Nàng suy nghĩ một chút: “Trước tiên ta sẽ kê một ít thuốc an thần cho hắn, các ngươi khuyên hắn nghỉ ngơi đầy đủ; Thứ hai, những chuyện sẽ kích thích tâm trạng của hắn, làm cho hắn quá mệt mỏi, tốt nhất giao cho người khác làm.”
Hòa công công nhìn nàng một cái, cười khổ: “Không phải là vừa nãy người đã thử ở bên trong rồi sao, thứ có thể kích thích cảm xúc đốc chủ nhất, chính là người.”
Minh Lan Nhược nhìn ông ta, hơi mất tự nhiên, nói: “Sau này, ta sẽ cố gắng không đến kích động hắn, chú ý duy trì bệnh tình ổn định cho hắn.”
Đúng vậy, nàng lo lắng Hòa công công nói Thương Kiều có chứng ly hồn là lừa nàng, bởi vì chứng ly hồn không dễ chẩn đoán.
Cho nên sau khi đi vào, nàng cẩn thận bắt mạch, cố ý dùng lời kích thích Thương Kiều, khiến hắn tức giận.
Sau đó, nàng lại bắt mạch cho hắn, đúng là phân biệt được mạch tượng trước và sau khi hắn phát tác khác nhau, cuối cùng chẩn đoán hắn thật sự có chứng ly hồn, cảm xúc rất dễ dẫn đến cực đoan.
Hơn nữa hắn khống chế Đông Xưởng, nhiều năm đắm chìm trong máu tanh giết chóc cùng âm mưu quỷ kế bên trong, cộng thêm tính cách hỉ nộ vô thường, thậm chí không có liêm sỉ như người bình thường, giết người không chớp mắt của hắn.
Lúc này Hòa công công mới yên tâm, nghiêm túc thở dài với Minh Lan Nhược: “Sau này phải dựa vào người rồi.”
Minh Lan Nhược có chút buồn bực: “Đường lão đại phu đâu, vì sao không mời lão trở về chăm sóc đốc chủ của ngươi?”
Trị liệu chứng ly hồn rất khó, không dễ bằng việc nàng giúp Thương Kiều loại bỏ chất độc và phục hồi thân thể nam tính như cũ, tốt nhất vẫn để đại phu vốn hiểu rõ bệnh tình trị liệu.
Tuy rằng nàng đã không còn tâm trạng muốn cùng hắn làm một đôi cả đời cả kiếp, cũng thấy phiền với tính tình không được tự nhiên lại thích ép buộc người khác của hắn.
Nhưng chung quy hắn vẫn là số ít người trên đời, thật lòng đối tốt với nàng, nàng không muốn để cho hắn chết hay thật sự biến thành một người điên.
Hòa công công cười khổ: “Lần trước đốc chủ ném Đường lão tới thôn Phong, Đường lão hơi tức giận, hiện tại không chịu theo chúng ta trở về.”
Minh Lan Nhược suy nghĩ một chút, cười nói: “Hòa công công, ngài nói cho Đường lão, không phải là lão ấy muốn biết ta làm thế nào để “Hoàn Dương Tái Tạo” cho Thương Kiều sao, nếu lão trở về, ta sẽ cùng lão thảo luận vấn đề này.”
Mắt già của Hòa công công sáng lên: “Tuyệt!”
Đường lão là một người si mê y thuật, chiêu này tuyệt đối có thể dụ dỗ lão trở về.
Hòa công công cảm kích đưa Minh Lan Nhược rất nhiều đồ, gọi xe ngựa đưa nàng về phủ.
Bận rộn một ngày, Minh Lan Nhược kéo lê cơ thể mệt mỏi xuống xe, bỗng nhiên có người đi tới trước xe ngựa của nàng, một tay giữ chặt tay nàng.
“Ngươi đi theo ta, bản vương có việc muốn hỏi ngươi!”
Minh Lan Nhược lạnh lùng nhìn nam nhân bình tĩnh tuấn tú đứng trước mặt mình: “Tần vương làm gì vậy?”
Thượng Quan Hoành Nghiệp đỏ mắt, oán hận nhìn nàng: “Minh Lan Nhược, ngay cả biểu huynh của ta mà ngươi cũng không buông tha, cuối cùng thì ngươi muốn làm gì, vì yêu sinh hận nhưng cũng nên có giới hạn thôi!”
Minh Lan Nhược không chịu được mà giễu cợt: “Ta hại biểu ca của ngươi như thế nào? Bởi vì biểu ca của ngươi, Hoài Võ Tướng Quân Chu Đồng Thần phái người đến giết ta không thành nên đã bị giam trong ngục tù sao?”
Trưởng tử của Võ Dũng Hầu Chu Sâm, Hoài Võ Tướng quân Chu Đồng Thần, chính là nam nhân đã đi cùng thuyền với Chu Trường Nhạc ngày hôm đó và hắn ta cũng là vị quan phụ trách chính cho lễ hội mùa xuân trên hồ ngày hôm ấy.
Thậm chí hắn ta còn là kẻ chủ mưu đằng sau vụ phái người ám sát nàng, Từ Tú Dật, trưởng nữ của Đại lý tự khanh và cả những người khác!
Hôm nay, trong Chính Đức điện, nàng và các quan văn đã liên thủ cùng nhau ép hoàng đế cách chức Chu Đồng Thần, tống hắn ta vào tù, chuyện này cũng tương đương với việc chặt đứt một cánh tay của Chu gia!
Vẻ mặt của Thượng Quan Hoành Nghiệp bình tĩnh: “Ta đã nói là do bọn họ tưởng ngươi là người hại mẫu thân của ta bị giam lỏng nên biểu huynh của ta mới làm những chuyện không đúng như thế, nếu ngươi cứ để bụng như vậy thì mối thù hận giữa hai bên sẽ chỉ càng trở nên sâu đậm hơn thôi!”
Minh Lan Nhược cảm thấy vô cùng chán ghét, nói một cách chế giễu: “Ha, Tần Vương điện hạ, ngươi cũng thật tự mãn, người khác phái người đến giết ta, ngươi lại nói ta không nên để bụng? Nếu thế thì ngươi cũng đừng so đo với Thái tử về việc thừa kế ngai vàng nữa đi?”
“Ngươi… Đừng có lộn xộn, đây không phải là chuyện đơn giản, ngươi không thể bình tĩnh hơn một chút sao!” Thượng Quan Hoành Nghiệp nổi giận kéo nàng xuống xe.
Minh Lan Nhược thực sự không muốn để ý đến hắn ta, rút tay lại: “Tránh xa ta ra, Thượng Quan Hoành Nghiệp, ta không biết ngươi lấy tự tin ở đâu ra mà nghĩ là ta còn yêu ngươi?”
“Đúng vậy, cho dù bây giờ ngươi không còn yêu ta nữa nhưng ngươi có thể phủ nhận được hết những tình cảm chân thành mà ngươi dành cho ta lúc trước sao?” Sắc mặt Thượng Quan Hoành Nghiệp trở nên u ám.
Nàng cũng nói từ “còn” thì có nghĩa là đã thừa nhận trước đây nàng yêu hắn ta sâu đậm rồi không phải sao?
Nếu nàng chưa từng yêu hắn ta thì làm sao có thể sinh ra sự căm ghét được?
Vẻ mặt Minh Lan Nhược không chút thay đổi: “Dù ta có hết lòng hết dạ cũng không thể ngăn được những người lòng lang dạ sói nên giờ đây ta cũng không còn lòng tốt để cho kẻ lòng lang dạ sói nữa.”
Ví dụ như tên nam nhân Thượng Quan Hoành Nghiệp chó má đang ở trước mặt này!
Một câu nói về “lòng tốt” này đã khiến Thượng Quan Hoành Nghiệp tức giận đến mức mặt mũi trở nên khó coi.
Thượng Quan Hoành Nghiệp lạnh lùng cười nhạt: “Ha ha, ta lòng lang dạ sói? Ta đã làm gì ngươi? Ngay từ đầu là ngươi đã chủ động theo đuổi ta, nhất quyết đòi gả cho ta!”
Nàng đã trở thành thái tử phi, còn dùng thuốc để trèo lên giường hắn ta, hắn ta chỉ thuận theo thôi, sao lại có thể trở thành kẻ mang tội ác chứ?
Minh Lan Nhược hít một hơi thật sâu, cười nhạo: “Nếu ngươi đã làm gì ta thì ngươi nghĩ bây giờ ngươi có thể bình yên đứng ở đây sao?”
Nếu nàng được tái sinh sau khi hắn ta ép nàng gả cho thái tử thì với thực lực và sự hiểu biết của nàng về hắn ta lúc đó, chắc chắn là nàng sẽ giết chết hắn ta ngay lập tức!
Thượng Quan Hoành Nghiệp ngẩn ra một lúc, không hiểu nàng đang nói gì: “Ngươi đang nói gì vậy?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất