Những người khác nhìn thấy dáng vẻ của Hoàng Thượng như vậy cũng bật cười ha hả.
Bà Vinh ngẩn người cũng cười theo, nụ cười không rõ đầy ưu tư nhanh chóng ổn định lại tinh thần.
Nhà họ Vinh.
“Lúc tôi rời đi…” Bảo vệ mím môi, mắt nhìn lén ông Vinh, rồi mới nói: “Bà chủ đang ở trong quán ăn giúp gọi thức ăn và thu tiền…”
Anh ta đã được đưa đi, nhưng trước khi đi anh ta vẫn kịp nhìn tình hình của bà chủ.
Nhưng anh ta không ngờ rằng!
Bà chủ lại đang làm việc trong quán ăn!
Bên cạnh anh ta, thư ký cùng trợ lý mặt đầy kinh ngạc không thể tin nổi.
Chuyện này…
Bác sĩ đang thay băng cho ông Vinh ngừng tay một lát, gỡ lớp băng xuống, bác sĩ nhanh chóng lấy lại tinh thần cẩn thận thay băng cho ông ta.
Dường như ông Vinh không cảm thấy đau đớn khi gỡ lớp băng trên trán xuống, chỉ là mặt đầy kinh ngạc.
Trợ lý không nhịn được nói: “Cái này… Ông chủ, chúng tôi đi đón bà chủ về chứ?”
Ông Vinh suy nghĩ một chút lắc đầu một cái.
Đột nhiên ông ta nghĩ đến Trình Nguyên Hoa có nói lúc trước…
Có nói đến: “Chi phí ông không cần quan tâm, cái đó cô nắm rõ nhất” nghĩa cái này là…
Là chuyện này sao?
Cô gái kia… Thật lợi hại.
Bà Vinh cứ như vậy ở lại Tiệm Mỹ Thực Trình Ký, cuộc sống ở Tiệm Mỹ Thực Trình Ký thêm đầy đủ, có hai bữa ăn chiêu đãi khách là buổi trưa và buổi tối.
Bận rộn xong rồi, suy nghĩ sẽ ăn cái gì trong lòng có hi vọng.
Nhưng toàn diện mà nói vẫn rất nhàn nhã.
Buổi sáng với buổi chiều còn có buổi tối, đều sẽ có khoảng thời gian ngắn để nghỉ ngơi, tất cả mọi người ngồi chung một chỗ cắn hạt dưa, nói chuyện phiếm, khoe khoang, la mắng Hoàng Thượng…
Lúc đầu Trịnh Uyển rất tao nhã, về sau cũng học được dựa vào ghế cắn hạt dưa nghe bọn họ nói chuyện phiếm.
Ngày hôm nay, bọn họ cắn hạt dưa nói chuyện phiếm, chú Nam gọi điện thoại.
“Thế nào rồi?” Trình Nguyên Hoa thờ ơ hỏi tới.
Chú Nam ấp úng, cuối cùng nghiến răng nghiến lợi, giọng nói đầy xin lỗi và xấu hổ: “Cái đó… Lúc trước chú có viết một bài ca ngợi Tiệm Mỹ Thực Trình Ký đăng lên mạng…”
“Sau đó thì sao?”
“Đột nhiên phổ biến trên mạng internet.”
“Vậy à…” Trình Nguyên Hoa mờ mịt: “Rất phổ biến?”
“Đúng vậy, rất phổ biến.”
Chú Nam dừng một chút, xấu hổ nói: “Nhưng là… Là hướng xấu, tất cả đều mỉa mai chê cười!”
Chú Nam bàn về bài viết đó, mới đầu ông ấy chỉ đăng trên trang cá nhân, căn bản không có người nào nhìn thấy. Chỉ không biết từ đâu có hai lượt thích rất khó hiểu.
Nhưng sau đó, con dâu của chú Nam cũng cho một lượt thích.
Đến nửa đêm, trong nháy mắt rất nhiều lượt thích, bình luận và lượt đăng lại.
Lúc đó vẫn còn hướng tích cực, rất nhiều người đều nói ngòi bút của tác giả viết rất hay, tả đồ ăn ngon rất xuất sắc, viết hay đến mức người đọc xong cũng muốn chảy nước miếng.
Lúc đó chú Nam vô cùng thích thú.
Nhưng tối hôm qua không biết chuyện gì xảy ra, đột nhiên một làn sóng cư dân mạng nổi lên, điên cuồng đăng lại, khu vực bình luận rất nhộn nhịp.
Thậm chí còn có những người đại V trên weibo cũng đăng lại, tuyên bố Tiệm Mỹ Thực Trình Ký quảng cáo sai sự thật, không có gì mới mẻ.
Nếu như vậy thì thôi, không biết vì cái gì “Người biết chuyện” bắt đầu tiết lộ quán ăn này sẽ đứng ra tổ chức đại hội Thưởng Thức Ẩm Thực vào ngày hai mươi đến ngày hai ba tháng hai.
Một quán ăn nhỏ không nổi tiếng, quán ăn mới mở được nửa năm đã tổ chức đại hội Thưởng Thức Ẩm Thực.
Trên mạng có đoạn nói quán ăn không xứng tầm, tuyên truyền sai sự thật, còn có người công bố bảng giá, đặc biệt giá niêm yết món canh Dưỡng sinh được khoanh tròn một cách chính xác.
Trên mạng lập tức xuất hiện rất nhiều lời mắng chửi.
Vốn là khu bình luận rất văn minh, lại có những lời bình luận châm biếm xuất hiện.
Trình Nguyên Hoa liếc nhìn máy tính bảng, nhớ tới lời bình luận…
“Ha ha ha, sống lâu mới thấy, một nồi canh giá 9999, xin hỏi bên trong có nhân sâm với linh chi không?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất