Tá Thước cau chặt lông mày, sau đó ông ta đột nhiên nói: “Bà chủ Trình, bán công thức bánh ngọt của cô cho tôi, một cái công thức hai mươi triệu tệ!”
Lời nói của ông ta vừa dứt, Trình Trường Đông đang bị Trình Nguyên Hoa làm cho kinh sợ, ngược lại hít một hơi.
Một cái công thức tận hai mươi triệu tệ!
Trên tay Trình Nguyên Hoa có bốn cái công thức, vậy đáng giá tám mươi triệu tệ!
Giá cả này, đúng là giá trên trời.
Trình Nguyên Hoa nheo mắt nhìn Tá Thước, thảo nào người này kiêu ngạo như thế, hóa ra là trả một cái giá cao đến vậy để mua công thức của cô.
Trình Nguyên Hoa mở tiệm lâu như vậy, công thức có tiếng không phải là ngày một ngày hai nữa.
Đến tìm cô để mua công thức cũng không ít, nhưng giá cao nhất là một triệu tệ, người ra giá chục triệu tệ thế này, Tá Thước là người đầu tiên.
Hơn nữa còn trực tiếp ra giá một công thức hai mươi triệu tệ, còn mua công thức bánh ngọt.
Cũng khó trách ông ta có thái độ như thế, có lẽ ông ta chắc chắn Trình Nguyên Hoa nhất định sẽ bán.
Bốn cái công thức bánh ngọt đối với tiệm Mỹ Thực Trình Ký thông thường không bán bánh ngọt mà nói, cũng chẳng phải chuyện lớn gì, một người đầu bếp muốn kiếm được tám mươi triệu tệ, cứ cho là một món ăn kiếm được 100 tệ, thì cũng phải cần làm tám trăm ngàn món ăn.
Tám trăm ngàn món ăn, cả đời người đầu bếp có thể làm xong sao?
Cho dù Trình Nguyên Hoa có canh Dưỡng Sinh và canh Dưỡng nhan trắng da, thì đến thời điểm hiện tại, cô cũng chưa kiếm được tám mươi triệu tệ.
Tám mươi triệu tệ, thêm hai mươi triệu tệ nữa là một trăm triệu tệ, nếu mà đều là tiền phú của hệ thống, thì Trình Nguyên Hoa đã có thể trực tiếp mua được canh Kéo dài tuổi thọ rồi.
Tiệm Mỹ Thực Trình Ký không bán bánh ngọt, cho dù bán bốn cái công thức bánh ngọt này đi cũng không có bất kỳ ảnh hưởng gì đối với tiệm Mỹ Thực Trình Ký.
Vỏn vẹn bốn cái công thức bánh ngọt, Minh Phẩm Các trả một cái giá cao như vậy, quả thực khiến Trình Nguyên Hoa giàu đột ngột sau một đêm.
Đây còn chỉ là công thức của 4 cái bánh ngọt, nếu đổi công thức thành tiền mặt, thời gian và công sức bỏ ra tuyệt đối không ít.
Giá tiền này của Minh Phẩm Các, thực sự cực kỳ hấp dẫn.
Trình Nguyên Hoa lộ ra nụ cười, lúm đồng tiền hơi nông, cô nói:
“Không bán.”
Cô chưa thiếu tiền đến mức này, tám mươi triệu tệ là rất nhiều, nhưng cô cũng không phải kiếm không nổi, cô mặc dù chẳng phải người giàu có gì, cũng chưa từng nghĩ đến cuộc sống phú hào vung tiền như rác, cô là một người đầu bếp, hiện tại như thế này đã rất tốt rồi.
Công thức của hệ thống cô không bán, càng không bán cho cái người đàn ông vừa gặp đã khiến cô không vui vẻ.
Cô vừa dứt lời, hiện trường có mấy phần yên tĩnh, Tá Thước và Trình Trường Đông cũng không nghĩ rằng, Trình Nguyên Hoa vậy mà lại không bán!
Ngay cả thời gian ngẫm nghĩ cũng không có, lập tức trực tiếp nói không bán!
Con ngươi của Tá Thước thu nhỏ lại, mặt sầm xuống, ánh mắt âm u.
Trình Nguyên Hoa đã đi đến cổng của tiệm Mỹ Thực Trình Ký, Trình Trường Đông vừa hoàn thần vội vàng đuổi theo.
Ông ta ép giọng xuống, vô cùng sốt ruột: “Nguyên Hoa! Tám mươi triệu tệ đấy! Công thức bánh ngọt đấy cháu giữ cũng không có tác dụng gì, sau này cũng không thể có người ra giá cao hơn Minh Phẩm Các đâu, sao cháu ngốc như vậy hả?”
Trình Trường Đông hiển nhiên thật sự cảm thấy Trình Nguyên Hoa rất ngốc, giọng nói của ông ta đầy lo lắng, không ngừng khuyên bảo Trình Nguyên Hoa bán công thức bánh ngọt cho Tá Thước.
Ông ta có lấy đãi ngộ của Tá Thước, cũng muốn kết giao với Tá Thước nên mới đưa Tá Thước đến chỗ Trình Nguyên Hoa.
Nhưng sau khi nghe thấy Tá Thước đưa ra giá, ông ta thật sự cảm thấy Trình Nguyên Hoa bán đi mới là chuyện tốt, tận tám mươi triệu tệ đó!
Đây là trời ban cho giàu có!
Hiện tại Tiệm Mỹ Thực Trình Ký có công thức bánh ngọt, nhưng cũng thỉnh thoảng mới làm để phát phúc lợi, như vậy chẳng bằng bán cho Minh Phẩm Các!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất