Thiên Khung Thánh Chủ phun ra một ngụm máu, cả người ngã xuống đất, cơ thể nhanh chóng bị máu tươi bao phủ, hồn phi phách tán!
Soạt!
Lúc này, sắc mặt của Thiên Khung Thánh Chủ tiền nhiệm biến đổi, lão ta nhìn người đàn ông áo đen, quát lớn: "Hồn Điện các ngươi làm vậy có hơi quá đáng rồi đấy!"
"Quá đáng ư? Thế thì sao?"
"Trước đây giúp các ngươi giải trừ khống chế linh hồn, chẳng qua là vì các ngươi bằng lòng dâng hiến linh hồn của tất cả những kẻ ở Thiên Khung Thánh Địa cho bọn ta, các ngươi nghĩ mình là ai vậy? Tưởng Hồn Điện cần các ngươi sao?" Người đàn ông áo đen khinh thường nói.
Nói xong, hắn ta lại thúc giục một cỗ lực lượng linh hồn khác, giết chết Thiên Khung Thánh Chủ tiền nhiệm.
"Thì ra kẻ giúp hai tên đó giải trừ khống chế linh hồn của tao là mày!” Diệp Phàm nhìn người đàn ông áo đen, lạnh lùng nói.
Đối phương nhìn Diệp Phàm, thản nhiên thừa nhận: "Đúng vậy, không ngờ ngươi cũng am hiểu thuật pháp về linh hồn, xem ra ngươi cũng là một Hồn Giả, đúng là một mầm non tốt!"
"Chàng trai trẻ, hoan nghênh gia nhập Hồn Điện!" Người đàn ông áo đen nhìn thằng vào mắt Diệp Phàm.
"Gia nhập Hồn Điện á?" Diệp Phàm ngẩn người, khó hiểu nhìn đối phương: "Bố mày nói sẽ gia nhập Hồn Điện bao giờ?”
"Những người mà Hồn Điện muốn chiêu mộ, không ai có thể từ chối!"
"Ngươi cũng không ngoại lệ!" Người đàn ông áo đen vô cùng tự tin nói, đôi mắt hắn ta nhìn chằm chằm Diệp Phàm, hai đồng tử đột nhiên xoay tròn, giống như hai hố đen, phát ra ánh sáng kỳ dị, khiến kẻ khác chỉ cần liếc sơ qua đã bị cuốn vào trong, khó mà thoát ra được.
Diệp Phàm cũng không ngoại lệ, hắn ngây người nhìn chằm chằm đồng tử quái dị đó, cảm thấy linh hồn mình như muốn thoát ra khỏi thể xác, ý thức bắt đầu mơ hồ, cơ thể dần cứng đờ tê liệt!
"Chủ nhân!" Đúng ngay giây phút quan trọng, một tiếng gọi vang lên bên tai Diệp Phàm, khiến tinh thần hắn chấn động, đột nhiên tỉnh táo lại.
"Vừa rồi ta bị sao vậy?" Diệp Phàm biến sắc, trên mặt vẫn còn mang theo nét sợ hãi.
"Chủ nhân, vừa rồi chủ nhân đã trúng Đồng Thuật của đối phương, suýt chút nữa bị tên đó khống chế thần trí!" Tiểu Thương, khí linh của tháp Thương Khung trả lời.
Soạt!
Mặt Diệp Phàm lập tức u ám hẳn, hắn nhìn người đàn ông áo đen với ánh mắt đầy kiêng dè.
Hắn không ngờ kẻ này lại biết Đồng Thuật, hơn nữa Đồng Thuật của hắn ta lại lợi hại như vậy, suýt chút nữa đã biến Diệp Phàm thành con rối.
"Ngươi có thể thoát khỏi Đồng Thuật của ta ư?"
"Có chút bản lĩnh đấy!" Người đàn ông áo đen thấy Diệp Phàm thoát khỏi Đồng Thuật của mình thì có chút kinh ngạc.
Ma Vực!
Diệp Phàm lập tức thi triển Ma Vực bao phủ lấy đối phương.
Đối đầu với kẻ đeo mặt nạ đen thần bí kia, Diệp Phàm không dám lơ là, nên mới trực tiếp thi triển Ma Vực, định áp chế hắn ta trước!
"Đây... là kết giới? Không đúng, hình như còn lợi hại hơn kết giới thì phải?!"
"Không ngờ ngươi còn am hiểu cả thuật pháp Ma đạo kỳ lạ như thế này, xem ra, lời đồn nói ngươi là truyền nhân của Ma Thần không hề sai!" Người đàn ông áo đen nhìn lướt qua Ma Vực, nói với Diệp Phàm.
Vẻ mặt hắn ta vẫn rất bình tĩnh, không có chút hoảng loạn nào.
Diệp Phàm trực tiếp thúc giục Ma khí trong Ma Vực, nhằm trấn áp đối phương.
Ầm ầm ầm!!!
Ma khí ngập trời mang theo Ma uy cuồn cuộn nhanh chóng ập đến!
Người đàn ông áo đen đối mặt với sự trấn áp của Ma khí và Ma uy, vẫn bình tĩnh như thường, mắt nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm, thốt ra ba chữ: "Chuông Trấn Hồn!"
OÀNH!!!
Giây tiếp theo, một luồng hắc quang từ trong đầu người đàn ông áo đen phóng tới, phát ra tiếng ngân như tiếng chuông chùa sớm mai.
Tiếng chuông này chấn động màng nhĩ, xuyên thấu linh hồn, khiến người nghe có cảm giác như linh hồn sắp sửa nổ tung!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất