Phùng Bình Nam: “Nhà hàng Đỉnh Ngư đã khiến dư luận tức giận và cũng đã vi phạm đạo đức nghề nghiệp.”
Trình Nguyên Hoa: “Nếu như ông ta là một nhà hàng hay quán cơm bình thường thì một số mánh khóe đó của ông ta chính là bản chất của thương nhân. Nhưng ông ta lại đánh vào danh tiếng Đầu bếp Hoàng gia, là các loại danh tiếng mà ông ta không xứng, những gì mà ông ta đang làm là đang cạnh tranh không lành mạnh.”
Phùng Bình Nam, Trình Nguyên Hoa: “Cho nên bọn họ sẽ chia sẻ, bọn họ không phải là giúp tôi, là một người đầu bếp, họ dùng cái tâm của đầu bếp để giữ gìn và bảo vệ thị thường này.”
Lời vừa nói xong thì cả Tiệm Mỹ Thực Trình Ký đều yên tĩnh lại.
Một lúc lâu sau, Lưu Toàn Phúc mới đỏ mắt nói: “Thật tốt… mấy ông già tư tưởng bảo thủ này trong miệng cha tôi thật ra đều có giới hạn thấp nhất của mình, thật tốt quá….”
Trình Nguyên Hoa: “….” Cha anh chẳng phải không phải là ông già cổ hủ trong miệng người khác sao?
Vương Ký đột nhiên đứng lên: “Bà chủ Trình, cô phải nhớ là cô thiếu tôi một bữa cơm! Bây giờ tôi phải trở về Thượng Hải, kế hoạch hôm nay của Hướng Lượng không thành nên ông ta nhất định sẽ gặp mặt Từ Ngọc, tôi phải trở về trước đây, đợi sau khi tôi làm xong việc rồi lại đến ăn cơm! Cô nợ tôi một bữa!”
“Đừng nói là một bữa, ba năm bữa đều được.” Trình Nguyên Hoa bật cười.
Vương Ký nhét cho Trình Nguyên Hoa một tấm danh thiếp, giọng nói mang theo ý chí chiến đấu: “Đây là số điện thoại của tôi, đợi chút nữa kết bạn Wechat với tôi đi, có bằng chứng gì thì gửi cho tôi trước, còn những thứ khác thì nói với tôi qua Wechat.”
Anh ta dừng một lát: “Đầu bếp mấy người đều cố gắng như vậy, cho nên thân tôi là một phóng viên và việc có thể làm chỉ là phơi bày sự thật ra ánh sáng, không để cho người khác phải chịu bất công, tôi đi trước đây!”
Vương Ký nói xong, rời khỏi Tiệm Mỹ Thực Trình Ký, vừa đi ra ngoài vừa gọi điện thoại…
“Tiểu Triệu, tra biển số xe của Hướng Lượng cho tôi, gấp rút gửi cho Tiểu Tiền.”
“Tiểu Tiền, mau ngồi xổm bên ngoài phòng họp của Hiệp hội Mỹ thực, sau khi cuộc họp kết thúc thì đi theo chiếc xe có biển số mà Tiểu Triệu gửi cho cậu và chia sẻ vị trí cho tôi, tôi lập tức trở về Thượng Hải.”
“Tiểu Tôn, bây giờ cậu mau đi nhà hàng Đỉnh Ngư, theo dõi bà chủ của bọn họ, chụp ảnh những người mà cô ta gặp, nhớ theo sát, tôi sẽ trở về ngay!”
“Tiểu Lý, cậu…”
…
Vương Ký vừa gọi điện thoại, vừa biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.
Trình Nguyên Hoa: “… “
Cô dừng một chút, nuốt nước bọt: “Vương Ký… Anh ta có một tổ chức tình báo sao?”
Sư Huyền bình tĩnh khoét móng tay: “Ngày nay, mỗi một nhân vật nổi tiếng trên mạng đều có một đội ngũ đứng sau. Trước kia Ngu Ký khiến các minh tinh phải đau đầu cũng có một đội ngũ xuất sắc phía sau đấy thôi?”
Trình Nguyên Hoa: “… “ Có lý.
Sư Huyền: “Tôi thấy bà chủ Trình thông minh thật đấy, tổng bộ của Vương Ký ở Thượng Hải, cô nhờ anh ta làm chuyện này, đúng là tốt hơn nhiều so với cô tự mình đăng chứng cứ lên mạng!”
Trình Nguyên Hoa trợn mắt, cúi đầu tiếp tục xử lý nguyên liệu nấu ăn.
Còn cần phải nói sao?
Bất kỳ ai có đầu óc đều biết rằng người đưa ra bằng chứng cũng quan trọng như chính bằng chứng đó.
Bên cạnh, Lưu Toàn Phúc và Lưu Toàn Bội nhìn Trình Nguyên Hoa với ánh mắt sùng bái.
Sư Huyền moi móng tay xong bắt đầu cắt.
Diệp Dư Chiêu cũng nhìn Trình Nguyên Hoa, trong mắt có chút kiêu ngạo, giống như là… cặp vợ chồng Dương Lâm.
Về phần Trịnh Uyển, cô đang ôm Hoàng Thượng và chải lông cho Hoàng Thượng.
Hiệp hội Mỹ thực
Lời nói của Phùng Bình Nam khiến mọi người im lặng, nhất là Hội phó Hướng, ông tràn ngập lo lắng và xấu hổ quay sang Hướng Lượng.
Lúc này, ông đã bị lời nói của Phùng Bình Nam làm cho mất mặt đến không ngóc đầu lên được.
Khi tuổi càng lớn, dường như trong những năm này, họ đã dần thay đổi từ một người tràn đầy tham vọng và hoài bão thành dáng vẻ hiện tại, cân nhắc đủ điều giữa lợi và hại, để rồi cuối cùng chọn một con đường đi ngược lại với ước nguyện ban đầu.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất