Minh Lan Nhược - FULL

Xe ngựa vừa khởi hành, hắn bỗng nhiên mỉm cười đưa cho nàng một rổ anh đào: “Nữ thí chủ, thử xem?”
Minh Lan Nhược thích ăn anh đào nhất, cái rổ kia giống như hồng ngọc, anh đào to bằng ngón cái, nhìn là biết ngay đã được lựa chọn kỹ càng.
Trong lòng nàng cảm thấy ngọt ngào, dứt khoát ăn ngay mấy quả, vị chua ngọt khiến Minh Lan Nhược không nhịn được nheo mắt lại: “Ăn ngon thật.”
Nhìn đôi môi xinh đẹp đầy đặn của Minh Lan Nhược dính nước anh đào màu đỏ.
Đáy mắt Thương Kiều lóe lên ánh sáng kỳ dị, đầu lưỡi không tự chủ được liếm hàm răng sau của mình.
Ừ, đúng là nàng trông rất ngon miệng.
Hắn đột nhiên đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve khóe môi nàng: “Sao vẫn như hồi nhỏ, ăn dính vào khóe miệng rồi.”
Ngón tay thon dài của người đàn ông sờ vào môi nàng, dịu dàng lại chiều chuộng như trưởng bối.
Trong lòng Minh Lan Nhược cảm thấy ấm áp, nhưng khi hắn xoa xoa, người cũng nghiêng theo lại đây.
A, môi mèo con của hắn thật mềm.
Ngón tay dài của hắn xoa môi nàng còn mập mờ chạm vào đầu lưỡi mềm mại của nàng, chọc chọc.
Minh Lan Nhược dừng lại, sau đó nàng cong đôi mắt sáng, không nương tay cắn vào ngón tay hắn thật mạnh.
Biết ngay tên yêu đạo này làm giọng điệu trưởng bối, không giống người!
Thương Kiều nhướng mày, trong mắt phượng còn mang theo chút mất hứng và nguy hiểm: “Vì sao cắn ta?”
Minh Lan Nhược tức giận nói: “Yêu đạo, người trở về chỗ cho ta, còn phóng đãng như vậy nữa, ta sẽ hồi phủ!”
Người này bị gì vậy, thái giám cũng được, đạo sĩ cũng được, không biết thanh tâm quả dục sao!
Đã nói muốn theo đuổi nàng lần nữa, lại dùng hình tượng dâm tặc háo sắc này, nàng sợ mình sớm muộn cũng không kìm chế được mà in hai dấu tay lớn ở trên mặt như bạch ngọc của hắn.
Thương Kiều ngồi trở lại vị trí của mình, giơ tay chống trán, thở dài: “Nhưng không phải trong truyện theo đuổi giai nhân sẽ như vậy sao, sao Lan Nhược lại tức giận?”
Minh Lan Nhược sửng sốt: “Truyện gì?”
Thương Kiều hơi nghiêng người, để cho nàng nhìn thấy một xấp truyện phía sau mình.
[Tiểu Quả Phụ Phong Lưu: Hòa Thượng Sờ Được Nhưng Ta Không Được!],[Hoàng Đế Ác Độc Phải Lòng Ta – Bệ Hạ, Người Điên Rồi Sao?], [Bí Sử Mất Hồn Của Yêu Đạo Và Gian Phi], [Khiếp sợ! Chuyện Phòng The Của Quỷ Thư Sinh Và Tiểu Thư Nhà Tể Tướng]
Minh Lan Nhược: “…”
Đây là cái quái gì vậy?
Minh Lan Nhược xém chút nữa nói tục – Không, không được, hôm nay nàng bắt chước theo cách ăn mặc của mỹ nhân dưới trăng trong [Kinh Thi] đấy, phải tao nhã, phải bình tĩnh!
Không thể bởi vì những chuyện kỳ lạ này mà phá vỡ hình tượng!
Nàng hít sâu một hơi, mỉm cười: “Ngài ăn mặc như vậy là do xem – Bí Sử Mất Hồn Của Yêu Đạo Và Gian Phi sao?”
Trên khuôn mặt tuấn mỹ của Thương Kiều mang đầy sự ghét bỏ: “Trong mấy quyển này, quyển có giọng văn tốt nhất là quyển tiểu quả phụ phong lưu và tiểu hòa thượng nhưng hóa trang của hòa thượng quá xấu.”
Nói xong, hắn kiêu ngạo sờ lên mão bạch ngọc của mình: “Yêu đạo cũng không tệ lắm, phù hợp với dung mạo của bản tọa.”
Khóe mắt Minh Lan Nhược giật giật, nhịn xuống ý muốn nắm lấy mão của hắn, cắn răng hỏi: “Đây không phải là truyện bình thường! Là ai tìm mấy thứ này cho gia vậy!”
Rõ ràng là tiểu thuyết xuân cung tục tĩu vô sỉ, làm sao có thể dạy quân tử theo đuổi nữ tử một cách bình thường?
Tuy rằng tên này từ đầu đến chân cũng không phải quân tử, thật dối trá!
Gương mặt thanh lãnh tuấn mỹ của Thương Kiều đầy vẻ vô tội: “Tiểu Tề Tử đưa cho ta.”
Tiểu Tề Tử đánh xe, lỗ tai nhạy nhất, xém chút nữa hô lên câu: “Không phải, nghĩa phụ nói dối!”
Lý trí lại khiến cho y mạnh mẽ nuốt lời này trở lại!
Bị đại tiểu thư Minh gia ghi hận, dù sao cũng tốt hơn bị nghĩa phụ xé!
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Minh Lan Nhược xụ xuống: “Đừng đọc! Toàn không phải là thứ đứng đắn, không thể học!”
“Vậy… Nữ thí chủ có nguyện dạy bản tọa không, ta sẽ học thật nghiêm túc, học cái gì cũng được.” Thương Kiều bỗng nghiêng người lại, dịu dàng mỉm cười giữ chặt bàn tay nhỏ bé của nàng.
Chỉ là khóe mắt dài nhỏ của hắn nhếch lên, yêu dị mê người, đầu ngón tay nhẹ nhàng chụp lấy lòng bàn tay của nàng, tay kia cũng đặt lên đùi nàng.
Minh Lan Nhược cúi xuống, nhìn góc váy xinh đẹp tinh xảo của mình.
Phải nhẫn nại, thứ hôm nay nàng muốn chính là tình thơ ý họa trong [Kinh Thi], nàng là mỹ nhân rụt rè ưu nhã trước thời Tần, hắn là có phỉ quân tử bên trong…
Nhưng kệ mẹ nó đi! Hắn là một tên thái giám chết tiệt không biết xấu hổ!

Ads
';
Advertisement