Trần Ninh thì không ngừng tuyên truyền: “Đây là đặc biệt chuẩn bị vì những hài tử đáng thương thành Hắc Liêu. Từ ngày mai, hãy để hài tử tự đến nhận thịt viên, ai cũng có phần!”
Những nạn dân không còn như hồ nước đọng giống lúc trước, thi nhau liên tục cảm ơn Minh Lan Nhược, có không ít người còn đỏ mắt.
“Cảm ơn tiểu phu nhân!”
“Tiểu phu nhân có lòng rồi!”
“Cảm ơn nhiều lắm!”
Trong năm đại nạn, người chết đói khắp nơi, không biết bao nhiêu người chết cóng, thực phẩm và vật tư có hạn, hài tử khó nuôi sống nhất, cũng là những người bị hy sinh đầu tiên.
Đến nỗi còn có người coi hài tử là thức ăn.
Nhưng hài tử của ai mà không phải là máu thịt trong lòng mình chứ?
Vị tiểu phu nhân trước mặt này, cũng là người đầu tiên nghĩ đến hài tử, làm sao không khiến những nạn dân cảm động, nước mắt lưng tròng.
Minh Lan Nhược nhìn những nạn dân quần áo tả tơi trước mặt, dắt theo những hài tử tội nghiệp ăn mặc mỏng manh trong ngày tuyết lớn, tâm trạng trở nên phức tạp và đau đớn.
Tiểu Hi Nhi như máu thịt của nàng, cũng giống như những hài tử này, đã từng cố gắng sống sót trong tuyệt cảnh.
Xa xa trong đội ngũ nạn dân, còn có mấy đôi mắt u ám lạnh như băng giám thị tất cả.
Nhưng chỉ thấy là một phụ nhân thương hộ từ nơi khác đang bày tỏ lòng từ bi của người giàu nên cũng không có động thái gì thêm.
Trước kia cũng có rất nhiều thương nhân phú hộ từ nơi đến khác giả bộ làm từ thiện, chỉ để nhận được tấm giấy từ thiện, để khi làm ăn có thể được quan phủ giảm thuế.
Họ không cần phải vội vã đối phó với nàng.
Bọn họ đang nhìn chằm chằm Minh Lan Nhược, cũng có ánh mắt đang nhìn chằm chằm bọn họ.
Một dáng người cao ráo lạnh lùng đứng ở tửu lâu cách đó không xa, trong tay cầm ống nhòm Tây Dương quan sát mọi thứ.
Thương Kiều mặc bộ đồ đen, nheo mắt phượng, nhìn bóng người yểu điệu trong đám người kia.
Hôm nay nha đầu có hành động gì khác thường không?
“Không có, Minh đại tiểu thư luôn nấu cháo làm thức ăn.” Tiểu Tề Tử ngoan ngoãn nói.
Chủ Tử Gia mấy ngày nay còn phải xử lý công việc nội bộ của Cẩm Y Vệ và Đông Xưởng, không tiện giả trang thành “Tiểu Diễm Tử”.
Nhưng vẫn phải theo dõi Minh đại tiểu thư, nên đành dứt khoát che mặt để giám sát ở đây.
Không nhìn ra Minh đại tiểu thư đang làm trò gì nhưng lại nhìn thấy những gián điệp ẩn mình trong đám nạn dân bên ngoài.
“Đi điều tra xem những người đang theo dõi Minh phi là ai.” Thương Kiều gõ ngón tay trắng thon dài của mình lên bàn.
“Dạ.” Hai bóng dáng sau lưng hắn âm thầm biến mất.
Tiểu Tề Tử có chút thắc mắc: “Những người đó chắc chắn là người của tri phủ Hắc Liêu, tại sao Đốc chủ lại cần phải điều tra nữa ạ?”
Thương Kiều chơi đùa với chiếc ống nhòm đính đá quý lộng lẫy trong tay, ánh mắt sắc bén sâu thẳm: “Chỉ sợ không đơn giản như vậy, những người đó giống như người trong quân lữ phái tới hơn.”
Tri phủ Hắc Liêu dùng người của mình là đủ rồi, tại sao lại phải dùng người trong quân lữ chứ?
Thời gian vừa trôi qua, một ngày nữa lại đến.
Minh Lan Nhược mơ màng bị đánh thức bởi tiếng gõ cửa bên ngoài, Cảnh Minh bưng nước nóng vào để nàng rửa mặt.
Nàng tự kiểm tra thân thể mình trước, không thấy có dấu vết mới nào.
Có thể thấy tên đại ma đầu kia tối qua không làm loạn vào giữa đêm, nàng bèn nhẹ nhàng thở phào.
Hành động của Thương Kiều vốn dĩ đã rất tùy tiện, tình trạng cơ thể hắn hiện tại cũng đặc biệt, những loại thuốc dùng để chữa bệnh cho hắn chứa các thành phần đặc biệt có tác dụng tráng dương gây kích thích .
Cộng thêm việc nàng có cổ vương trong cơ thể, có sức hấp dẫn tự nhiên đối với cổ trùng trong người hắn. Ô Tang cô cô từng nói, cơ thể của nàng chính là một vị thuốc quan trọng để phục hồi cơ thể của Thương Kiều.
Vì nhiều lý do, hiện tại hắn rất thích gần gũi với nàng nhưng lại không muốn nàng phát hiện hắn cải trang thành Tiểu Diễm Tử, nên không thể không dùng chút thủ đoạn để tiếp cận nàng.
Lần trước hắn khôi phục lại diện mạo thật và đích thân đến ôm nàng nhưng vì hiện tại hắn vẫn không thể trở thành nam nhân thực thụ, nên thủ đoạn càng trở nên táo bạo hơn.
Dù nàng thích sự dịu dàng và những nụ hôn của hắn, và dù cách làm hơi quá đáng một chút nhưng hắn cũng chưa bao giờ thực sự làm tổn thương nàng.
Nhưng hiện tại không phải lúc! Ta bây giờ làm gì có tâm trạng để làm thuốc chữa bệnh cho ngươi!
Minh Lan Nhược không nhịn được xoa nhẹ gương mặt đỏ bừng của mình mà cười khổ.
Nàng cảm thấy hơi đau đầu, sớm biết đã không cho hắn dùng những loại thuốc mạnh đó, có những việc thật sự không thể gấp được.
Minh Lan Nhược thậm chí còn nảy ra một ý nghĩ sẽ khiến Thương Kiều bóp chết nàng.
Có nên… chờ đến khi lật đổ Minh Đế rồi mới chữa trị hoàn toàn cho hắn không?
“Đại tiểu thư, sao mặt ngài lại đỏ như vậy?” Cảnh Minh thắc mắc nhìn đại tiểu thư nhà mình.
Minh Lan Nhược khựng lại, nhận khăn nóng nàng ấy đưa rồi đắp lên mặt, lẩm bẩm nói: “Không có gì, do hơi nóng thôi.”
Đúng là não nàng có vấn đề rồi, vừa mới sáng sớm đã nghĩ đến những chuyện linh tinh đó, đúng là bị ảnh hưởng bởi tên thái giám không biết xấu hổ kia.
“Đúng rồi, có hài nhi của nạn dân nào đến xếp hàng không?” Minh Lan Nhược đổi chủ đề.
Cảnh Minh gật đầu: “Mọi chuyện xảy ra theo đúng dự đoán của tiểu thư, những đứa trẻ trong thành đã đến, đang xếp hàng rồi ạ.”
Cảnh Minh không kìm được hỏi nhỏ: “Đại tiểu thư, tại sao người lại đặt cược với Tần Vương, việc cứu trợ nạn dân là việc của Tần Vương, chúng ta không phải nên tranh thủ thời gian tìm tung tích của Quốc Công Gia sao ạ?”
Hôm đó đại tiểu thư gặp Liễu chưởng quầy, không hỏi một lời nào về Quốc Công Gia, cũng không bảo họ đi tìm tung tích của Quốc Công Gia.
Minh Lan Nhược cười nhẹ: “Liễu chưởng quầy đã nói, các điểm liên lạc của họ rất nhỏ, bị Xích Huyết quân ở Đông Bắc Cương kiềm chế và đàn áp khắp nơi, có lẽ cũng không thể tìm ra thông tin gì về phụ thân ta.”
Cảnh Minh có vẻ suy tư: “Nhưng mà…”
Minh Lan Nhược nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời âm u dày đặc, nói khẽ: “Nhưng những kẻ phản bội từ dưới trướng của Cố đại tướng quân thì lại khác, họ đã ở Đông Bắc Cương nhiều năm, chắc chắn biết nhiều hơn Liễu chưởng quầy!”
Kiếp trước nàng đã là thủ lĩnh gián điệp, làm cũng khá tốt.
Một gián điệp giỏi phải biết cách hợp nhất nguồn tin và xác nhận tính xác thực của thông tin qua nhiểu nguồn.
Tri phủ Hắc Liêu, Thượng Quan Hoành Nghiệp, Xích Huyết quân ở Đông Bắc Cương, những kẻ phản bội Xích Huyết quân ở Đông Bắc Cương…
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất