“Nhưng các triều đại nhân gian thái bình và thịnh thế phồn hoa, chẳng lẽ dựa vào đám dơ bẩn không có tín niệm như các ngươi sáng tạo ra sao?”
Đường Tri Phủ hơi sững người: “Ta…”
Gương mặt xinh đẹp của Minh Lan Nhược lạnh như băng cắt đứt lời lão ta:
“Nhưng mà mỗi triều đại luôn có những người như cả nhà Tiêu gia, bọn họ nguyện đốt đi sự kiêu ngạo của mình vì thiên địa lập tâm, vì sinh dân lập mệnh, vì vãng thánh kế tuyệt học, vì vạn thế khai thái bình!”
“Có những người như bọn họ đấu đến cùng với đám các ngươi cho nên mới có từ ‘thái bình thịnh thế’, bọn họ đã chết nhưng họ không hối hận, cho nên bọn họ mới có thể được xưng là anh hùng!”
Bão tố ở phía trước, cũng có người che ô đi ngược chiều, chắn gió chắn mưa cho người phía sau!
Có người từ bỏ tín niệm, sa đọa vào vũng bùn thì vẫn có người sau khi hiểu rõ mặt tối của nhân tính, lòng vẫn hướng về ánh sáng.
Cả người Đường Tri Phủ không nhịn được chật vật run rẩy, trái tim âm u lạnh lẽo co chặt lại.
Vì thiên địa lập tâm, vì sinh dân lập mệnh, vì vãng thánh kế tuyệt học, vì vạn thế khai thái bình… Đây là lời Tiêu Soái đã từng nói.
Lão ta cũng từng thờ phụng… Nhưng… Nhưng… Những năm đó, Tiêu Soái đã rơi vào kết cục gì?
Lão ta có gì sai!
Minh Lan Nhược vừa liếc mắt đã nhìn thấu ý nghĩ của lão ta, không chút khách khí đả kích Đường Tri Phủ.
“Lui một vạn bước, coi như ngươi không thể giữ vững tín niệm đã từng hướng thiện, nghèo thì chỉ lo cho mỗi bản thân mình, không đi tai họa bách tính!”
“Nhưng ngươi vẫn lựa chọn con đường có lợi nhất cho mình, thoải mái nhất cũng ác độc nhất, dùng nhiều người vô tội như vậy lót đường cho mình, cần gì phải kiếm cớ cho mình?”
Là người ai cũng ích kỷ nhưng ích kỷ nên có giới hạn!
Thứ nàng ghê tởm chính là việc Đường Tri Phủ và Cố Đại Tướng Quân kiếm cớ che giấu hành vi đê tiện tàn nhẫn của mình…
Làm kỹ nữ còn thích lập đền thờ trinh tiết, cũng chỉ vì trong lòng mình thoải mái!
Đã là kẻ ác thì cứ làm kẻ ác, nàng còn có thể khâm phục bọn họ dám đối mặt với sự xấu xí của mình!
Nụ cười trên mặt Đường Tri Phủ cuối cùng cũng không kìm được, u ám nhìn Minh Lan Nhược.
Đánh người không đánh mặt, vì sao nàng dùng lời lẽ chính đáng giáo huấn lão ta?
Vạch trần tấm màn che cuối cùng của lão ta?
Nàng cho rằng nàng là ai chứ!
Ánh mắt Minh Lan Nhược sắc bén lạnh lẽo nhìn Đường Tri Phủ, đương nhiên thấy rõ hận ý trong mắt của lão ta.
Nàng là chủ nhân của Xích Huyết, đối mặt với tên phản đồ này, tất nhiên nàng có lập trường của nàng.
Nàng cũng rất rõ ràng, loại ác nhân như Đường Tri Phủ đã sớm không thể quay đầu lại và cũng không thể quay đầu, chắc chắn sẽ không sám hối bởi vì bị vạch trần bộ mặt thật.
Lão ta sẽ chỉ càng căm hận nàng, điên cuồng căm hận nàng.
Nhưng thứ nàng muốn là vạch trần tất cả dối trá của lão ta, khiến cho lão ta nhìn thấy lão ta ghê tởm cỡ nào!
“Đường Tri Phủ, ngươi chắc rằng ngươi muốn dùng loại ánh mắt này nhìn Minh Phi nương nương sao?” Kiều Viêm thưởng thức chén trà, thanh âm nhàn nhạt sâu kín bỗng nhiên vang lên.
Cơ thể Đường Tri Phủ run lên, nhanh chóng rũ mắt xuống, sám hối nói: “Minh Phi nương nương nói đúng, loại người như thuộc hạ thật sự không đáng để người tức giận.”
Minh Lan Nhược hơi nhướng mày: “Đường Tri Phủ, hiện tại đừng nói xa nói gần mà hãy nói xem bình thường ngươi liên lạc với Cố Đại đương gia như thế nào, mấy năm nay các ngươi cấu kết như thế nào! Đường Bích Quân trốn chạy đi đâu!”
Đường Tri Phủ cứng đờ, vừa rồi lão ta dùng thuật Lời Nói, cố ý dụ sự chú ý của Minh Lan Nhược sang đề tài khác.
Nhưng không nghĩ tới mình bị phản phệ xém chút nữa hộc máu, nha đầu chết tiệt trước mặt này lại phát hiện mục đích của lão ta!
Nha đầu chết tiệt này cũng khó đối phó như phụ thân Minh Quốc Công của nàng!
Lão ta âm thầm cắn răng, che khuôn mặt đau đớn của mình lại.
Vẫn chọn một đề tài tương đối an toàn: “Đường Bích Quân… Đường Bích Quân không phải con của ta, Đường Bích Quân là trưởng nữ của Cố Đại đương gia, Tiểu Thập Lục là con của Cố Đại đương gia và tiểu thiếp lúc tuổi già.”
Minh Lan Nhược sửng sốt một chút, bừng tỉnh nhận ra.
Khó trách, trong thọ yến, nàng đã cảm thấy phu nhân Nguyễn thị của Đường Tri Phủ không quan tâm Đường Bích Quân dù là “đích nữ” của mình, mà có hơi kiêng kỵ và phiền chán nàng ta.
Thì ra Đường Bích Quân lại là trưởng nữ của Cố Đại Tướng Quân.
Ngay cả tên tiểu mập mạp xông vào phòng bếp của nàng ăn vụng thịt viên còn đả thương bọn Tiểu Viên.
Thật ra cũng không phải là Thập Lục thiếu gia nhà Đường Tri Phủ, mà là tiểu nhi tử con vợ lẽ của Cố Đại Tướng Quân.
Khó trách Đường Bích Quân khinh bỉ những đứa con khác của Đường Tri Phủ như thế nhưng lại ra mặt vì tiểu mập mạp kia!
Bọn họ mới là tỷ đệ ruột!
Thượng Quan Hoành Nghiệp đâm Đường Bích Quân một đao, sau khi nổ mật thất thì hôn mê, Đường Bích Quân cũng mất tung tích ở địa cung.
Ý của Đường Tri Phủ là người của Cố Đại đương gia đặt bên cạnh Đường Bích Quân đã cứu nàng ta đi.
“Xem ra Cố Đại đương gia cũng không tín nhiệm ngươi lắm, đưa trưởng nữ và tiểu nhi tử của mình đến bên người ngươi là để giám thị ngươi?” Minh Lan Nhược đột nhiên hỏi.
Nàng dừng một chút, nở nụ cười lạnh nhạt châm chọc: “Hoặc là chờ sau khi ngươi chết, Cố Đại đương gia dự định tiếp tục cho bọn họ khống chế người thừa kế của ngươi, để cả đời ngươi làm chó cho bọn họ?”
Minh Lan Nhược liếc mắt một cái đã nhìn ra chuyện này, dứt khoát mở miệng lừa lão ta.
“Minh Phi nương nương nói đùa, Cố đại ca chỉ hy vọng bản quan có thể chăm sóc hài tử của ông ấy.”
Thần thái Đường Tri Phủ không thay đổi nhưng bị thịt mỡ đè ép nheo mắt lại trông càng u ám.
Minh Lan Nhược vừa thấy ánh mắt kia của lão ta, trong lòng đã biết thì ra giữa hai huynh đệ kết nghĩa này có hiềm khích!
Cố Đại Tướng Quân bảo thủ, trước kia chính là một mãnh tướng dưới tay ngoại tổ phụ, Đường Tri Phủ cũng chỉ là tham tướng mà thôi, địa vị cách xa.
Nói dễ nghe một chút, Đường Tri Phủ là quân sư bên người Cố Đại Tướng Quân, nói không dễ nghe, lão ta ở trong mắt Cố Đại Tướng Quân nói không chừng chỉ là một con chó dùng tốt mà thôi.
Cho nên Đường Bích Quân mới dùng ánh mắt chê đối phương vô dụng nhìn phu nhân Nguyễn thị của Đường Tri Phủ.
Đường Tri Phủ không muốn thảo luận vấn đề này với Minh Lan Nhược nữa.
Lão ta dứt khoát lại chuyển đề tài sang mấy năm nay lão ta và Cố Đại Tướng Quân khống chế thành Hắc Liêu và Đông Bắc Cương như thế nào, có liên quan như thế nào với Cố Đại Tướng Quân.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất