Trở Thành Quốc Bảo Nhờ Mỹ Thực - Trình Nguyên Hoa (FULL)

Tuy nhiên, bây giờ cậu ta cũng phải trở về ngay lập tức, đã thu dọn đồ đạc xong, Sư Huyền có thể nghỉ mát ở đây một thời gian rất dài, cậu ta chỉ có thể mang theo sự ghen tị mà rời đi một mình.
Lúc này, thôn trưởng đi cùng với Châu Phát tài và Châu Đại Phát vui mừng phấn khởi đến đây.
“Bà chủ Trình!”
Trình Nguyên Hoa quay đầu nhìn về phía bọn họ, khuôn mặt tươi tắn lộ ra nụ cười: “A! Trưởng thôn và anh Phát Tài, còn có chú Đại Phát nha.”
Những người dân làng hôm qua cũng vất vả rồi, đêm qua có mấy bác gái đến giúp dọn dẹp, rửa bát.
Nếu không có họ, lễ kỷ niệm cửa tiệm lần này sẽ không diễn ra suôn sẻ như vậy.
Vì điều này, Trình Nguyên Hoa vẫn rất biết ơn họ.
Trưởng thôn vui vẻ nói: “Chúng ta đến đây là để cảm ơn cháu đấy!”
“Cảm ơn cháu vì điều gì cơ?” Trình Nguyên Hoa kinh ngạc.
“Đầu tiên là cảm ơn cháu ngày hôm qua đã miễn phí phần ăn của mọi người, mọi người đều cảm thấy hổ thẹn với cháu, chúng ta ăn không ít đâu.”
Trình Nguyên Hoa không để bụng khoát tay: “Đâu có là gì ạ, đều là chuyện nhỏ thôi, ngày hôm qua mọi người giúp cháu trông nom cũng rất vất vả.”
Tiệm mỹ thực Trình Ký vẫn luôn phải mở trong thôn, cũng vất vả cho mọi người, mời bọn họ bữa cơm cũng là để kết tình hữu nghị, hơn nữa bọn họ cũng đã giúp đỡ rồi.
“Vậy cũng phải cảm ơn cháu.” Trưởng thôn nói: “Mà ngày hôm qua mọi người cũng kiếm được rất nhiều tiền, mặc dù không phải là số tiền lớn, nhưng đối với mọi người mà nói thì cũng đã rất nhiều rồi, đây đều là nhờ phúc của Tiệm mỹ thực Trình Ký!”
“Không cần đặc biệt tới cảm ơn cháu đâu ạ, thực sự không có gì to tát cả.” Trình Nguyên Hoa bất đắc dĩ nói: “Đó đều là do công sức của mọi người cả, đều là mọi người tự mình kiếm được.”
“Vẫn phải cảm ơn, vẫn phải cảm ơn. Năm nay thời tiết vẫn còn hơi nóng, năm nay trong thôn chúng ta trồng nhiều cây ăn quả hơn chút, lễ kỉ niệm sang năm sẽ không nóng như vậy, có trái cây để ăn, phong cảnh cũng đẹp hơn. Năm sau khi tiệm tổ chức lễ kỷ niệm cũng sẽ sôi động hơn!”
Trình Nguyên Hoa: “…”
“Chúng ta không quấy rầy các cháu nữa, có việc gì cần giúp đỡ cứ việc nói cho người dân trong thôn biết!” Nói xong, thôn trưởng vui vẻ dẫn hai người rời đi.
Trình Nguyên Hoa: “…”
Rốt cuộc là ai nói năm sau sẽ tổ chức một lễ kỷ niệm tiệm nữa? ! !
Cô không nói gì cả! Tại sao họ nghĩ rằng sẽ có một lễ kỷ niệm tiệm vào năm tới? !
Vẻ mặt của Trình Nguyên Hoa hoang mang, cô vừa mới quay người trở lại cửa hàng, điện thoại của quầy thu ngân vang lên.
Trình Nguyên Hoa nhấc máy nghe: “A lô, tiệm mỹ thực Trình Ký xin nghe, quý khách tìm ai?”
…….là thị chính.
Họ nói: “Bà chủ Trình! Lần này lễ kỷ niệm cửa hàng của mọi người đã mang lại một làn sóng du khách đến với thành phố Bạch Dương của chúng ta. Mặc dù nó không phải quá lớn nhưng lại có tầm ảnh hưởng rất lớn, độ nổi tiếng trên Internet cũng vô cùng lớn. Điều này rất có lợi cho danh tiếng của thành phố Bạch Dương của chúng ta, và đã được đề tên trong danh sách trao thưởng… Khi tiệm tổ chức lễ kỷ niệm vào năm sau, chúng tôi sẽ quyết định…”
Trình Nguyên Hoa không thể nghe thấy bất cứ điều gì sau đó nữa, cô chỉ chú ý đến tám từ……
Lễ kỷ niệm! Của tiệm! Vào năm sau!
Năm sau! ! Không tổ chức lễ kỉ niệm! ! !
Sau khi ngắt điện thoại, tinh thần của Trình Nguyên Hoa hoảng hốt.
Tại sao cô lại không biết rằng cô sẽ tổ chức một lễ kỷ niệm cửa tiệm vào năm sau?
Ngoài ra, không phải là năm đầu tiên sẽ tổ chức mà năm thứ hai, năm thứ ba đều phải tổ chức lễ kỷ niệm cửa tiệm! !
Lúc này, Lưu Toàn Phúc chạy tới……
“Sư phụ, chúng ta lại lọt vào top tìm kiếm rồi. Cư dân mạng nói rằng năm sau khi tiệm của chúng ta kỉ niệm…”
Chưa kịp nói xong, cậu ta đã đổi giọng, giọng nói của cậu trở nên lo lắng……
“Sư phụ!”
“Sư phụ…chị sao vậy? !”

Ads
';
Advertisement