Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương) - Diệp Phàm (FULL)

 

Xoạt.  

 

Ngay lúc Diệp Phàm gọi ba viên Xá lợi ra, trong hư không xuất hiện bốn viên xá lợi thì một tiếng cười truyền đến, sau đó một bóng người bỗng nhiên xuất hiện.  

 

Diệp Phàm liếc qua người này một chút, trông đối phương khoảng mười bảy, mười tám tuổi, dáng dấp gầy gò, mặc quần áo hoà thượng, đầu tròn vo, đỉnh đầu có chín chấm tròn, vẻ mặt vô cùng đê tiện, mắt loé sáng nhìn chằm chằm bốn viên xá lợi.  

 

Vị tiểu hòa thượng này ngay lập tức lao thẳng về phía bốn viên xá lợi, muốn giành được tất cả chúng.  

 

Lúc này, vẻ mặt Viên Hải thay đổi, lão ta vội vàng xông tới, muốn ngăn cản tiểu hòa thượng kia, kết quả đối phương tùy ý tung một chưởng, một Phật ấn màu vàng trực tiếp bắn ra, đánh bay trụ trì Thánh Phật Tự ra ngoài.  

 

Phụt.  

 

Viên Hải ngã xuống đất, phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt lão ta vô cùng khó coi, trong mắt lộ vẻ không thể tin nổi nhìn vị tiểu hòa thượng kia.  

 

Khi tiểu hòa thượng sắp lấy được bốn viên xá lợi, một bóng người nhanh như chớp ngăn trước mặt và tung chiêu về phía hắn ta.  

 

Người này không phải ai khác mà chính là Diệp Phàm.  

 

Bùm!!!  

 

Tiểu hòa thượng nhìn cú đấm của Diệp Phàm đánh tới thì tung chưởng lần nữa, va chạm với nắm đấm và phát ra tiếng vang lớn.  

 

Rầm rầm rầm!!!  

 

Dưới cú đánh này, Diệp Phàm kêu lên một tiếng đau đớn lui nhanh về sau và nhìn tiểu hòa thượng kia bằng ánh mắt kỳ lạ. Sức mạnh của đối phương rất lớn, còn kinh khủng hơn sức mạnh sau khi thi triển Hoang Thiên Cửu Biến tăng vọt bảy mươi hai lần của hắn.  

 

    

 

“Ngươi không cản được ta đâu."  

 

Tiểu hòa thượng kia nhìn Diệp Phàm nhếch miệng rồi tiếp tục chộp tới bốn viên xá lợi.  

 

Tháp Thương Khung.  

 

Diệp Phàm không nói nhiều, trực tiếp gọi tháp Thương Khung ra trấn áp đối phương, mà bây giờ tháp Thương Khung đã dung hợp những binh khí kia nên uy lực của nó đã nâng lên một tầm cao mới.  

 

Ầm ầm!!!  

 

Tháp Thương Khung xuất hiện, sấm sét không ngừng vang lên trong hư không, không gian dần sụp đổ, tiểu hòa thượng kia biến sắc, không dám khinh thường, hai tay kết ấn đánh ra.  

 

Bùm!!!  

 

Một tiếng sấm nổ vang tại chỗ, vị tiểu hòa thượng kia bị đánh bay ra sau, hắn ta kêu lên một tiếng đau đớn, máu sôi sùng sục, hơi thở hỗn loạn, trong mắt hiện lên vẻ kinh dị nhìn về phía tháp Thương Khung: “Đây là binh khí gì? Tại sao lại mạnh như vậy?"  

 

Nhưng Diệp Phàm lại không nói nhảm, một lần nữa khống chế tháp Thương Khung đánh về phía đối phương.  

 

Bùm! Bùm! Bùm.  

 

Sau đó, tháp Thương Khung không ngừng giết về phía tiểu hòa thượng, mỗi một cú đánh đều long trời lở đất, đánh đến mức trời đất ầm vang, không gian sụp đổ.  

 

Vị tiểu hòa thượng này thi triển các loại thuật pháp thần thông để chống lại từng đợt tấn công của tháp Thương Khung nhưng toàn thân hắn ta lại cảm thấy khó chịu, khóe miệng tràn ra máu tươi, trông rất xốc xếch.  

 

Bùm!!!  

 

Chẳng bao lâu sau lại có một tiếng nổ khác vang lên.  

 

Diệp Phàm thao túng Tháp Thương Khung trực tiếp đánh bay tiểu hòa thượng kia ra ngoài, khi hắn định tiếp tục ra tay thì đối phương lại vội vàng giơ tay nói: “Không đánh nữa, không đánh nữa, ta phục rồi!"  

 

Mà Diệp Phàm nghe được Đối phương, đình chỉ công kích, mình cũng là âm thầm thở phì phò, vừa rồi liên tục điều khiển tháp Thương Khung, cũng là tiêu hao rất nhiều sức mạnh của hắn, nếu lúc trước thực lực của hắn không tăng lên đáng kể thì e rằng đã không thể kiên trì đến bây giờ.  

 

“Ngươi phục rồi?" Diệp Phàm nhìn tiểu hòa thượng kia và lạnh lùng nói.  

 

"Ngươi dùng vũ khí lợi hại như vậy để đối phó với một người tay không tấc sắt như ta, ngươi lấy lớn ăn hiếp nhỏ, bắt nạt người khác."  

 

Tiểu hòa thượng nhìn Diệp Phàm phàn nàn nói, trong mắt tràn đầy ấm ức.  

 

“Vậy là ngươi vẫn chưa phục phải không?"  

 

Sắc mặt Diệp Phàm lạnh lẽo, vờ như định điều khiển tháp Thương Khung tiến hành tấn công lần nữa nhưng đối phương lại vội vàng kêu lên: “Phục, ta phục, ta vô cùng phục, xá lợi kia là của ngươi, ta từ bỏ không được sao?"  

 

Diệp Phàm nhìn lướt qua tiểu hòa thượng, thu tháp Thương Khung vào rồi nhìn đối phương nói: “Ngươi là ai? Từ đâu đến?"  

 

“Ta là Thất Giới, đến từ Phật giới!" Tiểu hòa thượng ngượng ngùng cười một tiếng.  

 

“Phật giới?" Diệp Phàm nhíu mày, còn Viên Hải và Tông chủ Cổ Phật tông nghe thấy hai chữ Phật giới thì biến sắc, ánh mắt lộ vẻ không thể tin được.  

 

Phật giới, đây chính là thế giới vị diện cấp cao, là thánh địa trong lòng tất cả những người tu Phật, là thế giới Phật môn chân chính.   

 

Vị tiểu hòa thượng này lại đến từ Phật giới ?  

 

Điều này thật sự khiến đám người Viên Hải khiếp sợ không thôi.  

 

Mặc dù Diệp Phàm không biết Phật giới đại diện cho cái gì nhưng hắn cũng có thể đoán được Phật giới kia là vị diện cấp cao, không phải thế giới Đại Thiên.  

eyJpdiI6InBhWEEzakVpOWs2c3ZVanZTb3JsdUE9PSIsInZhbHVlIjoiR3YxbUV3eVA4UzR2RTJhV2dmTFpBQnpnNGlzU1k2RWdFR1NlSHZ1K2pITnlXYkl3ZmF6M1hDTlh0dVwvWEVRa0UiLCJtYWMiOiIzNTRkM2Q4MDNjNGRjNGY1Zjg2NmIzMGViNGI1NWEzODY0ODljZDljMjc5YjJjMDdhYWY2ZWU5MTAyMDEwMDRlIn0=
eyJpdiI6Im5rM3dzOFJEV0dxOUxQVkJcL2ZzV0Z3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IlVwTEJka2lzS2VTaTBhU09TTHp0ZTF6UFwvRmdqVmZpcWhOQm9kNlVmamUwVlI0YTIxc1FNQnlOVFJqUmlHclV6Q2prb2cwclFTNlBxUm5Ra1RGYTFaNnZBWUZtM2FKZ1F0dDYyNjNYQ242cjJObDZBWXZUcGpNR29Mc3h6d3NTV1NaWWtaOUoyS09reWJoOWVNR2c0T0lzVGk5QXNCOTdKZUFcL0lsQ0MrZ3V0UElpVVJubisxQmlrWHFXNG1HRFh3UjJjbDVSZFZPYURpSXRhMXN6YkZDb1E3TVVFc1FhellLQlgwSWZ6TDFndG5SZm9ETjZoMFV3S2JodFFhSmZtS0FvcGs2ZVN1OCtqZzFVc3JHWFN2VmI1OHNIVTh6UnY2Rmg2K1ZiQVNkamNyTDU1VEhSd09mZUFubFRDeHpDUXRKRU5TQko4VFdwT2J1ZzVpWENVTWN5dEpYbm0rR3JtclhFMDFvYUxQZWkwZ0d2OHBuRXdya0VVSm9INXhrV1I0Skdtc0VOd1JLVnpuNTdNOCtlaFVJdz09IiwibWFjIjoiOTRiNTVlMDg5NjViZjc1YzAyNDM3ZmYzZDQ5NjQwNWNlZjEzM2JiNTMyODIzZTA1ZDNmNWNiYzE0Y2IwNDU2OSJ9

“Đế binh thì tất nhiên là kinh khủng." 

Ads
';
Advertisement