Mà thị vệ vừa mới chết, hầu hết mọi người nghĩ hắn ta chỉ là một thị vệ nhưng thực ra thị vệ đó mới là một trong những người tin cậy nhất của lão ta!
Nói cách khác, nam nhân đeo mặt nạ tu la này hiểu rất rõ về tình hình những người bên cạnh lão ta!
Đó mới là điều đáng sợ nhất!
Cuối cùng thì nam nhân này biết bao nhiêu về bí mật của lão ta?
Những người của Đông Xưởng cũng không lợi hại đến mức đó!
Đường tri phủ vừa kinh hãi vừa nghi ngờ, đã nhiều năm rồi lão ta không có cảm giác lo sợ từ tận đáy lòng như vậy!
“Đúng là Đường tri phủ chưa thấy quan tài thì chưa dổ lệ.” Nam nhân đó than nhẹ một tiếng, giọng nói bình thản và dịu dàng.
Nhưng đôi mắt đằng sau mặt nạ của hắn thì lạnh lùng và ảm đảm, giống như che giấu một đại dương bão tố đang muốn nuốt chửng mọi thứ!
Đường tri phủ cảm thấy rợn người, cuối cùng lão ta không chịu nổi, nghiến răng đe dọa:
“Ngươi nghĩ rằng chỉ cần ngươi bắt ta và những người ở đây làm con tin thì ngươi có thể sống sót rời khỏi đây sao? Cho dù ngươi có võ nghệ cao cường, có thể trốn thoát một mình nhưng bên ngoài viện toàn là cung thủ và binh lính, ngươi định bỏ rơi đồng bọn của mình sao?”
Vô số lần Đường tri phủ cảm thấy hối hận, tại sao lại tỏ vẻ lo lắng cho tình trạng của Tần Vương ở phòng khách chứ!
Ngay khi Minh Phi và Tần Vương vừa biến mất, lão ta đã bị nam nhân này dùng kiếm đẩy ra ngoài sân.
Cũng chính vì thanh kiếm trên cổ lão ta mà các cao thủ và binh lính mà lão ta nuôi dưỡng trong và ngoài viện đều do dự, không dám xông vào!
Nam nhân đeo mặt nạ nhếch môi cười nhạt: “Ừm, nếu đã như vậy thì đương nhiên ta phải giết cho đủ rồi, để cho gia tộc Đường tri phủ đi theo bầu bạn với ngươi là ý kiến không tồi, dù sao ngươi cùng là thổ hoàng đế của thành Hắc Liêu.”
Nói xong, hắn cầm thanh kiếm đang nhỏ từng giọt máu, từ từ đi về phía các thiếu gia của Đường gia đang quỳ trên mặt đất, thanh kiếm cào trên mặt đất phát ra tiếng động chói tai và đáng sợ.
Nhìn nam nhân lạnh lùng như tu la cầm thanh kiếm máu đi từ từ về phía họ.
Sắc mặt của nhóm thiếu gia Đường gia, những người kiêu ngạo và hung hãn thích làm gì thì làm ở thành Hắc Liêu đã trở nên tái mét, có người còn sợ đến mức tè ra quần, không khí đầy mùi hôi thối!
“Phụ… Phụ thân… cứu mạng!”
“Cứu mạng!”
Mặt Đường tri phủ biến sắc, sắc mặt lão ta trở nên tàn nhẫn đến cực điểm: “Dừng tay, ngươi cũng là một nhân tài, nếu ngươi đồng ý gia nhập dưới trướng của ta, ta tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngươi, thành Hắc Liêu này, ta và ngươi có thể cùng nhau hưởng phúc!”
Nam nhân tên Kiều Viêm này có võ công thần bí khó lường, những cao thủ giang hồ mà lão ta nuôi dưỡng bên mình đã bị hắn giết chỉ sau chưa đầy năm chiêu.
Người này đúng là cao thủ duy nhất mà lão ta chưa từng thấy trong đời!
Chỉ có nam nhân này mới có thể khiến lão ta, tri phủ thành Hắc Liêu, thổ hoàng đế của Đông Bắc Cương, rơi vào tình trạng bẽ bàng như vậy!
Kiều Viêm nhìn chằm chằm lão ta, đột nhiên nở nụ cười: “Đường đại nhân, đúng là rất hào phóng!”
Nhưng thanh kiếm trong tay hắn đột nhiên vung lên, một ánh sáng lạnh lóe lên.
“Á á á á!” Tiếng thét thảm thiết của Đường đại công tử vang lên!
“Xì!” Máu bắn tung tóe, thanh kiếm trong tay Kiều Viêm cắm sâu vào vai Đường đại công tử, chỉ cần thêm chút nữa là có thể chẻ Đường đại công tử thành hai nửa!
Hành động tàn bạo và phương thức tàn nhẫn như vậy, ngay tức khắc khiến cho tất cả mọi người hoảng sợ, cũng làm cho người của Đường gia vốn dĩ luôn hoành hành ngang ngược, độc đoán và hung ác biết được sợ hãi là gì!
“Thật đáng tiếc, bây giờ ta chỉ muốn biết tung tích của Minh Phi nương nương mà thôi!” Kiều Viêm vừa cầm kiếm, vừa mỉm cười nhìn về phía Đường tri phủ.
“Phụ… Phụ thân, cứu con… Cứu con với!” Toàn thân Đường đại công tử run rẩy, máu chảy ra một nửa người nhưng vì lưỡi kiếm cắm vào vai, hắn ta chỉ có thể run rẩy quỳ gối, không dám động đậy!
Trước đây, chỉ có Đường gia mới có thể chém giết người, không ngờ hôm nay lại đến lượt hắn ta!
Cái kiếm lạnh lẽo cắm sâu vào vai, chém đứt xương cốt và thịt, cử động nhỏ thôi cũng đã khiến hắn ta đau đớn đến mức muốn ngất xỉu.
Nguyễn thị nhìn thấy bộ dáng thảm hại đó của nhi tử mình.
Cuối cùng bà ta cũng không thể kìm nén được nữa, gào khóc và lao thẳng đến chân Đường tri phủ, ôm lấy đùi lão ta: “Lão gia, hãy nói đi, chắc chắn là con tiện nhân Đường Bích Quân kia làm ra trò quái quỷ này, hãy thả Tần Vương và Minh phi ra! Thiếp đã nói rồi, nó là một kẻ điên, người không nên tin…”
“Bốp!” Đường tri phủ tát mạnh vào mặt Nguyễn thị một cách tàn nhẫn, mặt đầy vẻ dữ tợn nói: “Câm miệng! Bích Quân chính là nữ nhi của bà, đừng có nói linh tinh!”
Kiều Viêm mỉm cười, nụ cười thờ ơ tàn nhẫn: “Hai người đã tranh cãi xong chưa? Nếu chưa xong, ta sẽ gửi Đại công tử xuống âm phủ trước, dù sao thì Đường tri phủ cũng có nhiều nhi tử, thêm một hay bớt một cũng chẳng sao!”
Mắt thấy Kiều Viêm định rút kiếm và chém vào cổ Đường đại công tử, toàn thân Đường tri phủ trở nên cứng đờ, trưởng tử này là người kế vị nổi bật nhất trong số các nhi tử của lão ta: “Chờ một chút!”
Chưa kịp dứt lời thì.
“Rầm!” Một tiếng nổ lớn vang lên, như thể có thứ gì đó bị nổ tung!
Kiều Viêm ngừng chém vào cổ Đường đại công tử, rút kiếm và xoay người chạy vào phòng.
Đường đại công tử trợn tròn mắt, hoàn toàn ngất xỉu ngã xuống đất.
Kiều Viêm chạy vào căn phòng trống, nhìn thấy rất nhiều đồ đạc đã rơi xuống đất, bụi trắng rơi đầy nền, đặc biệt là chiếc giường đã bị sập một nửa!
Hơn nữa, các bức tưởng cũng xuất hiện các vết nứt ở khắp mọi nơi.
“Đi kiểm tra!” Hắn lạnh lùng nói
Những hắc y nhân đi theo hắn vội vàng xông lên phía trước kiểm tra tình hình.
Một hắc y nhân cung kính nói: “Chủ tử, chắc chắn ở đây có một cơ quan mật thất, bây giờ có thể mật thất đó đã bị nổ tung một nửa, nên chúng ta có thể tìm được lối vào!”
“Như vậy quá lâu.” Kiều Viêm nheo mắt, đột nhiên xoay người đi ra ngoài, giơ tay nắm lấy cổ áo Đường tri phủ, thô bạo kéo lão ta vào trong phòng.
Đường tri phủ chưa kịp phản ứng đã bị Kiều Viêm ném thẳng xuống đất.
“Ôi!” Lão ta ngã ngồi xuống đất một cách thảm hại, nhìn thấy Kiều Viêm giẫm chân lên đùi mình, đau đến mức khiến thịt trên mặt lão ta rung lên: “Ngươi…”
“Đường tri phủ, chúng ta nên bình tĩnh nói chuyện một chút, nếu nói sai một từ, ta sẽ cắt một miếng thịt từ cơ thể ngươi và cho ngươi ăn.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất