Thành chủ bất tử
Sức sát thương của sát trận ngũ hành chính phản khiến cư dân trong thành đều sợ hãi, một số người thậm chí còn quỳ xuống, không thể động đậy.
Từ phủ thành chủ, một người đàn ông mặc áo bào màu vàng chậm rãi đi ra, hắn ta chỉ đi được ba bước, cảnh vật xung quanh liền lui về phía sau còn người thì đã tới trước mặt Ngô Bình. Hắn ta nhìn Ngô Bình từ trên xuống dưới rồi bình tĩnh nói: “Bằng hữu phóng thích ra sát trận này là có ý gì?”
Sắc mặt của người phụ nữ mặc áo đỏ tái nhợt, lúc này cô ta mới ý thức được mình đã khiêu khích một người không nên khiêu khích!
Ngô Bình bình tĩnh nói: "Người phụ nữ này vu khống ta trộm đan dược của nhà nàng, ta lý luận với nàng, nhưng nàng lại dùng nắm đấm để nói chuyện với ta. Con người của ta rất dễ nói chuyện, vậy thì ta cũng dùng nắm đấm để nói chuyện với nàng."
Người phụ nữ áo đỏ vội vàng nói: "Phụ thân, trên người hắn thật sự có Tục Mệnh Đan."
Thường Cửu nói: “Đại tiểu thư, trước đó ta đã nói rồi, người bạn này của ta chính là một luyện đan sư, hơn nữa đan dược mà hắn luyện chế có chất lượng cực cao, vượt xa đan dược của nhà ngươi.”
Người đàn ông mặc áo bào màu vàng khẽ cau mày, nói: "Con nít không hiểu chuyện, ngươi đâu cần phải chấp nhặt với nó."
Ngô Bình: "Con nít không hiểu chuyện? Ta thấy ngươi cũng không hiểu chuyện gì cho lắm. Nếu đã làm sai thì phải chuẩn bị bị đánh, nhưng thoạt nhìn thì hình như ngươi cũng không có ý định xin lỗi ta."
Người đàn ông mặc áo bào màu vàng cười “haha”: “Xin lỗi? Ta là thành chủ của thành này, không cần phải xin lỗi ai cả! Mọi cành cây ngọn cỏ, gạch ngói trong thành này đều thuộc về ta. Khi ngươi bước vào thành này là đã đến lãnh địa của ta. Ở trên lãnh địa của ta, ta còn cần phải xin lỗi ngươi sao?”
Ngô Bình nói: "Lời ngươi nói cũng có lý. Tuy nhiên, tiền đề của tất cả những điều này là ngươi có thể đánh bại ta."
"Bùm!"
Sát trận ngũ hành chính phản vận chuyển, một tia sát quang lao tới, khóa chặt người đàn ông mặc áo bào màu vàng. Sắc mặt hắn ta thay đổi, nói: "Ngươi là người của Thánh Môn sao?"
Ngô Bình: “Xem ra ngươi nhận ra sát trận này.”
Người đàn ông mặc áo bào màu vàng: "Năm đó, sát trận ngũ hành chính phản đã từng thể hiện sức mạnh to lớn ở vùng đất vĩnh hằng, giết chết rất nhiều cao thủ. Ta cũng đã từng gặp mặt Thiên Thánh một lần."
Ngô Bình: “Nếu ngươi nhận ra nó, vậy ta sẽ để lại cho ngươi một thân thể hoàn chỉnh.”
Người đàn ông mặc áo bào màu vàng cau mày: “Ngươi thật sự cho rằng chỉ cần một sát trận là có thể giết ta sao?”
Ngô Bình không nói nhiều, tay phải ấn một cái, ba ngàn kiếm kiếp bùng nổ. Tất cả sức sát thương khủng khiếp đã hòa vào ánh sáng giết chóc.
"Phụt!"
Đầu của người đàn ông mặc áo bào màu vàng trực tiếp nổ tung, cơ thể hắn ta bốc cháy và biến thành vô số mảnh vụn. Uy lực của sát trận ngũ hành chính phản thật đáng sợ!
Tuy nhiên, giây tiếp theo, bóng dáng của người đàn ông mặc áo vàng lại xuất hiện ở một hướng khác, hơn nữa cơ thể hắn ta còn nhanh chóng tụ lại.
Ngô Bình cau mày, rõ ràng anh đã giết người này, nhưng hắn ta lại sống lại!
Người đàn ông mặc áo bào màu vàng: "Ta đã nói, đây là lãnh địa của ta, ở trong thành Xích Tiêu, ta có thể sống lại vô hạn! Mà mỗi lần ta chết, thực lực của ta sẽ tăng lên một phần!"
"Thật sao?" Ngô Bình thản nhiên nói, tay phải ấn một cái, lần này anh dùng phương pháp thôn tính, trực tiếp hút năng lượng từ trong cơ thể đối phương.
Người đàn ông mặc áo bào màu vàng khẽ cau mày, cảm thấy cơ thể mình trở nên yếu ớt. Vô số sợi tơ xuyên qua cơ thể hắn ta và liên tục rút năng lượng ra khỏi cơ thể hắn ta.
"Thôn tính sức mạnh của ta?" Người đàn ông cau mày.
Ngô Bình: “Cho dù ngươi có thể sống lại, nhưng cũng cần hấp thu năng lượng, không có năng lượng, ngươi chỉ là một tên vô dụng.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất