Trở Thành Quốc Bảo Nhờ Mỹ Thực - Trình Nguyên Hoa (FULL)

Mặt ông cụ đỏ bừng lên vì kích động: “Ha ha ha! Tin vui tin vui! Ông thích con bé Trình đó lắm, tính cách mạnh mẽ lại xinh đẹp, quan trọng nhất là tay nghề con bé rất giỏi nữa! Cháu dâu này tuyệt quá!”
Diệp Sâm không nhịn được mà nói: “Cha, cha đừng kích động như thế. Nhà chúng ta không có quan niệm môn đăng hộ đối, chuyện này chủ yếu là xem ý của Dư Chiêu như nào. Nhưng Dư Chiêu mới chỉ nói và chủ Trình thích thằng bé, chưa nói nó cũng thích bà chủ Trình đâu nha!”
Ông vừa dứt lời thì đã bị mẹ Diệp tát bốp một phát.
“Anh động não tí đi, từ nhỏ đến lớn, có nhiều người thích Dư Chiêu như vậy nhưng con nhớ rõ được mấy người? Con thưa chuyện một cách nghiêm túc như vậy, chẳng lẽ chưa đủ nói lên thái độ của con sao?!” Mẹ Diệp chê bai người làm cha như Diệp Sâm không hiểu con trai.
Diệp Dư Chiêu ho khan một tiếng, gương mặt thoáng hiện lên vẻ ngượng ngùng, không nói gì.
Anh thích bà chủ Trình sao?
Ồ…
Nể mặt bà chủ Trình thích anh nhiều đến vậy, lại còn nấu nướng giỏi giang, anh cũng nên đáp lại chút đỉnh chứ nhỉ…
“Nếu ngày mai chúng ta đến ăn cơm thì nên xác định lại quan hệ đi, khi nào kết hôn cũng cần bàn bạc, với lại…” Ông cụ Diệp lải nhải không ngớt.
Diệp Dư Chiêu ngắt lời ông cụ: “Ông đừng gấp, đàn ông con trai nên giữ ý, e lệ, chúng cháu vẫn chưa xác định quan hệ. Cháu chỉ là thông báo cho mọi người biết để cả nhà chuẩn bị sẵn tâm lý.”
Tuy rằng thái độ của nhà họ Diệp sẽ không làm thay đổi quyết định của anh, nhưng thấy mọi người trong nhà cũng thích cô gái kia như vậy, anh nên lên tiếng nhắc nhở gia đình trước vẫn hơn.
Dứt lời, Diệp Dư Chiêu đứng dậy, lên lầu rửa mặt.
Bước chân anh nhẹ bẫng như giẫm trên mây, khóe môi cong cong, hiển nhiên là cực kỳ vui mừng.
Đợi Diệp Dư Chiêu đi rồi, những người khác quay sang nhìn nhau.
Mẹ Diệp: “… Diệp Sâm, anh dạy con là đàn ông nên giữ ý, e lệ à?”
Diệp Sâm: “… Tuyệt đối không có!”
Mẹ Diệp: “Ha ha, đàn ông nhà họ Diệp các anh đều là cá mè một lứa, đều là tên đầu gỗ không hiểu chuyện tình cảm.”
Ông cụ Diệp chen vào câu chuyện: “… Nói chuyện thì cứ nói thôi, đừng công kích cá nhân.”
Mẹ Diệp: “…”
Lại còn không cho nói ra sự thật?
À há, vậy bà không can thiệp vào chuyện của con trai nữa.
Để nhà họ Diệp mấy ông tự xem… EQ của đàn ông nhà họ Diệp cảm động cỡ nào.
Diệp Dư Chiêu đoán quả thật không sai, bây giờ ở Tiệm Mỹ Thực Trình Ký, món canh Dưỡng sinh đã ra lò.
Món ăn này không dễ hầm một chút nào, phải dùng niêu nhỏ để hầm thật lâu, một niêu múc ra không được nhiều bát. Bên trong niêu có một con ba ba, còn có cẩu kỷ và nấm, ngoài ra còn có một túi đựng gia vị, bên trong đựng đủ loại dược liệu và hương liệu.
Hương thơm khá thanh đạm, không thơm nức mũi như gà hầm nấm hay canh cá.
Hiện tại Tiệm Mỹ Thực Trình Ký chỉ có canh gà hầm nấm và canh cá, cả hai món đều có hương vị thơm ngon tuyệt vời, thực khách nào đến cũng gọi mấy món này.
Món canh này lại kém thơm hơn những món khác nhiều. Tuy nhiên gia vị kết hợp cùng rất nhiều, đây cũng là món ăn tốn nhiều thời gian nhất của Trình Nguyên Hoa.
… Hình như bây giờ cũng không thể nói đây là một món ăn.
Trình Nguyên Hoa lấy túi gia vị ra rồi vứt đi, sau đó múc canh từ trong niêu ra bát, mỗi người một bát, bên trong niêu chỉ còn lại con ba ba.
“Mọi người nếm thử đi, có điều món này mỗi ngày chỉ được ăn nhiều nhất một bát, ăn nhiều quá cũng không tốt.” Trình Nguyên Hoa nói rồi đưa cho Dương Lâm và Từ Tú Uyển mỗi người một bát.
Đợi bọn họ bưng bát lên ăn, Trình Nguyên Hoa mới bưng bát của mình lên.
Mọi người đều bưng bát của mình lên, ngửi ngửi nhưng không ngửi thấy mùi thuốc nồng nặc tỏa ra từ bát canh. Rõ ràng món này được cho vào rất nhiều dược liệu nhưng lại chỉ ngửi thấy mùi thơm.
Nếm thử một ngụm, độ ấm trôi từ miệng xuống dạ dày. Tiết trời bây giờ chưa lạnh nhưng ai ăn xong cũng có cảm giác như thể một dòng nước ấm chảy vào cơ thể, các lỗ chân lông như đang mở ra.
Thơm!

Ads
';
Advertisement