“Tôi cũng vậy, còn nữa, đã tới rồi thì đánh chết cũng không rời đi!!”
…
Ngay lúc này có một tài khoản nhỏ lặng lẽ nói……
“Sẽ không có lần sau, bà chủ Trình nói sang năm sẽ không tổ chức lễ kỷ niệm tiệm…”
Những người khác không tin……
“???”
“Làm thế nào bạn lại biết?!!”
“Đúng vậy đó, làm thế nào bạn lại biết!”
“Đoán mò à, lại bắt đầu bịa đặt rồi!”
“Ôi, những kẻ bịa đặt này, hãy báo cáo chúng đi!”
…
Sau khi nhận được sự lên án của họ, người nộ lại lặng lẽ trả lời…
“Tôi chính là nhân viên của tiệm mỹ thực Trình Ký.”
Sau khi gửi đi, những người khác……
“!!!”
“Ở đây có người của tiệm mỹ thực Trình Ký!”
“Bắt lấy người đó! Bắt cóc rồi uy hiếp bà chủ Trình nấu lẩu!!”
“Bắt lấy người đó! Khống chế rồi uy hiếp!”
“Mọi người quá tàn nhẫn rồi, còn ta thì khác, tôi muốn thay thế người đó gia nhập tiệm mỹ thực Trình Ký!”
……
Trình Nguyên Hoa bưng nguyên liệu đi ngang qua phòng khách, nhìn thấy vẻ mặt khiếp sợ của Lưu Toàn Phúc, cô nghi hoặc hỏi: “Anh sao vậy? Sao mà sắc mặt xấu thế?”
Lưu Toàn Phúc nuốt nước miếng, nhìn Trình Nguyên Hoa: “Sư phụ…”
“Hả?”
“Vì để được an toàn, tạm thời tôi sẽ không ra ngoài. Dạo gần đây cần đi mua nguyên liệu hay gì đó thì tốt nhất để Nhiễm Lệ đi đi!”
Trình Nguyên Hoa: “…”? ? ?
Có chuyện gì với thằng nhóc này vậy?
Độ hot của lễ kỉ niệm của tiệm mỹ thực Trình Ký mãi cho đến tháng 9 mới kết thúc. Tiệm mỹ thực Trình Ký đã đi vào quỹ đạo, liên tiếp đón nhận từng đợt từng đợt khách hàng.
Tháng 9 thơm mùi hoa quế, thôn Thang Hòe trồng rất nhiều cây hoa quế và cây hoa hòe..
Vốn dĩ trong thôn ngày trước có một cây hoa hòe cực kì to, chủ nhân của cây hoa hòe vốn đã định bán cây đó đi, nhưng trưởng thôn chỉ nói một câu, đối phương lập tức quyết định giữ lại để rồi trở thành một quang cảnh trong thôn.
Tất cả mọi người đều muốn xây dựng lên một thôn Thang Hòe tốt đẹp. Sau lần này, khi thôn Thang Hòe trở nên nổi tiếng hơn, những người đến dã ngoại và đi đạp thanh ngày càng nhiều hơn, và các địa điểm đều là sẵn có.
Gia đình cho thuê lều trại cắn răng mua mấy cái lều, cho người đến dã ngoại và đạp thanh thuê.
Trước đây, nhiều người đặt bàn tại tiệm mỹ thực Trình Ký chỉ ăn xong rồi rời đi, nhưng hiện tại, nhiều người vẫn muốn ra ngoài để cảm nhận không khí cuộc sống nhà nông.
Trên thực tế, nó đã thúc đẩy nền kinh tế của thôn.
Do đó, địa vị của Dương Lâm và Từ Tú Uyển trong làng đã tăng cao chưa từng có, Trình Nguyên Hoa thì bận rộn, dân làng nói chung không dám tới tiệm mỹ thực Trình Ký làm phiền cô.
Nếu có sự kiện lớn hay nhỏ gì trong thôn, đều phải có sự hiện diện của cặp vợ chồng già là Dương Lâm và Từ Tú Uyển. Ngay cả khi một cặp vợ chồng cãi nhau thì sự thuyết phục của hai người họ cũng có trọng lượng.
Trình Nguyên Hoa thấy rằng theo cách này, hai người bọn họ trở nên hăng hái hơn.
Trước kia hai người chỉ có một đứa con gái, sau khi kết hôn, bọn họ khó tránh khỏi cảm thấy không có chỗ dựa nào ở trong thôn, tuy rằng không có ai bắt nạt bọn họ, nhưng sống lưng của bọn họ không có thẳng được như bây giờ.
Bây giờ có Trình Nguyên Hoa và tiệm mỹ thực Trình Ký, sống lưng của hai người đã thẳng hơn rất nhiều.
Thấy vậy, Trình Nguyên Hoa cảm thấy rằng việc mở cửa tiệm ở thôn Thang Hòe vào năm ngoái là một quyết định rất đúng đắn.
Tết Trung thu năm nay và ngày nghỉ Quốc khánh trùng nhau,từ tháng 9 đã có không ít người hỏi tới bánh trung thu tại tiệm mỹ thực Trình Ký, tò mò không biết bánh của bọn họ sẽ như thế nào.
Ngay cả những người trong cửa hàng cũng tò mò.
“Sư phụ, năm nay chúng ta có làm bánh trung thu không?” Vẻ mặt của Lưu Toàn Phúc chờ mong.
Trình Nguyên Hoa một bên lựa hoa quế, một bên cười liếc cậu một cái: “Anh ở tiệm đã lâu như vậy rồi, bánh trung thu cũng không phải món gì khó làm, việc làm bánh trung thu năm nay tôi giao cho anh nhé?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất