Trở Thành Quốc Bảo Nhờ Mỹ Thực - Trình Nguyên Hoa (FULL)

Tám mươi tám hộp bánh Trình Ký đã thuộc về cư dân mạng may mắn, nhưng năm mới nên người giao hàng nhanh cũng đã đi đón năm mới, chỉ có thể đợi sang năm lúc người giao hàng nhanh đi làm rồi mới gửi đi.
Chuyện này lúc trước cũng đã nói qua rồi nên mấy người khác cũng không để ý.
Buổi trưa vừa xổ số, cách lúc này chưa được bao lâu nhưng bình luận đã không ít rồi, Trình Nguyên Hoa xem xem rồi không nhịn được trực tiếp bật cười.
“Nguyên Hoa, cháu cười gì vậy?” Từ Tú Uyển tò mò.
Trình Nguyên Hoa liền đọc cho mọi người nghe một số bình luận—
“Không muốn nói chuyện, khi nãy vừa làm rơi mất một hộp bánh ngọt vô giá!”
“….Tôi là mất tim gan!”
“Mấy người kém may mắn không còn lời gì để nói, ai giành được vậy? Cho tôi mượn hộp liếm một miếng.”
“Ít quá không đủ chia!!! Xin Tiệm Mỹ Thực bán một đợt đi!!”
“Giá cả như nào tôi cũng chấp nhận, tôi muốn ăn!!! Một miếng cũng được!”
“Cầu mua một hộp với số tiền lớn, có người bán lại không? Tôi ra ba ngàn.”
“Mẹ hỏi tôi sao lại nhìn màn hình mà khóc, đón năm mới rồi hà tất phải tàn nhẫn như vậy.”
….
Bên dưới còn có rất nhiều bình luận đều là cầu xin lên kệ bán đi, bọn họ xin mua với số tiền lớn.
“Lần trước bọn họ nói chúng ta cho rút thưởng tặng quá ít rồi, còn tính luôn cả tỉ lệ trúng thưởng, mấy người này thực sự là thú vị.” Giọng Từ Tú Uyển mang theo ý cười.
Bà cụ và Dương Lâm đều là người đã có tuổi rồi, rất ít tiếp xúc với mạng, từ sau khi Trình Nguyên Hoa mở tiệm ở đây thì thường xuyên để hai người đăng nhập blog chính thức để đọc bình luận, rất vui vẻ.
Giống như bây giờ, bọn họ nghe thấy mấy bình luận này đều mỉm cười đến thấy răng không thấy mắt.
Giọng Trình Nguyên Hoa mang theo ý cười, nói với Từ Tú Uyển: “Cho dù lên kệ rồi cũng sẽ có người mua không được, chúng ta không thể để tất cả mọi người đều mua được bánh ngọt của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký.”
“Ồ…” Từ Tú Uyển đáp lại một tiếng, chỉ là ánh mắt hơi thất vọng.
Trình Nguyên Hoa thấy vậy thì giọng điệu thay đổi: “Nhưng mà, hôm nay dù sao cũng là năm mới, đợi lát nữa cho lên kệ một trăm hộp, có thể mua được hay không thì phải xem vận may của bọn họ rồi.”
Người lớn tuổi luôn mềm lòng, thường xuyên ở trên blog chính thức thấy mấy người này khen Tiệm Mỹ Thực Trình Ký nên sẽ đối với mấy người hâm mộ này có tình cảm rất cao, bây giờ nghe thấy bọn họ van xin liền nhịn không được muốn làm bọn họ hài lòng.
Hôm nay ba mươi tết để mọi người đều vui vẻ cũng khá tốt.
Từ Tú Uyển ngay lập tức lộ ra nụ cười, Dương Lâm cũng mỉm cười, chỉ là lại lập tức nói: “Một trăm hộp có nhiều quá không? Nguyên Hoa có phải con phải làm mấy ngày mới xong không?”
“Vậy thì không tới đâu, đến lúc đó nhân dịp tiệm vẫn chưa khai trương, có mọi người giúp đỡ thì mất khoảng nửa ngày là có thể làm xong một trăm hộp rồi.”
Dương Lâm nghe vậy thì thở phào.
Rồi sau đó ông cụ móc ra điện thoại thông minh mà Trình Nguyên Hoa mới mua cho, vụng về mở Weibo không ngừng làm mới, trong miệng thì nói: “Sao vẫn chưa đăng Weibo?”
Trình Nguyên Hoa: “…”
Cô mỉm cười, tay vừa soạn văn vừa nói: “Lập tức xong ngay.”
Thế là blog chính thức của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký cập nhật—
[Tiệm Mỹ Thực Trình Ký V: Bà ngoại Từ thấy bình luận của mọi người, đau lòng các vị kém may mắn, nên là sau nửa tiếng nữa, đúng ba giờ, Tiệm Mỹ Thực Trình Ký chính thức cho lên kệ một trăm hộp, tranh hết thì hết.]
Vừa phát ra, khu bình luận trong nháy mắt nhảy ra vô số các loại tỏ ý cảm ơn Tiệm Mỹ Thực Trình Ký và bà ngoại Từ, cư dân mạng đều là người có tài.
Bình luận đều là “Cảm ơn Tiệm Mỹ Thực Trình Ký” “Cảm ơn bà ngoại Từ” “Chúc bà ngoại Từ sức khỏe tốt, vạn sự như ý, sống thọ trăm tuổi” “Cảm ơn bà ngoại Từ”….
Từ Tú Uyển xem mấy bình luận này cười đến híp cả mắt.
Vừa không ngừng lướt cập nhật bình luận mới, vừa nói—
“Ha ha, mấy người này nên cảm ơn Nguyên Hoa, người cực là Nguyên Hoa.”

Ads
';
Advertisement