Minh Lan Nhược đã nghĩ kỹ rồi, nàng đứng dậy lạnh lùng thốt: “Chỗ Thái Tử, ta vừa rồi khi rút thánh chỉ đã tặng hắn ta một ‘món quà nhỏ’, hắn ta sẽ phải trả giá đắt vì sự ngoan độc của mình.”
Thái Tử rất rõ ràng rằng nàng và Thương Kiều hiện tại sẽ không ra tay với hắn ta, bởi vì nếu bọn họ giết hắn ta chính là giúp Tần Vương và Chu gia.
Không thể không thừa nhận, kế sách rút củi dưới đáy nồi và khả năng tính toán nhân tâm của Thái Tử thật sự lợi hại!
Khó trách kiếp trước nàng cuối cùng lại chết dưới tay hắn ta.
Tuy rằng không thể giết tên Thái Tử khốn kiếp hàng thật giá thật đó nhưng điều này không có nghĩa nàng không thể tặng cho hắn ta một chút cổ độc, để hắn ta biết được cái giá phải trả khi dám lợi dụng nàng một cách trắng trợn.
Ô Tang cô cô tới, đã dạy cho nàng một số kiến thức cơ bản về cách sử dụng vài loại cổ độc và phương pháp thực hiện.
Những loại cổ độc này không lấy mạng người nhưng khiến người ta sống không yên và phải chịu đựng khổ sở thì vẫn thừa sức.
Cảnh Minh tức giận đến mức hàm răng kêu kẽo kẹt: “Cái tên hoàng đế già đó thật là khinh người quá đáng, thế mà lại nhân lúc Thiên Tuế Gia và Quốc công gia không có ở đây đẩy ngài cho Tần Vương!”
So với Thái Tử, người cần phải giết nhất chính là lão ta!
Đôi mắt lạnh lẽo của Minh Lan Nhược lóe lên một tia sáng, đột nhiên nhớ ra điều gì, vội phân phó Cảnh Minh: “Lập tức đến Đông Xưởng, âm thầm mời Hoà công công đến đây, ta có việc cần nhờ ông ta giúp đỡ.”
Nàng dừng một chút: “Dặn dò Hoà công công không cần nói việc này cho Thiên Tuế Gia, nhớ kỹ!”
Cảnh Minh gật đầu: “Đúng vậy.”
Vương ma ma nhìn đại tiểu thư ổn định bình tĩnh, trong lòng chỉ cảm thấy nàng càng ngày càng có khí độ bày mưu lập kế của Tiêu Soái.
Bà ta nhẹ giọng hỏi: “Đại tiểu thư không lo lắng sao?”
Minh Lan Nhược bưng chén dược thiện chậm rãi ăn, nhìn vào chén cháo, khẽ cười: “Lo lắng thì có ích lợi gì đâu, bên cạnh ta có các ngươi, sợ gì chứ?”
Đừng nói là đời này có Xích Huyết quân giúp đỡ.
Đời trước, trong những năm cuối cùng, nàng đã trải qua bao nhiêu âm mưu huyết tinh hậu cung tiền triều, phạm thượng tác loạn.
Năm đó Thái Hậu vừa chết, hoàng đế bệnh nặng, toàn bộ hậu cung và ngay cả Vũ Lâm Vệ cũng bị Thái Tử trắc phi là nàng dùng thủ đoạn lôi đình khống chế ở trong tay, mỗi người sợ hãi, âm thầm gọi nàng là sát tinh!
Hiện tại chỉ mới là bắt đầu.
Muốn nàng gả, nàng thật ra muốn nhìn người nào đó có mệnh cưới “sát tinh” như nàng không.
Thái Tử đang ngồi trên xe ngựa để trở về, hắn ta cảm thấy rất vui vẻ.
Hắn ta thực sự thích Minh Lan Nhược. Đương nhiên, bởi vì nàng biết sử dụng đầu óc.
Hơn nữa, nàng vừa sinh ra đã xinh đẹp như một thanh kiếm rồi.
Đáng tiếc nếu vũ khí không nghe lời thì hắn ta chỉ có thể đưa nàng vào hang sói. Đợi nàng chịu đủ đau khổ rồi thì lấy nàng về làm thiếp.
Hắn ta khác với những tên nam nhân thô tục khác, hắn ta thích những anh hùng vô song như Đường Thái Tông, Lý Thế Dân và Tào Tháo. Bọn họ là người mà sau khi giết huynh đệ và kẻ thù sẽ thu nữ nhân của đối phương về dưới trướng.
Giống như thu thập huân chương chiến thắng vậy.
Hắn ta mang tâm tình vui vẻ trở lại Đông Cung. Sau khi tắm xong thì chuẩn bị sủng ái một thê thiếp.
Nhìn mỹ nhân quyến rũ ở trước mắt, trong lòng hắn ta ngứa ngáy, cảm thấy khuôn mặt của mỹ nhân này đã biến thành khuôn mặt xinh đẹp của Minh Lan Nhược.
Lập tức hắn ta không nhịn được mà tát mạnh một cái vào mặt của đối phương. Sau đó nghiêng người qua, như muốn trút giận và chiếm hữu vậy. Điều này khiến cho thê thiếp đau khổ vô cùng nhưng lại không dám hét lên. Tuy nhiên hắn ta cử động vài cái
Không biết vì sao, hắn ta cảm thấy bàn tay vừa đánh vào người ta bắt đầu ngứa ngáy. Hắn ta gãi gãi vài cái nhưng vẫn không hết ngứa.
Giống như có rất nhiều con bọ nhỏ đang bò dọc theo cánh tay để đến lưng của hắn ta vậy.
Thái Tử không nhịn được nữa, lại tát thê thiếp một cái, nghiêm giọng nói: “Ngươi không thấy Cô đang khó chịu sao! Sao ngươi không đứng dậy gãi giúp Cô!”
Hai má thê thiếp sưng đỏ, toàn thân run rẩy nhưng cũng không dám từ chối.
Nàng ta lập tức đứng dậy gãi giúp Thái Tử nhưng lại không dám dùng lực quá mạnh.
Nhưng khi bị móng tay dài và mỏng của nữ nhân này gãi, Thái Tử chỉ cảm thấy ngứa ngáy hơn, giống như có hàng ngàn con bọ đang bò trên lưng vây. Hắn ta không thể chịu nổi nữa!
Hắn ta sốt ruột đẩy thiếp thất kia ra bắt đầu tự gãi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất