Trở Thành Quốc Bảo Nhờ Mỹ Thực - Trình Nguyên Hoa (FULL)

Sau khi mọi người chia sẻ, tất cả những bình luận tiêu cực trên mạng đều nhằm vào nhà hàng Đỉnh Ngư, vốn dĩ họ đã gây tranh cãi nhưng giờ lại khiến dư luận phẫn nộ, danh dự bị nghi ngờ, ảnh hưởng nghiêm trọng đến công việc kinh doanh.
Theo tin tức từ các chi nhánh khác nhau vừa qua nhiều khách hàng đã đặt trước của Đỉnh Ngự đã gọi điện để huỷ
Từ Ngọc tức giận đến không chịu được, các tìm kiếm không hạ nhiệt và còn có rất nhiều lời mắng mỏ trên mạng.
Hướng Lượng đã mất bình tĩnh, lập tức phản bác lại: “Cậu có thể trách tôi sao? Nếu không phải Đỉnh Ngự các người gây ra tôi sao có thể thua? Sao có thể bị đuổi?!”
Nếu như không phải chính Đỉnh Ngự có quá nhiều điểm đen tối, ông ta cũng sẽ không thất bại thảm hại!
Sau khi mắng xong ông ta mới sực nhớ lại tình huống bản thân hiện tại, nếu Đỉnh Ngự bỏ mặc ông ta thì sắp tới ông ta càng chật vật hơn nữa.
Vì vậy Hướng Lượng lại nói thêm một câu: “Cậu Từ, cậu phải nghĩ cách cho tôi.”
“Tôi có thể làm gì chứ?” Từ Ngọc cười lạnh một tiếng trực tiếp cúp điện thoại và chặn số.
Hắn ta cũng rất tức giận, ngồi trên ghế không ngừng vỗ ngực để trấn tĩnh lại.
Bây giờ hắn ta còn không thể tự lo cho mình, tất nhiên hắn ta sẽ không đi lo cho người khác.
Lúc này trợ lý xông vào.
“Cậu Từ, đầu bếp đi rồi!”
“Cái gì?!” Từ Ngọc đứng dậy chống tay lên bàn, sắc mặt bỗng nhiên tái đi.
Lúc này thư ký lại chạy đến.
“Cậu Từ, Tiệm Mỹ Thực Trình Ký chuẩn bị kiện những tài khoản marketing đó! Bây giờ tài khoản marketing đã tìm đến muốn chúng ta phải có trách nhiệm đến cùng nếu không sẽ đem việc chúng ta giao dịch với họ công bố ra ngoài!”
Ánh mắt Từ Ngọc tối sầm lại.
Chiều hôm đó Từ Ngọc đang xử lý rắc rối thì bị Hướng Lượng cản trở.
Vấn đề tài khoản marketing vẫn chưa được giải quyết, lại thêm những đầu bếp không muốn ở lại Đỉnh Ngự – nơi đã đánh mất danh tiếng, lúc này anh ta đúng là rất phiền muộn.
Vì vậy Từ Ngọc nhíu mày: “Ông ở đây làm gì?”
Hướng Lượng nghiến răng nghiến lợi: “Cậu bắt tôi làm thế này bắt tôi nói thế kia, bây giờ cậu mặc kệ tôi?!”
Thái độ của ông ta hơi điên cuồng, dù sao… rời khỏi Hiệp hội Mỹ thực ông ta cũng chẳng còn gì.
Từ Ngọc cũng biết ông ta không còn giá trị lợi dụng nên giễu cợt: “Chính tôi là ốc còn không mang nổi mình ốc, tại sao tôi phải quan tâm đến ông? Hơn nữa người muốn đổ oan tội hối lộ cho Phùng Bình Nam không phải là ông sao? Ông muốn vị trí chủ tịch nên mới gây ra chuyện này tại sao tôi phải chịu trách nhiệm cùng ông?”
Hắn ta nói xong muốn rời đi lại bị Hướng Lượng kéo lại.
Từ Ngọc sốt ruột muốn tránh đi nhưng không được.
Hướng Lượng nghiến răng nghiến lợi: “Cậu không được bỏ mặc tôi! Nếu không tôi sẽ không bỏ qua cho cậu!”
Từ Ngọc hung hăng hất tay ông ta ra và cười lạnh nói: “Sao lại không bỏ qua cho tôi? Tôi không làm gì hết lại mất nhiều tiền như vậy! Ông mỗi năm nhận của tôi nhiều tiền như vậy, bây giờ chuyện gì cũng làm không xong còn muốn tôi quan tâm ông? Nằm mơ đi!”
Nói xong hắn ta rời đi, Hướng Lượng cao giọng: “Nếu Trình Ký và những người đứng sau họ sa thải tôi sẽ kể cho họ nghe những việc cậu đã làm để hãm hại Tiệm Mỹ Thực Trình Ký trên mạng, cũng như những lời vu khống và hãm hại Thực Thiên Hạ trước đây.
Từ Ngọc dừng một chút quay người lại khóe miệng cong lên, ánh mắt lạnh lùng: “Lúc trước ông phối hợp với tôi chèn ép Thực Thiên Hạ, tố cáo tôi ông chẳng được lợi ích gì cả”
Nói xong, hắn ta bước đi không chút lo sợ.
Từ Ngọc biết rằng Hướng Lượng sẽ không dễ dàng nói ra chuyện chèn ép Thực Thiên Hạ, bởi vì hai người họ là đồng phạm.
Hướng Lượng tức giận đến tim đập chân run.
Tiệm Mỹ Thực Trình Ký
Trình Nguyên Hoa nhận được cuộc gọi từ Vương Ký, giọng nói của người bên kia rất phấn khích.
“Tin khủng! Có âm thanh và hình ảnh là những chuyện mà Từ Ngọc và Hướng Lượng đã tự mình thừa nhận!”
Trình Nguyên Hoa ngơ ngác: “Cái gì?”

Ads
';
Advertisement