“Không thành vấn đề, đối với ta tám hay mười năm đều như nhau…” Lạc Nam hài lòng cười, hắn có đủ tự tin rằng Cổ Hùng Trấn Ngục Thổ sẽ đổi ý đi theo hắn cả đời, chỉ sợ khi đó có đuổi nó cũng không đi.  

 

 

“Phượng Nhi, giải trận pháp đi!” Lạc Nam lập tức làm ra quyết định…  

 

Hoa Ngọc Phượng gật đầu, bước đến sát vách đại trận, quan sát thật kỹ, chọn điểm sơ hở lớn nhất trên Trận Pháp, hai bàn tay cấp tốc hóa thành vô số tàn ảnh…  

 

Trận Pháp như sinh ra cộng hưởng, nhẹ nhàng rung lên…  

 

Chứng kiến một màn này, Cổ Hùng Trấn Ngục Thổ ngoài ý muốn xem Lạc Nam hỏi:  

 

“Ngươi không sợ ta lật lọng?”  

 

Lạc Nam không quan tâm lắc đầu: “Nếu ngươi ngay cả chút chữ tính cũng không giữ được, ta cần ngươi làm gì?”  

 

Nói xong không thèm nhìn Dị Thổ, quay đầu quan sát tình hình chiến đấu trên không trung…  

 

Nhìn bóng lưng thẳng tắp như có thể đội trời của nam tử kia, bản thể con gấu nhỏ ẩn sâu bên trong cơ thể khổng lồ rốt cuộc mở mắt, trong mắt lấp lóe ánh sáng…ẩn ẩn một tia chờ mong.  

 

…  

 

“Thủy Chiến Quyền – Thổ Chiến Quyền!”  

 

Yên Sương Nhi và Thủy Hoang Phân Thân của nàng lại đồng loạt tung ra hai quyền bá đạo, quyền kình đem không gian tầng tầng chấn vỡ, khiến Tam Lão bị đánh đến hộc máu…  

 

Một mình Yên Sương Nhi hắn đã khó đối phó, có thêm một cổ phân thân tu vi Luyện Hư Viên Mãn, quá mức khó nhằn…  

 

“Giao ra Linh Hồn Bổn Nguyên, tha ngươi khỏi chết!” Yên Sương Nhi biết mình có thể áp đảo đối phương nhưng rất khó giết chết, trầm giọng nói ra…  

 

“Nằm mơ, lão phu dù theo chân lão Tứ, lão Lục cũng không khuất phục ngươi!” Tam Lão phẫn nộ nói, chiến ý kinh hồn…  

 

“Vậy ngươi có thể đi chết!” Yên Sương Nhi quát một tiếng, đột ngột trong tay xuất hiện một viên Châu nặng tựa thái sơn.  

 

Chính là Thủy Thổ Châu mà Lạc Nam tặng nàng…  

 

“Thủy Thổ Châu – Trấn Áp Sơn Hà!”  

 

Nàng bạo phát toàn lực, cầm Thủy Thổ Châu ném xuống đầu Tam Lão…  

 

Thủy Thổ Châu vừa rời tay Yên Sương Nhi đã cấp tốc biến lớn, bên trên ẩn chứa vô số núi non sông suối như một tiểu thế giới, nặng nề vô cùng…  

 

“Thổ Vương Ấn!” Tam Lão nghiến răng, một ấn mạnh mẽ cứng đối cứng với Thủy Thổ Châu…  

 

ẦM…  

 

Thủy Thổ Châu bị đánh bật về, mà Thổ Vương Ấn cũng bị nện đến nát bấy, thân thể tam lão liên tục lùi bước, sắc mặt tái đi…  

 

“Khốn kiếp, tiện tỳ này vì sao Linh Lực vẫn không cạn kiệt?” Tam Lão không cam lòng quát.  

 

Tại chiến trường nồng đậm Thổ linh khí như nơi này, chính là một trong hai loại sân nhà của Thủy Hoang Nhất Tộc, làm sao Yên Sương Nhi có thể thiếu thốn Linh Lực?  

 

Thủy Hoang Phân Thân của Yên Sương Nhi lúc này cầm lấy Thủy Thổ Châu, tiếp tục nện xuống đầu Tam Lão…  

 

Mà Yên Sương Nhi lại tiếp tục ngưng tụ công kích mạnh mẽ đến từ Thủy Hoang Chiến Điển, cùng lúc lao đến cận chiến…  

 

Tam Lão chỉ có thể vừa thủ vừa chạy, thất bại chỉ còn nằm ở vấn đề thời gian, ở trước Thủy Hoang Nhất Tộc – chủng tộc chỉ thuộc về Tiên giới, hắn thua không oan…  

 

…  

 

Phốc…  

 

Bạch Chí bị một con Người Đá lên gối, cái cằm nhất thời lệch ngang, đau đớn đến mức kêu cha gọi mẹ…  

 

Trong lòng hắn biệt khuất đến cực điểm, con Người Đá khốn kiếp này phòng ngự thật sự quá mức kinh khủng, công kích của hắn hoàn toàn không đủ lực để đem nó phá hủy, Người Đá lại không biết đau đớn là gì, liều mạng chiến đấu…  

 

Bạch Chí trước đó đã bị Hoa Thanh Trúc đánh lén cụt một cánh tay, trong lòng đã sinh ra ý định rút lui…  

eyJpdiI6Im05OWQwMXNWSm9WVjA1c0pPcXZRa3c9PSIsInZhbHVlIjoiVVJJRWxQOEhTQTh3MlJcL0txTGloVldibk9vbjJPRER3MWpJUGJjQm1rTnE1Z2hCT1B4VkQrekVFOVZVdXR5UGgiLCJtYWMiOiIzZGUzZmE5MzYyNjhjOWYxOTc1ZTgyNzAwZWQyNmI3MGExNmY5NmNlMGFiMGM2MDk4ZTU3ZGY0OWFlOTBjMzYwIn0=
eyJpdiI6IkhNd0dvXC9sVTdRNW9DVCtmMzJGRFdnPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImNMcUpOMGVvVXZHXC84enpJSzdXKzV3VGZGK2swN2F6YkxpXC94aG9UcXZVZ2x0Z3JiUzZHWnBhbzFGckRIdUUxQWozaG1QXC9JYVlqZFVrdjhQbllmR2M4cGw5clpDaXZzZDI3UUNIOTdJQ2VRPSIsIm1hYyI6IjQyMzZhZjhkOTQ1ZmVhNGM5YTRiNDNkOGRiZDc5M2M1ZDQ2YmZkZGE4ZGNjOTQ1ZDRjYTQ4YTdlNTZhYjczZjYifQ==

Ads
';
Advertisement