão Kinh Nam Vương Sở Hằng sức khỏe không tốt, đang phải chữa bệnh. Đã không quản việc bao nhiêu năm nay rồi, chuyện ở đất phong là do Thế tử của Kinh Nam Vương. Nên năm nay ông ta định nhường luôn ngôi cho Thế tử Sở Nguyên Bạch.”
Thương Kiều trầm ngâm suy nghĩ: “Vậy là sau khi Sở Nguyên Bạch lên ngôi, hắn ta đến để cảm tạ ân đức của Hoàng Đế. Đồng thời tới gặp hoàng đế với tư cách là Kinh Nam Vương mới nhậm chức?”
Vị Kinh Nam Vương này không phải là một người bình thường, là vương gia khác họ.
Kinh Nam Vương đời thứ nhất đi theo Thái Tổ Hoàng đế chinh phạt thiên hạ, lập công lớn, là người biết tiến biết lùi.
Vì vậy, dù nhiều vị phiên vương kiêu ngạo ngang ngược bị giết hoặc rơi vào tình trạng suy tàn.
Lão Kinh Nam Vương này vẫn rất điềm tĩnh và khiêm tốn, không hề ghét sự xa xôi hẻo lánh của nơi này. Ông ta trấn giữ Nam Cương từ đời này sang đời khác một cách âm thầm và ổn định, chưa bao giờ bị các Hoàng Đế để ý.
Thương Kiều dừng lại, ánh mắt hiện lên ý cười lạnh lùng và quỷ dị.
Được rồi, Kinh Nam Vương cũng không thể coi là hoàn toàn không theo gian tà. Một nhà của tiên hoàng đã bị Minh Đế tiêu diệt, và Kinh Nam Vương cũng đứng về phía Minh Đế.
Với sự hỗ trợ của những người như Kinh Nam Vương, Minh Đế mới có thể thành công chiếm lấy ngai vàng của Thiên Minh triều và có thời gian giam giữ hắn, đứa trẻ mồ côi của tiên hoàng.
“Vị Kinh Nam Vương này có phải đến sau khi chúng ta lên đường đến Đông Bắc Cương được một tháng rồi không?” Thương Kiều nhẹ nhàng hỏi, nghịch chuỗi phỉ thủy trong tay.
Phỉ thủy là một sản phẩm đặc biệt ở bên đó, ngay cả những chuỗi phỉ thủy ở trên tay hắn là một cặp với tiểu nương nương, cũng được cống nạp bởi Kinh Nam Vương.
Giác Tú suy nghĩ một chút: “Theo tin tức mà đại nhân Tần Ngọc Trầm gửi tới, vị Thế tử Sở Nguyên Bạch vừa kế thừa vương vị Kinh Nam Vương, các thủ lĩnh của Bách Miêu nổi dậy, hắn ta đã dẫn quân đi dẹp loạn và chiến đấu dũng cảm. Hắn ta đến yết kiến Hoàng Đế sau khi dẹp loạn xong nên đã chậm trễ vài ngày.”
“Tần Ngọc Trầm?” Thương Kiều nheo mắt lại, cười khẩy khi nghe thấy cái tên này.
“Xem ra, đại nhân của chúng ta ở Nam Man năm năm đã kết giao được với rất nhiều bằng hữu. Có quan hệ không tồi với Kinh Nam Vương nhỉ, báo cáo công việc mà còn muốn khoe chiến tích của Sở Nguyên Bạch nữa.”
Hắn bình tĩnh nói: “Yêu cầu Tiểu Tề Tử gửi lệnh cho Trần chỉ huy sứ của Vệ Sở Cẩm Y Vệ ở thành Lưỡng Hồ, bảo hắn ta cử thêm người bí mật lẻn vào Lĩnh Nam để xem cuộc nổi loạn của Bách Miêu ở Lĩnh Nam đã xảy ra chuyện gì. Đừng báo cho người của Tần Ngọc Trầm ở Lĩnh Nam.”
“Vâng!” Giác Tú vội vàng bước đi.
Thương Kiều nhìn bầu trời, biểu cảm trên mặt có chút lạnh lùng.
Tần Ngọc Trầm, cuối cùng ngươi vẫn làm bản tọa thất vọng ư.
Năm đó ngươi giết chết mối tình đầu Vân Nghê ở trước mặt ta chỉ là diễn kịch thôi phải không?
Kinh thành vào lúc nửa đêm yên tĩnh.
Trong một căn phòng tĩnh lặng, Tiểu Kinh Nam Vương Sở Nguyên Bạch đang ngồi thiền trước một thanh đỉnh đồng có hình dáng kỳ lạ, khắc họa những con thú dữ và côn trùng độc. Đột nhiên, hắn ta cảm thấy trong ngực khó chịu, khóe miệng chảy ra máu tươi.
“Ưm…”
“Tiểu Vương gia, ngài có sao không?” Hai thị vệ luôn bảo vệ bên cạnh vội vàng đỡ lấy hắn ta.
Sở Nguyên Bạch ra hiệu cho họ đưa đỉnh đồng lại gần, cúi đầu nhổ một ngụm máu vào bên trong. Trán hắn ta bắt đầu lấm tấm mồ hôi lạnh.
Nước đen trong đỉnh khi tiếp xúc với máu và nước bọt dường như có lại sự sống, bắt đầu khuấy động.
Hắn ta dùng khăn lau khóe miệng, điềm tĩnh nói: “Bản vương không sao, chẳng qua là có chút khó chịu thôi.”
Nói rồi, hắn ta còn nở một nụ cười, đôi mắt sáng đến kinh người: “Không ngờ lại có người có thể chống lại thuật truy cổ của bản vương, xem ra đối phương có thể là cao thủ, không ngờ ở kinh thành Trung Nguyên lại lắm kẻ tài giỏi như vậy, thật khiến người ta mở rộng tầm mắt!”
Hai thị vệ nhìn nhau: “Là ai mà có thể chống lại thuật truy cổ của Vương gia? Chẳng lẽ là một đại vu sư nào đó?”
Đây là bí kỹ độc môn của Tiểu Vương gia nhà họ, được truyền từ mẫu thân của hắn ta, người từng là Thánh nữ Bách Miêu. Cho đến nay, trong số Bách Miêu ở Lĩnh Nam và Quý Châu, chỉ có vài đại vu sư mới có thể sánh ngang.
Thế nhưng Sở Nguyên Bạch lại Bạch lắc đầu: “Không, sẽ không phải là đại vu sư nào cả. Đại vu sư phải ở trong núi trấn thủ luyện cổ trùng, trừ khi có sự kiện diệt tộc, nếu không họ không thể rời khỏi nơi canh giữ của mình.”
Lúc này, một thiếu nữ xinh đẹp với đôi mắt to đậm nét, mặc trang phục của Miêu Nữ, cầm một bát thuốc đi vào. Khi nàng ta di chuyển, những món đồ trang sức bạc trên người nàng ta phát ra âm thanh leng keng.
“A Ca, uống bát trà thuốc này trước đi đã, huynh vừa dùng thuật truy cổ thất bại, bị phản phệ nên mới thổ huyết!” Thiếu nữ ngồi bên cạnh hắn ta.
Sở Nguyên Bạch nhận lấy bát thuốc, cưng chiều xoa đầu thiếu nữ: “Hương Na, đừng lo lắng cho A Ca, trong lòng A Ca tự có tính toán riêng.”
Hương Na nghiêng mặt nhìn Sở Nguyên Bạch, thắc mắc: “A Ca, kinh thành này còn có cổ sư lợi hại hơn huynh sao?”
Sở Nguyên Bạch cúi đầu cười, ánh mắt đầy bí ẩn: “Ai biết được nhưng ta có linh cảm rằng nhờ vào cổ sư đã hạ cổ trùng lên Thái tử, có lẽ chúng ta có thể tìm được cổ thần đã mất tích mấy chục năm của Bách Miêu chúng ta.”
Mắt Hương Na sáng lên trong chốc lát, hứng khởi hỏi: “A Ca, nếu chúng ta tìm được cổ thần, chẳng phải muội có thể trở thành Thánh nữ Bách Miêu giống như A Ma sao?”
Bách Miêu chỉ những người Miêu gia thuộc các dòng họ khác nhau, sinh sống ở ba tỉnh phía Tây Nam, là dân tộc lớn nhất ngoài người Hán.
Sở Nguyên Bạch nhẹ nhàng vỗ tay nàng ta: “Muội là nữ nhi của A Ma, ngoài muội ra, còn ai xứng đáng làm Thánh nữ Bách Miêu chúng ta chứ?”
Hương Na bực bội nói: “Những ứng viên Thánh nữ được các đại vu sư đề cử ở Lĩnh Nam và Quý Châu ai cũng không phải hạng tầm thường, cổ thuật của họ cũng rất lợi hại! Muội vẫn lo không thể tranh lại họ!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất