Trở Thành Quốc Bảo Nhờ Mỹ Thực - Trình Nguyên Hoa (FULL)

Rất nhiều nguyên liệu nấu ăn đều đã được tẩm ướp trước, Trình Nguyên Hoa vừa thuần thục quét dầu vừa nói: “Món mặn đều đã được tẩm ướp vừa vặn, muối cũng đừng thêm, dựa theo sở thích thêm chút bột nướng thịt là được.”
Tất cả mọi người đều đem nguyên liệu nấu ăn yêu thích đặt lên trên, nhưng tầm mắt vẫn nhìn Trình Nguyên Hoa.
Trình Nguyên Hoa lật lật, thấy trên xiên phát ra âm thanh “xì” liền rắc bột nướng thịt lên.
Bột nướng thịt này có thể thơm hơn nhiều so với quán nướng bên ngoài, rắc lên nguyên liệu nấu ăn, vì đây là đồ tươi mới nên mùi vị lại càng đậm.
“Tư tư tư- -” Mùi thơm vừa mới tản ra thì tiếp theo chính là thanh âm nuốt nước miếng.
Những người khác đã không đợi được nữa cũng nhanh chóng quét dầu nướng lên.
Bột nướng thịt của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký là do Trình Nguyên Hoa tự tay phối, mùi thơm có thể bay xa mà không phải các loại mì nướng khác có thể so sánh, hơn nữa vì nguyên liệu nấu ăn tươi mới nên mùi thơm tự nhiên nồng đậm hơn.
Hơn nữa mùi thơm này không phải là mùi thịt nướng bình thường, nó là phối hợp với mùi thơm của nhiều loại nguyên liệu nấu ăn vào cùng với nhau nên hương vị càng nồng đậm, càng thêm câu người.
Hơn nữa, càng nướng càng hấp dẫn.
“Oa oa! Thơm quá!! Tôi không muốn chờ đợi thêm chút nào, háo hức quá!”
“Tôi cũng vậy, sắp nhịn không được rồi, có thể ăn chưa?”
“Đó ăn còn chưa kịp chín, làm sao có thể ăn? Chịu đựng thêm đi …”
“Đó của bà chủ Trình bên kia cũng quá thơm đi!!”
“Chúng ta bên này cũng thế mà, công nhận cái này càng nướng càng thơm!”
……
Các thực khách nướng muộn hơn Trình Nguyên Hoa một chút nhưng Trình Nguyên Hoa bên này vẫn không thể ăn.
Đám người Diệp Dư Chiêu đều trông mong nhìn.
Bọn họ đều cùng nhau nuốt nước miếng với ánh mắt mang theo chờ mong.
Trình Nguyên Hoa lại dính một chút dầu chà lên, nhất thời lại một trận tiếng vang “Tư tư tư”.
Lại nướng thêm hai phút, Trình Nguyên Hoa cầm tất cả chỗ thịt xiên lên đặt ở trên mâm bên cạnh, lại cầm một ít còn chưa nướng đặt lên vỉ cùng với một chút đồ ăn chay.
“Ăn đi.” Cô vừa mới mở miệng, mọi người trong Tiệm Mỹ Thực Trình Ký lập tức xuống tay, vừa rồi mới mỗi người một xâu mà giờ đây trong đĩa cái gì cũng không còn lại.
Sư Huyền nhanh chóng cắn một miếng nuốt xuống, lập tức thanh âm kích động: “A – – ăn ngon!”
Anh ta đội mũ, rất nhiều người nhìn qua, một số người không cẩn thận phân biệt, nhưng cũng có một số người nhận ra. Lập tức những thực khách nhận ra này lộ ra biểu tình bừng tỉnh đại ngộ, ngược lại cũng không có cảm thấy kỳ quái liền lại đem tầm mắt đặt ở trên đồ nướng trong miệng bọn họ.
Toàn mạng đều biết, Sư Huyền và Tang Ngu thường xuyên đều ở Tiệm Mỹ Thực Trình Ký nhưng hiện tại với bọn họ thì hai đại minh tinh này cũng không quan trọng bằng đồ nướng đâu a.
Diệp Dư Chiêu đưa một xâu trên tay mình tới trước mặt Trình Nguyên Hoa, Trình Nguyên Hoa lắc lắc đầu: “Anh cứ ăn trước đi.”
Anh vẫn không chịu nhúc nhích, Trình Nguyên Hoa nhìn qua, tất cả những nét trên khuôn mặt người đối diện đều mang ý cười. Vì thế, Trình Nguyên Hoa đành phải cắn một miếng thịt xiên.
Thịt xiên này nướng vừa phải, vỏ ngoài hơi cứng nhưng thịt bên trong được cắn ra lại vô cùng mềm, thịt đã ướp qua nên bên trong cũng có hương vị tươi ngon.
Từ từ nhai, miệng đầy nước bọt. Trình Nguyên Hoa trên tay tiếp tục nhanh nhẹn nướng thịt, Diệp Dư Chiêu giơ xiên thịt còn ở bên môi mình.
Cô ấy lại ăn một miếng, sau đó cười nói: “Anh cũng ăn đi.”
Bên tai Diệp Dư Chiêu ửng đỏ, cũng cắn một cái, đây cũng coi như là gián tiếp hôn môi, anh tự nhiên sẽ ngượng ngùng đỏ mặt.
Thịt nướng rất ngon nên xung quanh không ai để ý đến tai anh bây giờ đang phiếm hồng.
Bên cạnh, Nhiễm Lệ nướng xong liền mang xiên đặt ở bên cạnh đĩa bên trong.

Ads
';
Advertisement