Trở Thành Quốc Bảo Nhờ Mỹ Thực - Trình Nguyên Hoa (FULL)

Nhưng cũng không thể không thừa nhận, Tang Ngu nói rất có đạo lý, trên con đường theo đuổi Trình Nguyên Hoa này, anh ta đã thổ lộ trước nên xem như anh ta đã đi nhanh hơn anh một bước.
Trình Nguyên Hoa biết tâm tư Tang Ngu, lại không biết mình… Thế là, lần này so chiêu, Tang Ngu chuyển bại thành thắng. Sau thắng lợi, tâm tình Tang Ngu thay đổi tốt hơn, vui thích ngồi trên ghế cắn hạt dưa, một đôi mắt phượng nhìn cực hạn phong tình. Diệp Dư Chiêu mặt không biểu tình ngồi ở đằng kia, không biết đang suy nghĩ gì. Mà Sư Huyền thì nhìn Tang Ngu một chút, lại nhìn Diệp Dư Chiêu một chút, cuối cùng lựa chọn đi nói chuyện phiếm với Từ Tú Uyển.
Ở chỗ này, chỉ để lại Tang Ngu tâm tình không tệ đang cắn hạt dưa, cùng với Diệp Dư Chiêu mặt không thay đổi. Lúc Trình Nguyên Hoa đi ra khỏi phòng bếp lần nữa, đã là lúc qua 6:00.
Trên tay cô bưng một chút đồ ăn, đặt đĩa ở trên bàn cơm sau đó cô lại đi vào phòng bếp. Diệp Dư Chiêu đột nhiên đứng lên, đôi chân dài tiến một bước, tiến lên, ngăn Trình Nguyên Hoa lại khí thế kinh người, khí thế tổng giám đốc bá đạo lập tức nổi bật đi ra. “Xoạt xoạt xoạt” Tầm mắt mọi người đều nhìn về phía anh, Trình Nguyên Hoa một mặt mờ mịt, mà những người khác cũng mờ mịt thêm chút bất ngờ.
Ba người Từ Tú Uyển mờ mịt, còn Sư Huyền là chấn kinh, Diệp Dư Chiêu sẽ không thổ lộ với Trình Nguyên Hoa chứ?
Ánh mắt của anh ta thay đổi, hướng về Diệp Dư Chiêu, muốn ngăn lại giống như anh ta vừa mới ngăn Tang Ngu lại, mà ánh mắt của Tang Ngu thì lại phức tạp.
Bởi vì anh ta kích thích thổ lộ, cho nên… Diệp Dư Chiêu cũng không chịu nổi mà tiến lên biểu lộ sao?
Vậy anh có thể cũng bị bà chủ Trình mắng cho không? Tang Ngu mang theo ánh mắt hiếu kỳ. Lúc này tầm mắt mọi người tập trung ở trung tâm, Diệp Dư Chiêu nhìn Trình Nguyên Hoa.
Mặt của anh vẫn bình tĩnh trước sau như một, khí thế kinh người, chỉ là ánh mắt hốt hoảng, trong lòng cảm thấy bối rối trước nay chưa có.
Anh không muốn để Tang Ngu đến trước mặt mình, cũng không muốn Trình Nguyên Hoa thích Tang Ngu. Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng lại không thể không thừa nhận Tang Ngu người đàn ông kia có dáng dấp tốt lại hiểu phụ nữ hơn mình, còn phá lệ chủ động chọc người… Bản thân anh về mặt tình cảm, còn lâu mới có được sự chủ động thổ lộ người mình thích như Tang Ngu, bây giờ Tang Ngu đã biểu lộ anh thật muốn rớt lại ở phía sau một bước sao?
Nếu như đã hạ quyết tâm muốn theo đuổi Trình Nguyên Hoa, anh tuyệt độ không có khả năng từ bỏ. Diệp Dư Chiêu hít sâu một hơi, ánh mắt nhìn Trình Nguyên Hoa. Trình Nguyên Hoa có đôi mắt nhìn rất đẹp, bên trong trong trẻo rõ ràng, lúc này đang mang theo nghi ngờ nhìn anh.
“Bà chủ Trình…”
Diệp Dư Chiêu mở miệng, cùng lúc đó Sư Huyền vừa hồi phục lại đang chạy tới định kéo người lại, nhưng chỉ thấy Diệp Dư Chiêu cắn răng một cái: “Tôi… có cần tôi đến phòng bếp giúp cô không?”
Tiếng nói bị cưỡng chế thay đổi, vừa mới khí thế kinh người lập tức liền uể oải, tổng giám đốc bá đạo thì cũng chỉ là người bình thường.
Ánh mắt Diệp Dư Chiêu thoáng qua ảo não! Anh anh anh… Anh nói không nên lời! Chỉ là suy nghĩ chỉ cần nghĩ đến ba chữ “Tôi thích cô” này là đã cảm thấy tim đập rộn lên, có gì đó mất khống chế muốn chạy ra, thời điểm há mồm dù làm gì cũng không nói nên lời.
Sư Huyền vừa chạy đến không nói nên lời.
Những người khác: “…”
Còn tưởng rằng anh muốn nói gì cơ! Trình Nguyên Hoa sững sờ mở miệng: “Giúp… hỗ trợ bưng thức ăn là được rồi…”
Diệp Dư Chiêu bỗng ngăn cô lại như thế cũng chỉ vì muốn nói lời này với cô sao? Trình Nguyên Hoa vừa mới nãy cũng sợ hết hồn, còn tưởng rằng Diệp Dư Chiêu cũng muốn nói gì đó.
Thực ra, thời điểm Tang Ngu vừa mới thổ lộ với cô, ý tưởng duy nhất trong nội tâm cô chính là: “Người này lại đang nổi điên cái gì?”

Ads
';
Advertisement