Ngay khi tất cả mọi người đều cho rằng ít nhất Lệ Tử Mặc sẽ xã giao dăm ba câu, thì người nào đó thình lình xông về phía Tây Minh Viễn với tốc độ như chim ưng!
Tần Phong Hi không tài nào giữ hắn lại kịp!
Chết tiết, đã nói là không được dùng nội lực rồi, hắn lại xem như gió thoảng bên tai là sao!
Tần Phong Hi nổi giận, phóng hai viên thuốc trong tay vào miệng hai tên người đàn ông đang xách con tin.
Hai người đàn ông kia đang chăm chú nhìn Tây Minh Viễn nhảy lên cao mấy mét, thoắt cái đã lao vào đánh nhau với Lệ Tử Mặc. Chúng không hẹn mà cùng há miệng. Tần Phong Hi phóng với lực rất mạnh, hai viên thuốc bắn vào miệng họ một cách chuẩn xác. Khi chúng phản ứng lại thì viên thuốc tan ngay khi vào miệng ấy đã được tiêu hóa từ lâu, nôn mấy cũng không được.
“Cứu người!” Nàng lập tức quát với Nguyệt và Ưng.
Lúc nãy Nguyệt Vệ và Ưng Vệ đã chứng kiến hành động của nàng, bây giờ thấy hai người đàn ông kia đột nhiên ngã xuống tại chỗ như đã ngất xỉu, hai người đều hơi sững sờ. Nhưng sau khi nghe tiếng quát của Tần Phong Hi, họ nhanh chóng hoàn hồn, lập tức bay tới.
Hai người đàn ông kia gần như ngất xỉu ngay khi ăn phải thuốc của Tần Phong Hi, đương nhiên chúng không thể bắt giữ Hoa Kiến Công và Tằng Đình Minh được nữa. Bên cạnh đó, những người kia cũng đã trải qua một cuộc ác chiến trước khi đến đây, từ ba mươi sáu người còn lại hai mươi tám người ở đây, không thể nào không hề mệt mỏi được. Bọn thị vệ không phải đối thủ của chúng, nhưng bây giờ đã có Ưng và Nguyệt - hai trong Tứ Vệ - có công phu bỏ xa chúng! Do đó, tuy chúng phản ứng rất nhanh nhưng vẫn chậm hơn Ưng và Nguyệt một bước.
Ưng và Nguyệt phối hợp với nhau rất ăn ý, không phải mỗi người cứu một người mà Nguyệt thoăn thoắt tung song chưởng, đẩy lùi những kẻ bao vây ra hai mét, Ưng thì mỗi tay một người, tóm người lên rồi phi thân tới tẩm điện. Tần Phong Hi đã bay tới mở cửa từ lâu, hắn ta bèn nhanh nhạy ném người vào.
“Thần y khám chữa trông nom cho họ nhé!”
Sau khi bỏ lại câu này, Ưng lại xoay người quay về, gia nhập với Nguyệt Vệ.
Ám Nhị trông nom cửa điện, còn Thiên Nhất thì chỉ chú ý mỗi Lệ Tử Mặc. Tần Phong Hi nhìn thoáng qua, bảo: “Ngươi đi giúp Ưng Vệ và Nguyệt Vệ đi."
Nàng có lệnh bài của Đế quân, hơn nữa lúc nãy Thiên Nhất cũng thấy Đế quân cho phép nàng đứng sau lưng mình, bởi vậy mệnh lệnh của nàng cũng như mệnh lệnh của Đế quân.
“Rõ!”
Thiên Nhất đáp, cầm kiếm xông tới.
Kiếm pháp của hắn ta rất sắc bén, công phu thì ngang ngửa Nguyệt Vệ. Ba người đối đầu với hai mươi sáu cao thủ Tây Cương nhưng không hề rơi vào thế hạ phong, chưa kể trên cao còn có mấy chục cung tiễn thủ đã vào vị trí, Tần Phong Hi thầm thở phào nhẹ nhõm, cuộc chiến này xem như đã khống chế được rồi.
Thế là nàng tập trung vào Lệ Tử Mặc và Tây Minh Viễn.
Nàng đã được chiêm ngưỡng võ công của máy giết người họ Lệ này từ trước rồi, vậy mà Tây Minh Viễn có thể đối đầu với hắn, chắc hẳn công phu của hắn ta cũng là hạng nhất nhì đây! Bóng hai người bay vút trên cao, thỉnh thoảng mũi chân lướt trên nhánh cây hoặc hòn non bộ, nhưng chưa bao giờ rơi xuống đất.
Hai người cũng không dùng binh khí mà chỉ đấu tay không. Chưởng phong như hóa thành thực chất, những nơi bị họ chưởng trúng đều cát bay đá chạy, gạch xanh lát đất đều rạn nứt.
Tần Phong Hi nhìn mà giật mình. Nếu Lệ Tử Mặc không trúng chú thuật thì nàng không hề lo lắng chút nào, nhưng chú thuật mà hắn trúng rất đáng sợ. Tuy nó đã bị nàng kiềm chế, nhưng khi sử dụng nội lực có thể sẽ phá tan lớp bảo vệ đó, lúc ấy chủ thuật sẽ mạnh hơn, sợ hắn không chịu nổi. Nhưng nàng hiểu tại sao hắn phải ra tay, bởi vì công phu của Tây Minh Viễn cao hơn Nguyệt và Ưng! Nếu hắn không đích thân ra trận thì họ hoàn toàn không phải đối thủ của Tây Minh Viễn!
Tần Phong Hi đã hiểu thêm về lòng kiêu hãnh của hắn. Nếu phải ra tay thì nhất định hắn sẽ là người ra tay trước tiên, không bao giờ rơi vào cảnh bị động, để mặc cho người ta thích đánh sao thì đánh
Sau một hồi đánh nhau với Lệ Tử Mặc, vẻ tự đắc luôn hiện diện trên mặt Tây Minh Viễn cũng không còn nữa, nhường chỗ cho sự lo ngại đầy nặng nề. Cách đây mười năm, họ từng có một cuộc so tài với nhau, khi đó Lệ Tử Mặc kém hơn hắn ta một bậc. Vậy mà giờ đây, hắn ta lại phát hiện Lệ Tử Mặc đã hơn mình không chỉ một bậc!
Lệ Tử Mặc đổi chưởng sang đấm, tung một quyền vào mặt hắn ta. Tây Minh Viễn thầm giật thót, vội vàng tránh né. Nhưng Lệ Tử Mặc cứ như tính được hắn ta muốn
trốn đi đâu vậy, nắm đấm vừa nãy chỉ là đòn nhử, nắm đấm khác giáng tới ngay sau đó, nện về phía hướng hắn ta đang trốn.
Tiếng bốp vang lên, cú đấm ấy đánh thẳng vào mặt Tây Minh Viễn thật.
Tây Minh Viễn bị đánh văng. Giữa không trung, Tần Phong Hi thấy mặt hắn ta. Cú đấm mạnh mẽ của Lệ Tử Mặc đã khiến mặt Tây Minh Viễn sưng đỏ ngay lập tức, thế là gương mặt tuấn mỹ bị trừ điểm thậm tệ.
Hừ, đừng tưởng hắn không thấy trước đó người phụ nữ kia đã nhìn gương mặt này một cách thích thú thế nào!
Vậy thì hắn sẽ tô vẽ thêm cho khuôn mặt này!
Sau đòn tấn công thành công, Lệ Tử Mặc lập tức phóng lên mà không chút do dự, tiếp tục tung một cú chưởng nữa! Chưởng phong sắc bén, bá đạo, chứa đựng một tia khí thế khủng khiếp đến mức tưởng chừng có thể hủy thiên diệt địa. Tây Minh Viễn giật mình, không nhịn được mà thốt lên: “Là Tranh Thiên Chưởng!”
“Viễn Vương tử cẩn thận đấy nhé.” Trong đòn tấn công dữ dội, Lệ Tử Mặc vẫn phong độ nhắc nhở người ta một câu.
Hình như chưởng phong của hắn đã làm không khí bị bóp méo đôi phần. Trong chớp mắt, chưởng ấn kia đã giáng đến trước ngực Tây Minh Viễn. Cuối cùng Tây Minh Viễn cũng biến sắc, bởi vì hắn ta phát hiện mình không tài nào thoát được! Tranh Thiên Chưởng sau khi đạt đến trình độ đại thành sẽ sinh ra lực dính, cực kỳ mạnh mẽ, có thể định vị đối thủ, khí thế bàng bạc do nó tỏa ra sẽ triệt đường đi của đối thủ. Đối thủ sẽ không bỏ trốn được mà chỉ biết đứng sững như trời trồng, chờ đợi bị cú chưởng đập bẹp dí!
Tây Minh Viễn cứ đinh ninh người đời chỉ phóng đại thôi, bây giờ mới vỡ lẽ tin đồn này là thật. Giờ đây, toàn thân hắn ta cứng đờ, không thể nào giãy ra được!
Tây Minh Viễn cắn răng, nhanh chóng dò tay vào hông.
Cao thủ so chiêu đâu cho phép một khắc phân tâm? Huống gì đối thủ của hắn ta còn là Lệ Tử Mặc!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất