“Cho nên tôi mới tìm Diệp Dư Chiêu nhờ giúp đỡ chuẩn bị trước, chỉ là phòng ngừa, không ngờ thực sự gặp chuyện.”
“Không phải có camera sao? Sao lại không biết là ai?” chú Nam bày ra vẻ mặt khó hiểu.
Trình Nguyên Hoa lắc đầu, trong mắt xẹt qua ý cười: “Trong phòng bếp làm gì có camera, tôi lừa thím ấy thôi. Thực ra trước hôm nay tôi không biết là ai trộm, chỉ cảm thấy khả năng là thím Châu lớn hơn, hôm nay mọi người đều rất lo lắng, chỉ có một mình thím Châu dựa ra sau, không nói lời nào tôi mới chắc chắn.”
Trước đó cô đã có chuẩn bị từ trước vì vậy rất tự tin, nhưng ban đầu không lấy ra là vì cô muốn quan sát người khác.
Phản ứng của thím Châu khiến cô chắc chắn…
“Sư phụ…chị cũng giỏi quá đi.” Lưu Toàn Phúc kinh ngạc, giơ ngón tay cái với Trình Nguyên Hoa cảm thán.
Sư phụ này của cậu đúng là tấm ngẩm tầm ngầm đấm chết voi, lúc bọn họ vẫn còn chưa biết gì, cô đã làm nhiều như vậy.
Trình Nguyên Hoa: “Thực ra tôi sớm nên phát hiện chỗ không hợp lý của thím Châu, chỉ là quá sơ suất, tôi cũng vừa mới nhớ đến sự khác lạ hôm thím ấy phỏng vấn..”
“Khác lạ ở đâu?” Lưu Toàn Phúc sững sờ không hiểu.
Lúc thím Châu đến phỏng vấn cậu cũng có mặt, không cảm thấy có điểm nào khác lạ mà.
“Tình cảm giữa thím ấy và chồng rất sâu đậm, hơn nữa bọn họ không có con, theo lý mà nói thím ấy chỉ có mỗi chồng thôi, vậy chắc chắn rất quan tâm đến chồng. Giống như khoảng thời gian này, đồ ăn chúng ta chia cho thím ấy cơ bản thím ấy đều mang về nhà.”
Trình Nguyên Hoa khựng lại lắc lắc đầu: “Nhưng việc làm này lại mâu thuẫn với lựa chọn về thôn của thím ấy, thím ấy yêu chồng mình chắc chắn hi vọng chồng mình được ở lại thành phố tiếp nhận trị liệu. Cho dù có đến một nơi tốn ít tiền, cũng tuyệt đối không phải là thôn bên cạnh, bọn họ không có tình cảm với thôn bên cạnh, không cần thiết phải trở về.”
Lúc chị ta trở về chắc chắn không biết rằng trong thôn có công việc tốt cho chị ta, với tình hình như vậy chắc chắn sẽ ở lại thành phố kiếm tiền, chồng trị liệu cũng dễ dàng hơn.
Hành động trở về là hành động vô nghĩa.
Trình Nguyên Hoa nghĩ có lẽ mục đích chị ta trở về chính là vì ứng tuyển, sau đó thâm nhập sâu vào nội bộ của Tiệm Mỹ Thực Trình Ký, tìm cơ hội tính kế cô.
Chỉ là không biết…người đứng đằng sau là ai.
Có thể thím châu cũng không hề biết người đứng sau là ai, việc này đến cuối cùng cũng chẳng qua là thím Châu bị tạm giam.
Trình Nguyên Hoa nghĩ việc quan trọng nhất bây giờ là tìm ra người đứng đằng sau, người như thím Châu, có người thứ nhất sẽ có người thứ hai, giải quyết được thím Châu không quan trọng, mà quan trọng là giải quyết người đứng sau chỉ thị chị ta.
Từ Tú Uyển vẫn hơi uể oải: “Thực sự không ngờ rằng nó lại trở thành người như vậy? Vong ơn phụ nghĩa, Nguyên Hoa tốt với nó biết bao nhiêu, biết nó phải chăm sóc chồng, mỗi ngày đều bảo nó về sớm được lúc này hay lúc đó, nào có quán nào tốt với nhân viên như vậy? Lương lại còn cao nữa…”
Đúng vậy, nếu như Trình Nguyên Hoa không tốt với thím Châu thì cũng thôi, nhưng cô lại tốt như vậy.
Những người khác vì có thể ở lại đây ăn mà phải làm việc, thím Châu làm việc có lương, còn có thể thường xuyên ở đây ăn cơm, thực sự là hết lòng quan tâm giúp đỡ.
Lời này khiến mọi người hơi lạnh lòng, nhất thời không ai nói chuyện.
Ngược lại Sư Huyền người bình thường không hay nói chuyện lại đột nhiên nói: “Cho dù cô có dâng trái tim đến trước mặt người ta, rất nhiều người vẫn sẽ vì lợi ích mà nhẫn tâm dẫm đạp lên trái tim chân thành của cô.”
Giọng nói của Sư Huyền hơi lạnh lùng, cả người tỏa ra sự u ám: “Bản chất con người là xấu xa, không hề xứng đáng.”
“…”
Lời này khiến mọi người càng im lặng hơn.
Trình Nguyên Hoa ngẩng đầu nhìn về phía anh ta, người này trước đây có lẽ vấp ngã không ít lần, xem cái dáng vẻ kia, chắc đa số là bị người khác phản bội.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất