“Đúng đúng đúng, rõ ràng bọn họ nấu rượu nhưng một chút tin tức cũng không để lọt ra bên ngoài. Đây có phải là bán rượu không? Còn muốn chúng ta không biết!”
“Đúng, cho nên nấu rượu là thật và rượu này không bán cũng là thật!”
“… Khinh thường! Lần trước tôi đi tìm hiểu bọn họ nấu rượu, lẽ ra không sợ chết rình xem bọn họ nấu!”
…
Phải nói rằng phân tích của những người này tương đối chính xác và khá có lý.
Vừa rồi những người đang chế giễu Tiệm Mũ Thực Trình Ký trở quán rượu, ngay lập tức bắt đầu lo lắng Tiệm Mỹ Thực Trình Ký nấu rượu ngon nhưng không bán cho họ!
Trong khi rượu vẫn còn được chôn dưới đất ít nhất ba ngày, nhiều thực khách đã hỏi sau khi họ ăn cơm xong.
… “Tôi nghe nói Tiệm Mỹ Thực Trình Ký có ủ rượu? Cô có thể bán cho tôi một ít không?”
Đây là câu hỏi của những người lịch sự khi họ thanh toán và cũng là cách mà hầu hết mọi người hỏi.
Cũng có một số người hỏi câu này đã biết chắc là không mua được, nên khi gọi đồ ăn mới nói…
“Gọi thêm một vò rượu nữa.”
Tuy nhiên dù bọn họ hỏi thế nào thì cuối cùng thì Tiệm Mỹ Thực Trình Ký cũng chỉ nói: “Thật xin lỗi, Tiệm Mỹ Thực Trình Ký không bán rượu theo quy định từ trước đến nay.”
Các thực khách: “…”
Đúng vậy! Tiệm Mỹ Thực Trình Ký nấu rượu không phải để kiếm tiền, mà căn bản cũng không bán!
Một số người bỏ cuộc và nói với nhau…
“Hãy để bà chủ Trình ra ngoài, chúng tôi cần nói chuyện với bà chủ Trình một chút.”
Vì vậy Dương Lâm và Từ Tú Uyển đã gọi Trình Nguyên Hoa ra ngoài.
“Bà chủ Trình, Tiệm Mỹ Thực Trình Ký của chúng ta cái gì cũng tốt nhưng không có đồ uống, vấn đề này có khó chịu!”
“Đúng vậy, nghe nói mọi người nấu rượu sao lại không bán chứ?”
“Giá cả cao cũng không thành vấn đề, miễn là cô đem rượu ra bán.”
“Phải đó, nấu rượu mà không bán cho thực khách uống kèm với đồ ăn ngon mà giữ lại lén lút uống một mình?”
…
Bọn họ người một câu, tóm lại ý chính là muốn Trình Nguyên Hoa lấy rượu ra bán.
Phải biết rằng hiện tại Tiệm Mỹ Thực Trình Ký không có bất kỳ loại đồ uống nào, trừ nước trắng ra, loại rượu này có lẽ là đồ uống duy nhất bọn họ làm sao có thể không hiếu kỳ rốt cuộc rượu này có mùi vị như thế nào?
Ánh mắt Trình Nguyên Hoa lộ vẻ không biết làm sao, mặt đầy cười khổ.
Cho nên lúc trước cô giấu giếm cũng có nguyên nhân, tự vả vào mặt mình cũng không sao những thực khách này nhất định sẽ quậy phá, khó đối phó biết bao.
“Mục đích của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký của chúng tôi là nấu những món ăn ngon, mọi người chỉ cần tập trung vào việc thưởng thức món ăn. Tr vài ngày nữa chúng tôi sẽ tung ra những món ăn mới, mời mọi người nếm thử.”
Cô dừng lại một chút: “Rượu này không bán ra ngoài, lần này tôi không nấu nhiều rượu và tôi sẽ không nấu nữa trong thời gian ngắn, vì vậy tôi sẽ không bán.”
Khi cô nói rằng cô sẽ không nấu nữa trong thời gian ngắn, những thực khách khác không có bất kỳ cảm xúc đặc biệt nào nhưng tất cả mọi người trong Tiệm Mỹ Thực Trình Ký đều đồng thời thở chậm lại cùng một lúc.
Không uống rượu trái cây do Trình Nguyên Hoa nấu còn có thể đấu tranh, đã uống qua rượu trái cây do cô nấu thì bất kể nam hay nữ đều rất thích.
Không nấu trong một thời gian ngắn?
Đây không giống với tưởng tượng có thể tùy tiện uống, muốn uống tùy thích đơn giản là không thể sao?
Mọi người trong Tiệm Mỹ Thực Trình Ký đều vội vàng.
Trình Nguyên Hoa mỉm cười xin lỗi với thực khách, sau đó đi vào bếp và một số người Tiệm Mỹ Thực Trình Ký ngay lập tức đi theo.
“Nguyên Hoa, lời cô vừa nói là có ý gì?”
“Làm sao thời gian sắp tới không nấu rượu nữa? Nhiêu rượu mới nấu đây căn bản không uống được bao lâu.”
“Đúng rồi, ngắn hạn là khoảng mấy ngày?”
Ánh mắt Trình Nguyên Hoa lia nhanh qua bọn họ, có một tia vô hình dừng lại trên người Diệp Dư Chiêu.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất