Trở Thành Quốc Bảo Nhờ Mỹ Thực - Trình Nguyên Hoa (FULL)

Tầng cuối cùng giống nhau, đều là canh – canh dưỡng sinh.
Sư Huyền liếm miệng: “Sao đồ ăn của mày còn ngon hơn tao? Của tao không có cá viên súp hay thịt viên sốt JP?”
Hoàng Thượng liếm khóe miệng, vẻ mặt kiêu ngạo, nhìn lại hộp cơm của Sư huyền với vẻ mặt chán ghét.
Sư Huyền: “…”
Anh ta ăn một miếng cơm, cắn một miếng thịt thái sợi xào sốt tỏi ớt, lẩm bẩm: “May mà vẫn ngon như vậy, có ăn mãi cũng không chán! Có thể thêm hai món nữa là tuyệt vời!”
Anh ta nhìn hộp cơm của Hoàng Thượng, đũa hơi động đậy
Hai chân trước của Hoàng Thượng nắm lấy mép hộp cơm, không cho Sư Huyền cơ hội.
Khi vừa mở ra, Y Tình đã sốc và không chú ý đến mùi hương, lúc này cô ta hít một hơi và cảm nhận có một mùi thơm nức mũi trong không khí.
Tầm mắt nhìn qua – đó là từ hộp cơm của Sư Huyền với Hoàng Thượng.
“Ực ực…”
Một tiếng nuốt nước miếng.
Đồ ăn của đoàn phim rất ngon, nhưng rõ ràng là không thể mong đợi gì, ngay cả những diễn viên chính, hầu hết đều được hộp cơm riêng, nhưng cũng chỉ hơn cơm hộp nhân viên một tẹo.
Sư Huyền và Hoàng Thượng ngồi trên ghế rất nghiêm túc ăn, mùi trong hộp cơm của họ lan khắp cả đoàn làm phim, khiến cả đoàn phim ngửi thấy mùi đồ ăn của họ, dù ăn hộp cơm trên tay nhưng lại chẳng thấy mùi vị gì.
Y Tình cũng nuốt nước miếng, không ngờ đồ ăn trong tay Sư Huyền đơn giản như vậy nhưng mùi thơm lại hấp dẫn đến mức cô ta hoa cả mắt.
Không khí tràn ngập mùi thịt thái sợi sốt tỏi ớt, không hề ngấy mà chỉ thơm phức.
Thịt cá vụn và gà xé sợi trong hộp cơm Hoàng Thượng có vị nhạt hơn nhưng hấp dẫn hơn.
Cuối cùng cũng có người nhịn không được mà hỏi: “Thầy Sư, cơm hộp của anh và Hoàng Thượng mua ở đâu vậy?”
Sư Huyền chớp mắt: “Tiệm Mỹ Thực Trình Ký.”
Mọi người: “…”
Được rồi, mọi người đều biết là tiệm nhà ai.
Thật sự ghen tị!
Con chó kia ăn ở tốt quá!
Đồ ăn của tiệm này thực sự rất rất rất thơm!
A a a…
Nhưng mà… không đặt được.
Y Tình nuốt nước miếng, hạ giọng nói với trợ lý: “Ngày mai giúp tôi đặt chỗ nhà hàng mà Sư Huyền đã nhắc đến, nhớ gọi thêm vài món nữa.”
Một lúc sau, trợ lý không nhịn được nói: “Chị, em thấy.. . e rằng không được.”
Y Tình: “Có ý gì?”
Trợ lý: “Chị không đọc tin tức sao? Cửa hàng đó.. .. .. Mỗi tuần chỉ tiếp một người, xuất đó rất rất khó lấy, hơn nữa còn không nhận đơn đặt hàng từ bên ngoài.”
Y Tình: “?” Còn có loại tiệm kiểu này à?
Mọi người trên mạng đều biết rằng Sư Huyền đến từ tiệm Mỹ Thực Trình Ký, đây là nhà hàng từng gây xôn xao cộng đồng mạng một thời gian trước, đồng thời cũng là nơi tổ chức đại hội Thưởng Thức Ẩm Thực lần tới.
Đồ ăn tiệm họ…
Đều là trong truyền thuyết!
Lúc này nếu cửa hàng này mà bán online nữa thì không còn gì tốt hơn.
Diệp Dư Chiêu nhìn Trình Nguyên Hoa chuẩn bị xong cơm hộp, ánh mắt hơi u ám.
Nhịn nửa ngày, cuối cùng anh cũng không nhịn được hỏi: “Sao cô đổi xử tốt với anh ta thế?”
Còn đích thân chuẩn bị cơm hộp!
Anh không bao giờ có đãi ngộ như vậy!
Sư Huyền là cái gì mà được như vậy?
Trình Nguyên Hoa thản nhiên trả lời: “Tôi phải tốt với nó, nếu tôi không tốt với nó, thì ai tốt với nó?”
Diệp Dư Chiêu: “…” !!!
Anh sững sờ, ngây ngốc nhìn Trình Nguyên Hoa.
Từ khi nào mà Trình Nguyên Hoa coi việc đối xử tốt với Sư Huyền thành đương nhiên vậy?
Không, không thể nào!
Trên mặt Diệp Dư Chiêu lộ ra vẻ khó tin, bình thường trên mặt anh không có biểu cảm gì, nhưng lần này thể hiện rõ như vậy, Trình Nguyên Hoa nhịn không được nhìn qua.
Trình Nguyên Hoa hỏi: “Anh sao vậy?”
Diệp Dư Chiêu mím môi, trong lòng như bị thứ gì đó đè nặng, toàn thân đau đớn, không chỗ nào thoải mái.
Anh lẩm bẩm một câu: “Từ nay về sau cô vẫn sẽ đối xử tốt với anh ta như vậy?”
Trình Nguyên Hoa không hiểu, nhưng vẫn gật đầu: “Đương nhiên rồi!”
“Răng rắc.”
Diệp Dư Chiêu nghe được tiếng tan vỡ từ trái tim mình.
“Hoàng Thượng là tôi nhặt về, nếu tôi đối đãi không tốt, thì đem về làm gì?” trong giọng nói Trình Nguyên Hoa mang theo ý cười.

Ads
';
Advertisement