Vô Tình Song Tu Với Bạch Hổ Yêu Thần - Ly Y Nhược

 

Mặc dù lần chọn đệ tử này dành cho tam giới nhưng số lượng nhân tộc muốn thử sức không quá nhiều. Thú nhân đầu hổ kia gầm gừ lộ đầu hổ đuôi hổ nhưng trạng thái bán nhân. Thân thể vẫn giống con người. Không nói không rằng tấn công chàng thiếu niên kia. Chàng thiếu niên cũng không phải dạng đơn giản. Hắn rút kiếm hai bên lao vào đánh nhau bất phân thắng bại. 

Những vật cản xung quanh đều nát tươm mọi người cảm thán sức mạnh của hai người tỉ thí đều tránh xa sợ liên lụy. Sau cùng người của Thiên Môn Sơn đứng ra làm hoà và cảnh cáo sẽ đuổi bất kì ai gây bất hoà đánh nhau trước ngày tỉ thí 

Trong lúc hỗn loạn nàng tránh khỏi đám đông. Không may va phải một người, người này đợi sau khi nàng xin lỗi rời đi lạnh mắt nhìn theo bóng lưng. Ly Y Nhược về điển Điện Tuyết Bảo đã dùng thủ đoạn một lần nữa. Nhưng lần này có chút rắc rối may mắn cuối cùng nàng cũng trốn vào được. 

Sau khi ăn uống nàng leo lên giường nghỉ ngơi thì trưởng cung nữ đến thêm hương hoa tuyết liên vào giá nến. Rồi nói một câu ẩn ý trước khi rời đi. 

“Người làm gì thượng quân đều biết cả.” 

Ly Y Nhược chột dạ miệng lẩm bảm “tiêu rồi” mãi đến khi ngủ quên. Nàng vừa thiếp đi cũng là lúc Kỷ Nhiễm Mặc xuất quan. Hắn chậm rãi đi qua đám thú nhân đang cúi đầu hành lễ. Đến thẳng tẩm điện thấy nàng đang say sưa ngủ hắn liền đến bên ngồi cạnh. Tay chạm nhẹ vào đầu nàng lập tức những chuyện xảy ra hôm nay đều biết. 

Hắn chạm vào thân thể mềm mại của nàng. Vén mái tóc mượt hôn nàng một cái tiếp tục lân xuống cổ. Nhìn ngực phập phồng của nàng hắn lại phản ứng. Đôi mắt có một tia u ám khó thấy. Khi nàng dậy trời đã sáng hẳn thấy eo và vai đau nhức mỏi biết đêm qua bạch hổ trở về ôm nàng ngủ. 

Nàng run run lắp ba lắp bắp: “Thượng quân đã... đã về ạ.." 

“Ta không về thì đuôi của nàng chạy tới tận đâu?” 

“Ngài biết chuyện rồi ư... hì hì ta chán quá cho nên..” “Bụng dạ nàng ta còn không biết?” 

“Ngài đừng giận mà... lần này ngài bế quan lâu như vậy có phải bị thương rất nặng không?” 

“Không sao.” 

Hắn nắm lấy tay nàng liền biết pháp lực nàng bị giảm. Chưa đợi hắn nói nàng đã chủ động ngỏ lời: 

“Bạch hổ, chàng dạy ta thêm các chiêu thức được không?” 

“Ồ, nàng muốn học làm gì?” 

“Chẳng phải ngài biết rồi sao.”- Ly Y Nhược lí nhí trong cổ họng, mặt cúi xuống như đứa trẻ mắc lỗi. 

“Được thôi, nhưng cái gì cũng phải có giá.” 

“Giá sao?” 

“Dạy người khác thì đơn giản chứ dạy đồ ngốc như nàng e rằng không dễ.” 

“Ư..... ta đâu ngốc. 

“Tuy!” 

“Ta... ta đồng ý, điều kiện nói đi.” 

“Dạy nàng xong ta sẽ nói điều kiện.” 

Ly Y Nhược có dự cảm chẳng lành nhưng vì muốn trở nên mạnh hơn nàng đành phải chấp thuận. Vậy nên mỗi sáng nàng đều phải dậy sớm tập luyện. Vốn lười nhác như nàng đây là chuyện rất khó khăn. Nàng mệt lừ người sau khi giữ tư thế vung kiếm. 

Kỷ Nhiễm Mặc nghiêm túc thực sự, nàng mệt thở không ra hơi vẫn bắt nàng tập. Sau mười mấy ngày nàng cũng nhanh nhẹn hơn còn biết nhiều khẩu quyết. Hôm nay hắn uống trà xem nàng tập kiếm, hắn nhàn nhạt đáp. 

“Tạm được, nhưng nội đan của nàng bị thương chữa không kịp đã để hàn khí làm giảm nội lực. 

Ly Y Nhược nài nỉ hắn nghĩ cách giúp. Nàng cam tâm chịu trận. Hắn cười một tràng nâng gương mặt xinh đẹp của nàng. 

“Được rồi, đã đến lúc nàng trả công ta.” 

Ly Y Nhược tưởng hắn muốn hoan lạc liền trèo lên đùi Kỷ Nhiễm Mặc hôn môi, hôn cổ, hôn cơ ngực. Hắn tận hưởng xoa đầu nàng: “Không phải chuyện này.” Nàng bị hớ dỗi hờn quay đi, hắn từ sau ghé tai nàng. “Ta muốn kí huyết ước với nàng.” 

“Chẳng phải ngài đã kí với ta rồi sao?” 

“Đó là khế ước thú thân. Còn đây là huyết ước” 

“Nếu kí huyết ước thì sao?" 

“Nàng sẽ ở bên ta mãi mãi vĩnh viễn, không có cơ hội phản bội ta. Nếu nàng phản bội có tình ý với nam tử khác sẽ bị huyết ước ăn mòn còn xương trắng.” 

Ly Y Nhược rùng mình, nàng trầm ngâm. “Nàng còn nghĩ? Chứng tỏ rằng nàng không tuân theo một mình ta?” 

“Không có không có.” 

eyJpdiI6IjVGT2F2b1lPdSsrdzZ6ZkVscUlPUXc9PSIsInZhbHVlIjoiXC91VUQwYWpJbFJhVGQxUlJwRXBUOFFyTFJBY2ZsTFA4TTcyb3NQQXhWUmpjQkZFem5jVFZvWitqSkNrclB6V25sYkZxQmhPVWV3eXdhVGUzWUI0WXdLU0lXU21CeURXRmpqNE5ta25lNlEwMXpGbkN2R1wvZ1NkWVc4YmJheHlFMVNZZDFNZFFYUXpwcnRvSHBqWHNLUmVYSHBDelpBcmw1NEFQVjdlYlhOZlk9IiwibWFjIjoiOGMwNWQ4MWY1NGUxZTY2ZWNhOGYzMzI4YjBjYzg4NmVlZmE1NmMyMmFiMTQ4YTNmMzZkMjk3YWQ0NWUyYWQ2ZiJ9
eyJpdiI6ImtORGkxdXlGSTJhMU1DcG5EWEdKdFE9PSIsInZhbHVlIjoiaFBpNnpyTDFTMGowZmhZdWlQcERKVEx3TTZqalVmZGhHYTdpQUhRRVdKbDVuZkEzOUJaZWptQndaZTJMTWYwdHNBdHUxdEwxM0ZmZTVScHMrNmMrQ1dWSWhmdXlLdkJWMlZ0T0I0XC9sbjdBPSIsIm1hYyI6ImVhZGU4ZTljMWJiMTk3YTliNTdhODllZTNlNjVkNTdlYTBlOGNmNDg0ZGQ5ZjVkYTIyZjI4MmM4MmY1MGYwNDQifQ==

“Không phải... ta kí ta kí..”

Ads
';
Advertisement