Chỉ là một đôi mắt lạnh lẽo âm u, chớ đừng nói chi là một bên lỗ tai của nàng ta còn bị thương, dùng băng gạc bao lấy, tổn hại đến dung mạo xinh đẹp của nàng ta.
“Nữ nhi ngoan, sao con lại tới đây, bị thương, sao không nghỉ ngơi cho tốt?” Đường tri phủ vội đứng lên, lo lắng đón tiếp.
Đường Bích Quân lạnh lùng ngồi xuống, làm như không thấy vẻ lo lắng của lão ta, mặt không chút thay đổi hỏi:
“Phụ thân, Minh Lan Nhược chỉ dựa vào Tần vương mới muốn làm gì thì làm, nàng ta có bản lĩnh gì chứ! Ta và Tiểu Thập Lục bị tiện nhân Minh Lan Nhược kia làm bị thương, chẳng lẽ phụ thân cứ buông tha cho nàng ta như vậy sao?”
Đường tri phủ ngồi xuống bên cạnh nàng ta, vuốt râu, cười nói một cách âm hiểm:
“Vội gì chứ, nữ nhi ngoan, lúc trước phụ thân của Minh phi, gặp bao nhiêu sóng to gió lớn vẫn sừng sững không ngã, Minh quốc công bây giờ thì thế nào, còn không phải gãy ở trong tay chúng ta, sống như một con chó, huống chi Minh Lan Nhược chỉ là một nha đầu hơi cẩn thận, không nên vội.”
“Cho nên, phụ thân, con chó Minh Nguyên Lãng kia là của ta, ta thích nhất là dạy chó, chờ nữ nhi Minh Lan Nhược của lão ta rơi vào trong tay ta, để cho ta ngẫm lại xem sẽ trừng phạt hai cha con bọn họ như thế nào mới phải?”
Đường Bích Quân mỉm cười, vuốt lỗ tai mình, khóe môi nhếch lên một nụ cười lạnh lẽo.
Lần đầu tiên nhìn thấy Minh Nguyên Lãng, nàng ta đã cảm thấy rất thành công khi thuần phục lão ta, bây giờ con gái lão ta dám làm tổn thương cơ thể quý giá của nàng.
Nàng ta tuyệt đối sẽ không buông tha bọn họ!
“Là để cho hai người bọn họ ăn thịt nhau, đói bụng đến mức ăn thịt đối phương, hoặc là để cho bọn họ trở thành ác mộng cả đời của đối phương… Hì hì.”
“Nữ nhi ngoan, ngàn vạn lần đừng nóng vội, phụ thân nghe lời con hết, nhất định sẽ báo thù để con chơi đến tận hứng thì thôi nhưng nóng vội không ăn được đậu hủ nóng, dù sao hiện giờ việc chuẩn bị khởi sự tạo phản của chúng ta còn chưa đến nơi đến chốn, phía bên triều đình kia còn phải lợi dụng Thái tử để che giấu, không thể làm quá rõ ràng.”
Đường tri phủ cười híp mắt, hơn nữa còn cười đến mức có chút nịnh nọt.
Đường Bích Quân đương nhiên biết người phụ thân này của mình là một người xảo quyệt nhất, cũng sẽ không hại nàng ta.
Nàng ta khinh thường cười cười: “Cái đám Thượng Quan gia ngu xuẩn kia, giết trung thần, chặt đứt cánh tay, tin tưởng nịnh thần, đến cả cái thứ ti tiện Thượng Quan Vũ kia cũng xứng làm Thái tử, có thể thấy Thượng Quan gia không xứng làm chủ thiên hạ này! Nên do chúng ta cướp đoạt hoàng vị!”
Đường tri phủ vừa uống trà, vừa cười mang theo vẻ châm chọc nói: “Bản thân Minh đế đã không phải loại tốt đẹp gì, sinh ra nhiều loại người như vậy, miễn cưỡng cũng chỉ có Tần Vương Thượng Quan Hoành Nghiệp còn xem như có chút thần thái của vương giả thời trung hưng, đáng tiếc đầu thai sai chỗ.”
Đường Bích Quân nghĩ đến nam nhân ngày đó sắp giương cung lắp tên, ba mũi tên cùng lúc bắn chuẩn xác ngã con ngựa của nàng ta.
Trong mắt nàng ta lóe qua một ánh sáng kỳ lạ, khẽ cười: “Hắn ta có thần thái vương giả thời trung hưng gì chứ, ngoại trừ khuôn mặt kia và một chút bản lĩnh dẫn quân ra, chỉ mỗi chuyện lấy ả tiện nhân Minh Lan Nhược kia đã có thể thấy được là một tên mắt mù rồi.”
Đường tri phủ nhìn lời nói của Đường Bích Quân, đột nhiên nở nụ cười: “Sao nào, Bích Quân nhìn trúng Tần Vương điện hạ rồi sao?”
Khuôn mặt cũng được xem như xinh đẹp diễm lệ của Đường Bích Quân lóe qua vẻ khinh thường: “Nam nhân của Thượng Quan gia chỉ xứng làm nô lệ xách giày cho con.”
Đường tri phủ nghe thấy thế, với cá tính của nàng ta, không ngờ lại không nói muốn Thượng Quan Hoành Nghiệp chết, còn khẳng định dung mạo của hắn ta, vậy rõ ràng là nàng đúng thật có chút hứng thú với Tần Vương điện hạ.
“Đó là đương nhiên, nữ nhi của ta muốn nam nhân như thế nào cũng là nên thôi, sau này nếu bắt được Tần Vương, chắc chắn sẽ đưa hắn ta đến làm chó cho Bích Quân.” Đường tri phủ cười dài nói.
Kẻ mạnh làm vua, không phân nam nữ, Sơn Âm công chúa, Thái Bình công chúa trong lịch sử ai cũng có vô số trai lơ, kiểu như Bích Quân thế này, đóng cửa lại muốn có bao nhiêu nam nhân hầu hạ cũng sẽ không phải chịu sự ràng buộc thúc ép của quy tắc thế tục.
Đường Bích Quân cười nhạo, nghiêng đầu, lại có chút hăng hái: “Được đấy.”
Nàng ta thích bẻ gãy eo của nam tử ngạo nghễ, bảo bọn họ quỳ xuống dưới chân nàng ta, cúi đầu xưng thần, nơm nớp lo sợ mà sống.
Nói đến chuyện này, nàng ta lại nghĩ đến Minh Quốc công, sắc mặt không khỏi lạnh như băng.
“Nói đến thì, nếu như Minh Quốc công tình nguyện nương tựa dưới trướng của chúng ta, con cũng có thể cho lão ta một tiền đồ tốt, dù gì lão ta cũng là người có bản lĩnh.”
Đường Bích Quân cười lạnh lấy ra một miếng ngọc bội tinh xảo đắt tiền chơi đùa.
Trên miếng ngọc bội đó có một chữ “Minh”, nếu như để Minh Lan Nhược nhìn thấy thì có thể biết đó là vật bên người của Minh Quốc công.
“Nhưng lão Hoàng đế giết cả nhà nhạc phụ xem như có ơn dìu dắt lão ta, vậy mà lão ta lại còn muốn trung thành với loại người đấy, cũng không biết là phụ bạc bất hạnh, hay là trung thành ngu dốt, đến cả nữ nhi Minh Lan Nhược gả cho nhi tử của kẻ thù kia của lão ta nữa…”
Trong mắt Đường Bích Quân lóe qua sát ý tàn nhẫn lạnh như băng: “Tất cả họ ai cũng đáng chết, hổ thẹn trên người nàng còn chảy dòng máu của Tiêu gia, không ngờ lại gả cho Tần Vương, con sẽ thay Tiêu soái đưa đám con cháu bất hiếu của ông ta xuống địa ngục bầu bạn với ông ta, cũng xem như để cho cả nhà bọn họ đoàn tụ dưới đất, ha!”
Đợi đến khi nàng ta cũng bắt được Minh Lan Nhược, sẽ khiến cho Minh Quốc công không chịu khuất phục trước uy hiếp lợi dụng của nàng ta nhìn cho kỹ, làm trái ý của nàng ta sẽ có kết cục như thế nào.
Nghe nói Minh Nguyên Lãng thương đích nữ này như tính mạng, nàng ta muốn khiến nam nhân mang một thân thanh phong ngạo cốt này quỳ xuống dưới đất ôm chân nàng ta cầu xin nàng ta, không, nàng ta muốn lão ta quỳ xuống liếm giày cho mình!
Đường tri phủ nhìn nữ nhi này của mình, ánh mắt lóe lên: “Tất cả đừng nóng vội, đợi trong yến tiệc sinh thần ngày kia của vi phụ thăm dò tình hình của bọn họ trước đã.”
Đường Bích Quân có hơi không kiên nhẫn gật đầu: “Biết rồi, phụ thân, con có phải tam muội đâu, sẽ không làm ra loại chuyện ngu xuẩn dẫn sói vào nhà đâu.”
Cái thứ ngu xuẩn Đường Lệ Lan, thật sự không biết nên nói nàng ta như thế nào cho phải đây.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất