Đỉnh Phong Võ Thuật (Vũ Luyện Điên Phong) - Dương Khai (FULL)

 Dương Khai đưa mắt nhìn ra xa, thầm thở xa một hơi, có một loại cảm giác chờ mong cùng bâ ́t định của một người xa quê trở về quê hương.    

 

 

Càn Khôn thế giới hình bán nguyệt kia, chính là Tinh Giới!    

 

Trong khi đó ở một hướng khác, còn có một loại cảm giác như có như không tương liên với hắn, đó chính là tân sinh Ma Vực, pháp thân hiện tại đang tọa trấn ở bên kia.    

 

Lúc trước Dương Khai vận dụng Tiểu Huyền Giới biến thành Cổn Cổn, thôn phệ gần hết các đại lục của Ma Vực, dung hợp tiến vào trong Tiểu Huyền Giới, hình thành cương vực thứ ba.  

 

Sau đại chiến lưỡng giới, Tinh Giới tổn thất nặng nề, mười phần mất chín, đại quân Ma tộc cũng gần như toàn quân bị diệt, có điều ở trong cương vực thứ ba kia vẫn còn lưu lại vô số Ma tộc.    

 

Dương Khai rút ra bản thể của Tiểu Huyền Giới, một lần nữa biến thành Huyền Giới Châu, trong khi bộ phận còn lại thì biến thành tân sinh Ma Vực, pháp thân bởi vì một chút nguyên nhân bất đắc dĩ nên ở lại nơi đó để tọa trấn, hai vị Ma Thánh là Bắc Ly Mạch cùng Trường Thiên cũng sinh hoạt tại nơi đó.    

 

Có điều lúc này cũng không phải thời điểm đi sang bên kia, Dương Khai vẫn phải về Tinh Giới một chuyến trước.    

 

Thuận theo quá trình di chuyển của phong xa, hình dáng của Tinh Giới cũng càng ngày càng rõ ràng.    

 

Một lúc sau, Lô Tuyết bỗng nhiên giật mình, mở miệng nói: "Đại nhân, bên kia có biến, hình như có một đồ vật rất lớn nằm ở bên ngoài Càn Khôn thế giới kia."    

 

Hắc Hà cũng phát hiện điểm này, hắn vận dụng hết thị lực nhìn lại, không khỏi giật nảy cả mình: "Đây là. . . Cự Thần Linh?" Nói xong, hắn liền hít vào một ngụm khí lạnh!    

 

Đồ vật rất lớn kia, rõ ràng là một tôn Cự Thần Linh!    

 

Hắc Hà tuy là Khai Thiên ngũ phẩm, kiến thức rộng rãi, nhưng cũng  

 

là lần đầu nhìn thấy Cự Thần Linh còn sống sờ sờ như thế, trước đó, hắn cũng chỉ mới có nghe nói qua mà thôi.    

 

Đây chính là Cự Thần Linh, là tồn tại đứng đầu trong Tam Thiên thế giới, trong toàn bộ mênh mông hoàn vũ! Mặc dù đã sớm nghe nói bộ tộc Cự Thần Linh thiên tính bình thản, không thích tranh đấu, chỉ cần không chủ động trêu chọc bọn hắn thì sẽ không có chuyện gì, nhưng bỗng nhiên phát hiện một tôn Cự Thần Linh ở một nơi như vậy, Hắc Hà cũng cảm thấy có hơi rùng mình.    

 

Lô Tuyết cũng cảm thấy tê dại cả da đầu, nàng quay đầu nhìn về phía Dương Khai để trưng cầu ý kiến.    

 

Dương Khai nói: "Không cần lo lắng, ta với nó là người quen cũ!"    

 

Quách Tử Ngôn kém chút nữa đã trừng rớt tròng mắt ra ngoài, Hắc Hà cũng không hề chớp mắt nhìn qua Dương Khai, giống như muốn nhìn ra thần sắc đùa giỡn hiện ra trên khuôn mặt hắn.    

 

Dương Khai tỏ vẻ ngưng trọng, A Đại không đi, điều này chứng tỏ tình huống của Tinh Giới không quá lạc quan.    

 

Phải biết rằng bộ tộc Cự Thần Linh có thiên phú dị bẩm, tính tình mặc dù bình thản, nhưng bọn hắn lại lấy Càn Khôn thế giới chết đi để làm thức ăn. Trong hoàn vũ mênh mông này, phàm là nơi nào có Càn Khôn thế giới sắp chết thì bọn hắn đều có thể ngửi ra được khí  

 

tức đặc thù kia, sau đó sẽ sớm chạy tới, chậm rãi chờ đợi thời cơ, chờ đến khi thế giới kia chết đi thì sẽ nuốt nó vào trong bụng.    

 

Nếu như tình huống của Tinh Giới có điểm chuyển biến, vậy thì A Đại hẳn là đã rời đi, nhưng bây giờ hắn vẫn còn lưu lại nơi này.    

 

Đám người Lô Tuyết trong lòng run sợ, phong xa cấp tốc nhích lại gần Cự Thần Linh.    

 

Nhưng mà rất nhanh sau đó liền có một tiếng quát vang lên từ xa xa: "Người đến là ai, khu vực Tinh Giới, kính xin dừng bước, nếu không giết không tha!"    

 

Nghe thấy giọng nói này, Dương Khai bật cười ha ha, cố nén giọng, nói: "Tiểu nương tử khẩu khí thật là lớn, nếu ta không dừng lại, vậy thì ngươi có thê ̉làm gì được ta?"    

 

Ba vị Khai Thiên cảnh trong phong xa đều không biết nói gì nhìn qua hắn.    

 

Bên kia chợt im lặng một hồi, sau đó nàng ta bỗng nhiên cắn răng nói: "Sắc quỷ chết tiệt, ngươi chịu trở về rồi sao?"    

 

Nàng ta hiển nhiên cũng nhận ra được giọng nói của Dương Khai.    

 

Dương Khai cười lớn một tiếng, thân hình lóe lên, phóng ra khỏi phong xa, giương mắt nhìn lên. Chỉ thấy trong hư không phía trước có một đạo thân ảnh xinh đẹp đang đứng, dung nhan vũ mị, đôi mắt  

 

đẹp kia giống như một đầm thần tuyền, phát ra thần quang câu hồn đoạt phách. Vào thời khắc này, người đứng bên kia vành mắt ửng đỏ, nghiến chặt hàm răng nhìn qua Dương Khai.    

 

"Ta trở về rồi!" Dương Khai dang cánh tay ra, hô to một tiếng.    

 

Người kia duyên dáng gọi to, vui sướng nhào tới, xông vào trong lồng ngực của hắn.    

 

Ôn hương nhuyễn ngọc trên tay, Dương Khai hít sâu một hơi, ngửi ngửi mùi thơm quen thuộc kia, cúi đầu hôn hít lấy mái tóc của nàng: "Ta trở về rồi, Như Mộng, đã lâu không gặp!"    

 

Nữ tử này đương nhiên chính là Mị Ma Ma Thánh, Ngọc Như Mộng.    

eyJpdiI6IkptQ3h4ekw0Y0tyZWdSb3IwNGRVd0E9PSIsInZhbHVlIjoiXC95bzJPWk1XS3crZGpJeWFoeHlHQUQwcGF4RnBPemtjcEQ0YjJQSnZtbERJRHhTRkJEMFwvV1BudnVhTGQxV01oIiwibWFjIjoiOWZjODc5OTZlZmYwZTI3MWQ4ZjRiNTllOTNlMzViMWJjOWZiZDU2MTM4ZTEzOGU2ZmNhOWVmZjQ0MTJhYjc1YyJ9
eyJpdiI6InJndmVBMUFhRmFBTTRxZWhEZDFIcFE9PSIsInZhbHVlIjoidXhCZ2pEVjJtRXdkK3BYeWhqUW8zak85aEgrdGlWbnI1STJBKzUrQjZHcVlLdlwvY3F0ZmhNMVFYd1wvOTFLNmpWS3djNnk4QU1JNW5wMCt0dkk4TFU4N0o0YnJhMXh2ZzJnR3RmVmR5ejNKS1cybG05anlaa2QxNERob2kwS3lOV3oyYmVZdjRhdUtQYnhGWlBvTmxucllFdEY5dUpBcEtxQmxpMnlkOWFydk15XC9zWWo1QnQwejQ1dm5tYm5TRU9lRjcyS0o3ZlBMeEoybVM2VjZQcGEwZUs5cXppSm5aOFo3SjBIUk9nSmJycnhOU0w3a3NibFFWK0s2N2JcL3IxbWZjdjArb0hiVGpqdzU0Z0VVaVZrTWxCZyt3Q2lyMTJqQTY3Y1FRbzJLVnlYQ2VhNGpiK1lkRHBDZUdoZ3dGSnRcL0VLbTBzRTg1MmQxTzdNT2owNU02KzJtbnpPdUE2OCtoanF6MmJmc0l1UVFHWHBSaXBFY1BhenFTTm5NZUdnaUFcL1gzOWt2bmZZTzhBRGZINklYRDlHeFY1UHZoR01SOENNdE9RM1wvMjh0cFZ4cFM2Um1xU2JwSUJMNytHR3NkanVHdlAxRHJUbXYrbWk0MnBSY0E0ZU1FeEtKTlNkellOYmdLdXZURE94dmdqa0Vtc1Z2cGRoUGlVeGdQOHlxa200K2JIenp5aXlDRUN6NVlsYng3QmpKek5odGI4WnFPMmVUMUhKNStDZTZoa0tuXC9ZUFRQSHhXUDBFdndhOUZKRm0iLCJtYWMiOiJlZDU2MDZlZGYyZTBkYWVmMWIyOWU5N2IxYTZlOWZiN2MzZTA1M2Y3ZWVlYmE2ZDk1MmE3YmRjODQ1Mzc3NDBjIn0=

Ads
';
Advertisement