Bá Chủ Thiên Hạ - Lạc Thần (FULL)

 Phe cánh Bạch Sa Hoàng Triều chỉ còn lại vài mạng người, Nhị Lão…Bạch Chí, Thái Thượng Hoàng, Ngọc Mục…  

 

 

RỐNG…  

 

Bất chợt, từ dưới lòng đất truyền ra âm thanh khủng bố…  

 

Một con quái vật khổng lồ xuất hiện giữa hư không, trên vai nó ngồi một thiếu nữ xinh đẹp cao ngạo, chỉ là sắc mặt hết sức mệt mỏi…  

 

Không phải Hoa Ngọc Phượng và Cổ Hùng Trấn Ngục Thổ thì là ai?  

 

“Trận chiến kết thúc!” Thấy tình cảnh này, không ít người trong lòng nói ra.  

 

“Bạch Sa đám con rùa, ra ăn lão hùng một đấm!”  

 

Cổ Hùng Trấn Ngục Thổ hất Hoa Ngọc Phượng đến nơi Lạc Nam, khiến hắn vội vàng phi thân mà lên đem nàng ôm vào trong ngực…  

 

Sắc mặt Hoa Ngọc Phượng lúc này trắng nhợt không còn chút máu, hiển nhiên giải trừ Phong Ấn cho Cổ Hùng Trấn Ngục Thổ cũng hao tổn rất lớn linh lực của nàng…  

 

“Bảo bối vất vả!” Lạc Nam vuốt ve gò má tinh xảo của nàng, ôn nhu nói ra…  

 

“Xem như trả được một phần nợ cho ngươi…” Hoa Ngọc Phượng ngạo kiều nói, xoay mặt sang nơi khác…không dám nhìn thẳng Lạc Nam.  

 

“Nói ngốc cái gì, nàng nợ ta bao giờ? Tất cả đều là ta cam tâm tình nguyện mà…nếu có nợ, phải là ta nợ nàng cả đời mới đúng!” Lạc Nam mặt dày chân tình nói, vòng tay siết chặt nàng hơn bao giờ hết…  

 

Cảm nhận nhiệt độ cơ thể của nhau, Hoa Ngọc Phượng run lên, tìm cớ nói ra: “Ta mệt mỏi muốn nghỉ ngơi!”  

 

“Được rồi…sau lần này phu quân có quà thưởng nàng!” Lạc Nam lại mặt dày như chuồn chuồn lướt nước hôn lên má nàng, trước ánh mắt trợn tròn của Hoa Ngọc Phượng đem nàng thu vào Linh Giới Châu…  

 

Thái Thượng Hoàng gặp Cổ Hùng Trấn Ngục Thổ phẫn nộ đến cùng cực lao về phía mình, biết kiếp số đã tận, đột ngột hướng Nhị Lão và đám người của Ngọc gia hét ầm lên:  

 

“Toàn lực chạy trốn! Trẫm ở lại ngăn cản, ngày sau các ngươi phải toàn lực phò tá Thái Tử Bạch Thiên quay về trả thù! Đoạt lại Hoàng Triều…” 

Nghe lời rống của Thái Thượng Hoàng, Nhị Lão là người đầu tiên có phản ứng, chỉ thấy hắn vận chuyển toàn bộ sức lực, bạch sa đầy trời, hai cái Thổ Vương Ấn nện mạnh vào hai con Người Đá khổng lồ, đem bọn nó trước hết đẩy lùi, sau đó xé rách không gian muốn chui vào bên trong…  

 

Nhị Lão thực lực vốn nhỉnh hơn cả hai con Người Đá một bậc, chẳng qua không thể triệt để hủy diệt chúng nó nên chỉ có thể bị quấn lấy dây dưa kéo dài mà thôi, lúc này nhận được lệnh đào tẩu từ Thái Thượng Hoàng, lập tức hành động lưu loát triệt để…  

 

Lạc Nam thấy tình cảnh này, vốn định yêu cầu hai con Người Đá tự bạo để lưu lại Nhị Lão, bất quá cuối cùng bỏ đi ý định này…  

 

Thứ nhất tự bạo hai con Người Đá chẳng khác nào Hậu Cung mất đi hai chiến lực Hợp Thể Kỳ, mà số lượng Hợp Thể của Hậu Cung hiện tại vẫn còn quá ít…  

 

Thứ hai, dù có tự bạo cũng chưa chắc lưu được mạng Nhị Lão, nếu hắn không chết mà thành công trốn đi, như vậy quá mức lỗ vốn rồi…  

 

Chấp nhận cho Nhị Lão chạy thoát để bảo tồn hai con Người Đá, xem như một sự trao đổi công bằng…  

 

Bất quá Nhị Lão mạnh mẽ nên được phép trốn, những kẻ khác đừng hòng…  

 

Trước ý niệm điều động của Lạc Nam, hai con Người Đá vừa bị Nhị Lão đánh lùi lập tức phân thành hai hướng, một con tập kích Bạch Chí, con còn lại hướng về Ngọc Mục…  

 

Bạch Chí vốn đã trọng thương, muốn chạy cũng chạy không thoát, mỗi lần hắn muốn trốn vào không gian đều bị Người Đá nắm lấy kéo ra…sau cùng bị hai con người đá vây công mà chết, đầu bị đánh đến nát bét, Nguyên Anh tẩu thoát ra ngoài…  

 

Lạc Nam nhân cơ hội đó tốc biến ngăn cản, cười gằn nhìn hắn:  

 

“Lão cẩu, lúc ngươi ỷ vào quyền thế muốn ra tay với ta có từng nghĩ đến ngày hôm nay?”  

 

“Lạc Nam, là do ta có mắt không thấy thái sơn, xin tha cho ta một mạng, ta chấp nhận là người hầu cho ngươi!” Nguyên Anh của Bạch Chí hoảng sợ tột đỉnh, sắc mặt đau khổ cầu xin…  

 

“Haha, kẻ hèn nhát như ngươi ta còn lười thu làm nô lệ!” Lạc Nam cười nhạt, một cái Xuyên Tinh Chỉ xuyên thủng đầu hắn, đem Bạch Chí dễ dàng diệt sát…  

 

“Đoạt Hồn!”  

 

Một lần cướp lấy Linh Hồn Hợp Thể Sơ Kỳ, tu vi Hồn Tu của hắn lại tăng thêm một chút, chắc hẳn không lâu sau tu vi Hồn Tu sẽ đột phá, thoải mái phi thường…  

 

Mà ở phía bên kia, Ngọc Mục bị Hoa Minh cuốn chặt không thể thoát thân, dù hắn đã bạo phát toàn lực điên cuồng công kích nhưng đều vô dụng…  

 

Hoa gia vốn mạnh hơn Ngọc gia, thực lực của Hoa Minh cũng nhỉnh hơn Ngọc Mục một chút, lúc này có thêm Người Đá vây công, Ngọc Mục ngã xuống là điều hiển nhiên…  

 

“Hoa gia, làm chó cho Hậu Cung, ngày sau các ngươi không có kết cục tốt!” Trước khi chết đi, Ngọc Mục còn oán độc rít gào, muốn chia rẽ nội bộ bằng phương thức ly gián…  

 

Đáng tiếc, Hoa Minh không bận tâm chút nào cười nhạt:  

 

“Mưu hèn kế bẩn, con rể của ta là Hậu Cung Chi Chủ, người khác có mơ ước cũng không được đâu!”  

eyJpdiI6IjZPQVROS1ZyMXd2cXB1VmVHSU5rcmc9PSIsInZhbHVlIjoiME1Ya0RDcEJZSGJoajZvN3JrSm5ENHF4V3ArNGtRdUpERUF5T0gzanJqQ0t2NVpTWnhicmtsditSa3g0cnRXTiIsIm1hYyI6IjE0YTczOWZlN2Q1OTczNzJiYTlmN2YxNjYxYTM3M2UzN2UwYTM1NjUxNDg5ZTEwNzY0MzY4YjRmZDk1NzFkZGMifQ==
eyJpdiI6Inp2SUdPYWVzNkt3cGFYSDJEYlRNRlE9PSIsInZhbHVlIjoid3JtS1JaTjdaXC9GNVA4Ynd5XC9GakNSOGcrYmdHanBJc2wzT3pPeDBTTCtwdEk3ZTdmSWU0Sm9VQ3ZtMkNET1d3eE05MEI5NlwvbTN5dTdUR28wcHVrcTd2dU9WaDBKdEdWb3hXVEpTUFQwN2c3TTd3WFo1WHNtano3d2R3RGRQZDlqcUhPVXJLZkQyU05MSmxpNFduS2prRWFWZEJDdWEyRzNNc3hqZHBBc3hTVHd1NzlTVGRZT0dPOGF2MXg1dTlTclhrWm9xMkVzSGhxVmErOWZVdldaZzJHekg1OXZSbnJMaXppb3c1MGZhUkthWWUyVGFISER6NStTZDRONkNHYmxcL0RJdVVjQVlZcFVTbmRNQnVQWVwvV2hNTGhMNzB0WTJ3emlUS0FmOEpvUWNGZ1lXVHlQSllDTXBPb1hlOVZoSEwraU1UbVJmNVlvNFwvdUNWRTRxdDRHVFVsR2RyeUNQbXdIQkUyRmZsYkRST2pVZ2licmRlMW5UYUlEVkJnZ01PWFpjdlVtTU5jd1BcL0VXS3RVemk5WnRhNlBVYzZ4Yzh3UFwvRlVMNElIaiswYUJLeWlGUWFZdytpZHc5d05BNThSIiwibWFjIjoiY2I1Mzk4NzUwNTMxMzNkMTg0ZmQ1YmNiYjQyZDFhNWViYjJjOWViZmMxODBjZTc0YmU1NWI5M2QyODQ3N2I1NiJ9

Ads
';
Advertisement