Vẻ mặt bọn họ nghe cũng vô cùng phấn khích.
Trong phòng bếp Trình Nguyên Hoa giống như cá gặp nước, thật ra rất nhiều món ăn đều đã được đặt xong rồi, tổng số món ăn trên mỗi bàn sẽ không thay đổi, Trình Nguyên Hoa nấu mấy món đều thay đổi đặt toàn bộ ở bàn chính.
Bọn họ cũng không cảm thấy đau lòng chút nào khi tùy tiện thay đổi một vài món ăn!
Đây là tay nghề của đầu bếp hàng đầu thế giới đó!
Lỗ Tượng đã đóng cửa, ngàn kim khó mua, Trình Nguyên Hoa vẫn luôn mở tiệm nhưng cũng như thế ngàn kim khó cầu, tất cả đều phụ thuộc vào số phận và vận may.
Có thể ăn được món cô nấu, có thể thấy được cách cô nấu ăn, thực sự là cơ duyên.
–
Bây giờ đã là giữa trưa, đồ ăn trên mỗi bàn giống hệt nhau, hầu hết đều đã được dọn ra.
Nhưng bàn chủ nhà còn chưa bắt đầu, người nhà họ Lưu không động đậy, người tới chúc mừng sinh nhật tự nhiên cũng sẽ không động.
Bà cụ Lưu cười híp mắt để gậy chống sang một bên, nhưng cũng không có bảo mọi người ăn trước, người nâng ly tự nhiên cũng không dám hành động.
Ánh mắt rơi vào chỗ trống duy nhất, hầu hết đều lộ ra vẻ mặt chợt nhận ra – thì ra vẫn đang đợi người à!
Lưu Cẩm Vinh cười giải thích một câu: “Còn có một vị khách quý sắp tới.”
Khách quý?
Khách quý của nhà họ Lưu? Là vị nào vậy?
Hầu hết những người trên bàn chủ nhà đều là những vị khách quý!
Ý nghĩ này vừa mới nảy ra thì người đang đợi cũng không để bọn họ chờ lâu đã đi tới rồi.
——Cô đến từ hướng phòng bếp mà không phải lối vào chính.
Người này vô cùng rất trẻ!
Và rất xinh đẹp.
Hơn nữa… còn rất quen thuộc.
Đây là phản ứng đầu tiên của mọi người.
Có không ít đầu bếp đi theo sau cô, trên tay bọn họ bưng bát đĩa, trên mỗi bàn đều bày một đĩa, món canh còn đang nóng hổi.
Người để ý sẽ phát hiện ra bàn chính khác với các bàn khác.
Sau khi các món ăn được đặt lên bàn chính và mở nắp ra, món Canh gà tỏa ra mùi thơm nồng nàn, thật hấp dẫn người khác.
Bọn họ nhìn sang, nhưng đúng lúc này, lại có một đầu bếp mặc đồng phục đầu bếp đi ra, trên tay bưng một cái đĩa.
Vị khách quý trẻ tuổi đó đưa tay bưng xuống một cái bát nhỏ trên đĩa, là một bát canh, nước canh có màu nâu sẫm, bên trên có nổi một chiếc lá nhỏ.
Này……
Người đó cười nói: “Bà ơi, không biết nên tặng quà gì cho bà, hôm nay là sinh nhật lần thứ tám mươi của bà nên cháu tặng cho bà một bát canh vậy.”
Một bát canh?!
Những vị khách khác còn chưa kịp phản ứng, con ngươi của mấy người nhà họ Lưu đã co rụt lại, ngay cả bà cụ Lưu cũng kinh hãi.
Sau đó bà cụ Lưu nhìn nhìn bát canh rồi nhìn vị khách quý đó, giọng mang theo sự kinh ngạc: “Nha đầu Trình… đây là…”
Người đó gật đầu, thần sắc bà cụ Lưu ngay lập tức trở nên phấn khích.
Lưu Cẩm Vinh vội vàng đứng dậy, giọng mang theo sự vội vàng nói: “Mẹ, mẹ mau uống đi, đây là của Nguyên Hoa tặng mẹ đó!”
Giọng nói kích động đến mức giống như là vừa nói xong thì bát canh đã biến mất vậy.
Nguyên Hoa?!
Con ngươi của những người khác cũng dao động, đại khái bọn họ cũng biết người đứng trước mặt mình là ai rồi…
Đây là Trình Nguyên Hoa!!
Đó là đầu bếp nổi tiếng số một thế giới!
Lại nhìn bát canh, rất nhiều người lập tức có phải ứng hơi khác thường, trong mắt lóe lên tia sáng hận không thể tiến lên giành lấy.
Còn có người muốn nói cái gì nhưng cuối cùng lại không nói gì.
Bà cụ Lưu bưng bát canh lên, trong mắt lộ ra ý cười và cảm động: “Nha đầu Trình, bà nhận món quà lớn này!”
Lưu Cẩm Vinh gọi Trình Nguyên Hoa ngồi xuống, những người khác thì nhìn bà cụ Lưu uống canh, nhìn bà cụ uống hết bát canh không sót một giọt.
Nụ cười của Trình Nguyên Hoa vẫn không thay đổi.
Những người ở bàn khác vẫn không hiểu, nhưng những người ngồi ở bàn chính đều là người có quyền thế nên tự nhiên biết nhiều hơn.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất