Trình Trường Đông ôm lấy mặt, rốt cuộc ông ta đã làm gì vậy?
Ông ta bị tài sản che mờ mắt, vậy mà lại cảm thấy vui mừng khi em trai qua đời, còn đối xử với con gái duy nhất của em trai như vậy…
Bấy giờ, điện thoại của ông ta vang lên.
Trình Tường Đông bắt máy, một giọng nói lạnh lùng truyền từ đầu dây kia đến: “Ông Trình, mời ông nhanh chóng đến trước của nhà họ Hạ, đón đứa con gái gây chuyện của ông về.”
Trình Tường Đông nghe thế, bờ vai càng sụp xuống nhiều hơn.
Đáng tiếc…
Mọi thứ không thể trở về như trước được.
“Mọi người đột nhiên rời đi hết rồi, cảm giác có chút không quen!” Lưu Toàn Phúc không nhịn được nói.
Cũng đúng, chú Nam đã đi tiễn khách cũng tiện thể về làm việc, không có thời gian ở lại đây.
Ảnh đế Sư Huyền thì đưa Hoàng Thượng đi quay cảnh quay cuối cùng của anh ta, vẫn chưa về.
Lưu Toàn Bội thì đến trường chuẩn bị cho cuộc thi cuối kỳ, trong tiệm chợt vắng rất nhiều người.
Trịnh Uyển đang mang thai, không thể đi ra ngoài đón khách nên đành ngồi ở quầy thu ngân lấy tiền.
Chỉ có một mình Lưu Toàn Phúc ra đón khách. Chuyện trong bếp cũng giao toàn bộ cho Trình Nguyên Hoa phụ trách. Hai vợ chồng Dương Lâm thì phụ trách gọi món, bưng đồ ăn lên.
Ngay cả ông cụ Lý cũng đến phụ làm cá.
Bây giờ, bởi vì danh tiếng của tiệm mỹ thực Trình Ký đã nổi tiếng, mỗi lần có khách vào đều ngồi đầy bàn, không còn chỗ trống nào.
Sau đại hội Thưởng Thức Ẩm Thực, các món ăn ngày càng đa dạng, khách gọi món cũng hoa hoè loè loẹt, hận không thể gọi tất cả đồ ăn ở đây mấy lần.
Trình Nguyên Hoa thực sự là không xoay sở được nhiều việc như vậy, nên đành tháo một, hai món ngẫu nhiên trên thực đơn xuống.
Chuyện này là ngẫu nhiên nên khách hàng đến ăn cơm cũng tùy thuộc vào duyên phận.
Cá quế chiên xù là món thường được tháo xuống nhất vì làm món này rất phiền phức, hơn nữa mỗi lần mua chỉ có thể mua một con. Bún chua cay thì tháo hẳn xuống luôn, chỉ có đôi khi mới treo lên một lần.
Còn trong tình huống bình thường, khách hàng đều có thể gọi các món còn lại.
Trình Nguyên Hoa suy tư rồi nói: “Người trong tiệm chúng ta đúng thật là quá ít, cần phải tuyển thêm. Tốt nhất là tuyển người vừa có thể đón khách vừa có thể giúp đỡ trong nhà bếp…”
Vì họ làm mỹ thực, nếu tuyển người có khả năng giúp đỡ trong phòng bếp thì người đó phải là đầu bếp.
Lưu Toàn Phúc vội vàng gật đầu: “Đồng ý!”
Hai vợ chồng Dương Lâm và Trịnh Uyển cũng gật đầu đồng ý, họ đều nghe theo Trình Nguyên Hoa.
Cô còn chưa đưa tin tuyển người ra ngoài thì những đầu bếp rời khỏi tiệm mỹ thực Trình Ký trước kia, sau Đại hội Thưởng Thức Ẩm Thực, lập tức gọi điện thoại đến.
Đặc biệt, hai người gọi đến đầu tiên là hai người phụ nữ.
Giọng nói bà Tôn có chút ngượng ngùng, bà ta nói: “Nguyên Hoa này, canh Dưỡng nhan trắng da lúc trước cô cho tôi, là món mới của tiệm mỹ thực Trình Ký các cô sao?”
Trình Nguyên Hoa trả lời: “Cũng có thể nói như vậy, nó xem như là một món Dược thiện, chúng tôi còn chưa kịp treo lên bán.”
Cô ngừng một chút rồi nở nụ cười xán lạn: “Bà Tôn, bà uống canh đó có tốt không?”
Bà Tôn vội vàng nói không ngừng: “Tốt, tốt! Dùng mắt thường tôi cũng có thể cảm thấy làn da của tôi càng ngày càng tốt. Mặt của tôi có khá nhiều tơ máu, tôi chỉ mới uống ba ngày mà hầu hết đều phai nhạt rất nhiều!”
Canh Dưỡng sinh có thể điều trị thân thể, giúp sắc mặt trông tốt hơn.
Nhưng canh Dưỡng nhan trắng da có hiệu quả rất lớn đối với nhan sắc. Chỉ uống ba chén mà tơ máu trên mặt đã nhạt dần.
Bà Tôn cảm thấy nếu bà ta tiếp tục uống thêm ba hoặc sáu chén thì có khi những tơ máu ấy đều biến mất không thấy dấu vết! Thậm chí cả mụn đầu đen, bọng mắt đều sẽ tốt hơn nhiều!
Bà ta đã vì làm giảm tơ máu trên mặt mà tiêu rất nhiều tiền nhưng không hiệu quả mấy.
Không ngờ chỉ dùng ba chén “canh Dưỡng nhan trắng da” của tiệm mỹ thực Trình Ký này, hiệu quả lại tốt như vậy.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất