Lúc trước đã nói rõ ràng, vòng chung kết cuối cùng bởi vì đều là tranh đấu giữa các đầu bếp hàng đầu cho nên vì để mọi người tâm phục khẩu phục, bọn họ có thể nếm thử để biết được sự khác biệt của bản thân với đối phương.
Lang Tư Đặc nghe vậy lập tức đi lên.
Cá viên đã được cắt ra, anh ta dùng cái nĩa đút một miếng vào miệng, tỉ mỉ nếm thử.
Anh ta là người rất thành kính với mỹ thực, khi nếm thử rất chậm cũng rất nghiêm túc, hương vị tốt.
Mặt Trình Nguyên Hoa không có biểu cảm gì nhìn anh ta.
Lúc này Jolina đổi vị trí đứng bên cạnh Trình Nguyên Hoa.
Cô ta nghiêng đầu thấp giọng nói với Trình Nguyên Hoa: “Đừng lo lắng, mặc dù Lang Tư Đặc người này quá kiêu ngạo nhưng rất công bằng ngay thẳng, sẽ không bất công gây chuyện.”
Ngoại trừ Lang Tư Đặc thì mấy người khác đều nhìn rõ— Trình Nguyên Hoa chắc chắn không thua kém gì Lang Tư Đặc.
Chỉ có loại người quá tự tin vào bản thân như Lang Tư Đặc mới nghĩ đến ưu thế là người của nước chủ nhà của mình, thậm chí bởi vì anh ta không giao lưu với mấy đầu bếp khác nên đều không có ai nói cho anh ta nghe về lời đồn trước đây.
Trình Nguyên Hoa gật gật đầu, cô cười với Jolina, ánh mắt mang theo ánh sáng hy vọng.
Cho dù là hạng nhất hay là đồng hạng nhất đều có hy vọng, chỉ cần lấy được Canh kiện thân Thiên Trạch thì việc Diệp Dư Chiêu tỉnh lại cũng có hy vọng rồi….
Jolina cũng cười lên.
Giữa hai người đã ngầm hiểu nhau.
Lang Tư Đặc nếm thử xong, anh ta lạnh lùng hừ một tiếng: “Tôi không cảm thấy viên này so sánh được với tác phẩm của tôi.”
Kỳ thực theo người có tên tuổi chuyên nghiệp nếm thử thì độ ngon của viên đó và tác phẩm của Lang Tư Đặc không kém nhiều, đều là vô cùng ngon.
Lang Tư Đặc tự tin, đối với tác phẩm của mình có mấy bộ lọc cho nên anh ta cảm thấy món cá viên này của Trình Nguyên Hoa làm không so được với tác phẩm của anh ta, khịt mũi coi thường đối với chuyện cô đồng hạng nhất với anh ta.
Lúc này anh ta lại nếm thử món Cháo vô danh.
Lang Tư Đặc vốn không thích cái gì mà Cháo vô danh đó, theo anh ta thấy món Cháo vô danh này cho dù là màu sắc hay là bề ngoài cũng đều vô cùng “xấu”, căn bản là không thể so được với tác phẩm của anh ta.
Sau khi anh ta bỏ cháo vào miệng thì vẻ mặt hơi sững sờ.
Miệng Lang Tư Đặc vô thức nhai kỹ, ánh mắt trở nên phức tạp.
Động tác này liên tục trong ba phút, Mã Khắc Lập không nói chuyện, mấy người khác cũng không nhắc nhở.
Cứ mặc anh ta ánh mắt phức tạp ngẩn ngơ nhai kỹ như vậy.
Vành mắt của anh ta không ẩm ướt, cũng không bật khóc ra.
Không ai biết anh ta đang nghĩ đến cái gì trong ba phút đó, chỉ biết anh ta sau khi nếm thử một muỗng thì không đụng đến nữa.
Lang Tư Đặc để muỗng xuống rồi cúi đầu xuống.
Giọng anh ta khàn khàn nói: “Tôi thua rồi, hạng nhất này không thuộc về tôi.”
Chuyện này thật khiến người ta cảm thấy ngoài ý muốn.
Khi giám khảo đã quyết định đồng hạng nhất rồi thì Lang Tư Đặc lại nhận thua, hơn nữa còn nói hạng nhất này không thuộc về anh ta…
Các đầu bếp vây quanh xem đều bắt đầu nghị luận, tiếng nghị luận “xì xào xì xào” vô cùng rõ ràng…
“Vị đầu bếp Trung Quốc đó chẳng lẽ còn tuyệt vời hơn Lang Tư Đặc sao?”
“Lang Tư Đặc vậy mà lại nhận thua rồi!”
“Có lẽ là thực lực của Trình quá mạnh…. mới khiến Lang Tư Đặc nhận thua.”
“Tôi thực sự muốn nếm thử tay nghề nấu ăn của Trình rốt cuộc là như thế nào!”
“Trời ạ, Trình quá lợi hại rồi!”
….
Một trong ban giám khảo vội vàng nói: “Lang Tư Đặc, cậu không cần quá khiêm tốn, mỹ thực của cậu và Trình đều ưu tú giống nhau, đều khiến tôi vô cùng yêu thích, cho nên hai người đều đồng hạng nhất, đây là kết quả thích hợp nhất rồi.”
Bọn họ đều đồng ý Trình Nguyên Hoa và Lang Tư Đặc đồng hạng nhất, là nhất định muốn bảo toàn vị trí hạng nhất của Lang Tư Đặc, kết quả bây giờ Lang Tư Đặc tự mình nhận thua, như vậy sao mà được?!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất