Trở Thành Quốc Bảo Nhờ Mỹ Thực - Trình Nguyên Hoa (FULL)

Lúc nói lời này, giọng nói của Trình Nguyên Hoa mang theo sự buồn bực.
“Là ai?”
“Em họ tôi, Trình Kiều Vân, con gái của ông chủ quán ăn nhà họ Trình bây giờ.” Ánh mắt Trình Nguyên Hoa lạnh đi.
Trước đó Trình Kiều Vân cướp ‘chồng sắp cưới’ của cô, cô không để ý, ngược lại, cô không hề muốn kết hôn với người không quen biết, vẫn luôn tìm cách hủy bỏ hôn ước.
Cũng vì vậy cô không hề để ý hành động của Trình Kiều Vân, chỉ cần đối phương không nhảy nhót trước mặt cô như lần trong bệnh viện, cô cũng lười quan tâm đến bọn họ.
Cô có cảm xúc rất phức tạp với quán ăn nhà họ Trình, dù sao đó cũng là nơi cô lớn lên, là nơi ông nội và cha cô dốc hết tâm sức để xây dựng.
Sau khi quán ăn nhà họ Trình rơi vào tay Trình Trường Đông, mặc dù Trình Nguyên Hoa tức giận nhưng cô cũng biết mình nên làm gì.
Lúc đó cô chưa có năng lực để làm gì, cho dù muốn lấy lại quyền thừa kế cũng khó, dù sao…Trình Trường Đông đã làm đến mức không sơ hở chút nào.
Vì vậy Trình Nguyên Hoa rời đi.
Cũng từ khoảnh khắc đó quán ăn nhà họ Trình đã không còn liên quan gì đến cô nữa.
Mà quán ăn của cô tên là ‘Trình Ký’, có lẽ cô cũng muốn tạo ra một thương hiệu vang dội, để cho ông nội và cha đã mất và Trình Trường Đông người giành được quán ăn nhà họ Trình nhìn xem.
Trình Nguyên Hoa vẫn luôn không thèm để ý đến bọn họ, nhưng trong lòng không phải không oán trách, có lẽ có cơ hội, cô chắc chắn sẽ ra tay chẳng hề lưu tình.
Chỉ là cô không ngờ rằng trước khi quán của cô nổi tiếng, Trình Kiều Vân đã nhìn chằm chằm vào rồi.
Ngoài Trình Kiều Vân ra cô không thể nghĩ được là ai khác.
Chỉ là cô không biết rằng việc lần này bác cả Trình Trường Đông kia của cô có biết không?
Diệp Dư Chiêu hơi bất ngờ, rồi thu hồi cảm xúc lại, đáy mắt xẹt qua đã hiểu.
Anh muốn biết quá khứ của Trình Nguyên Hoa không hề khó chút nào, thực tế thì, anh đã sớm biết về quá khứ của Trình Nguyên Hoa.
Anh cũng biết sau khi ông nội và cha mẹ mất, cô gần như là không còn gì cả rời khỏi nhà họ Trình.
Cô đã rời khỏi nhà họ Trình rồi mà những người đó vẫn không chịu tha cho cô sao?
Mắt Diệp Dư Chiêu tối sầm, nhưng giọng nói nhẹ nhàng: “Chốc nữa cảnh sát tra hỏi được kết quả, tôi sẽ gọi điện báo cho cô, cho dù là ai chắc chắn sẽ có dấu vết.”
“Được.” Trình Nguyên Hoa gật đầu.
Cô cũng muốn biết mình đoán đúng hay không, đối phương có để lại sơ hở không không quan trọng, chỉ cần chắc chắn là cô ta, thì có thể tính đến bước sau.
Lần này Diệp Dư Chiêu đã giúp một việc lớn, thực ra mà nói một quán ăn mở ra muốn tiếp tục kinh doanh mà không có một chỗ dựa vững chắc quả thực không dễ dàng, mà Trình Nguyên Hoa đơn giản thô bạo chỉ có thể dùng ‘mỹ thực’ để cảm ơn chỗ dựa đã giúp một việc lớn này.
Cô vươn tay mời vị công thần kiêm chỗ dựa Diệp Dư Chiêu đi vào ăn cơm.
Anh vui vẻ đi vào.
Đợi đến khi Diệp Dư Chiêu đi ra, anh đã ăn no nê, khóe miệng giương lên.
Đây cũng chưa tính là gì, trên tay trái và tay phải của anh xách hai hộp bé, một bên là bánh Black Forest, một bên là bánh Tiramisu.
Điều khiến anh vui mừng nhất là những thứ này đều là của anh.
Cái người Ảnh đế trước đây từng khiến anh hâm mộ, đố kỵ bây giờ chỉ có thể mở to mắt nhìn.
Đây chính là thời thế thay đổi, vô cùng mỹ mãn.
Nhà họ Trình.
“Nếu con ra tay với nó thì phải làm sạch sẽ chứ, bây giờ không những không thành công còn đánh rắn động cỏ. Trình Kiều Vân, cả ngày con rảnh vậy à?” Trình Trường Đông chỉ vào Trình Kiều Vân mắng to.
Trình Kiều Vân bĩu môi không nhịn được nói: “Mặc dù thất bại, nhưng con không hề để lại bất cứ sơ hở nào, chị ta sẽ không biết rằng là con làm đâu.”
“Con chắc chắn con có thể xử lý sạch sẽ trăm phần trăm? Con khẳng định không có ai giúp Trình Nguyên Hoa sao?” Trình Trường Đông trừng mắt, vô cùng thất vọng với về con gái mình.

Ads
';
Advertisement