Dương Bách Xuyên ẩn nấp một lúc, cuối cùng ra tay tấn công bất ngờ, một đòn đắc thủ, một chưởng đánh thẳng vào người ý thức Ma Thần khiến nàng ta bị đánh ngã xuống đất, hắn nhanh chóng thúc giục trứng Côn Bằng áp chế lên cơ thể nàng ta.
Minh văn trên trứng Côn Bằng phát ra kim quang vô cùng rực rỡ, chiếu sáng cả không gian rộng lớn.
“A…”
Ý thức Ma Thần kinh hãi hét lên một tiếng đầy đau đớn.
“Dương Bách Xuyên, ngươi chết không toàn thây… Á á á…”
Ánh sáng trên trứng Côn Bằng chính là khắc tinh của ý thức Ma Thần, nàng ta lập tức rơi vào trạng thái đau đớn tột cùng, vừa chửi rủa vừa gào thét thảm thiết.
Sau khi đụng phải kim quang phát ra từ trứng Côn Bằng, ma khí trên cơ thể nàng ta nhanh chóng tiêu tán với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy.
“Ha ha, lão ma đầu, lần này để ta xem ngươi còn dám hung hăng nữa không…” Dương Bách Xuyên cười lạnh.
Hắn vừa cầm trứng Côn Bằng trong tay vừa thúc giục sức mạnh, nhìn ý thức Ma Thần đau đớn gào thét, lòng hắn vô cùng hả hê.
“Tiểu bối, bổn thần liều mạng với ngươi, cùng lắm thì bỏ luôn phân thân này… A… Gào…”
Lạc Dương hay nói chính xác hơn là ý thức Ma Thần lập tức buông lời độc ác với khuôn mặt dữ tợn, trong tiếng thét chói tai, ma khí toàn thân nàng ta bỗng chốc bùng nổ dữ dội.
Khoảnh khắc này khiến Dương Bách Xuyên ngẩn người, sắc mặt thay đổi, nghe ý định của lão ma đầu này, rõ ràng là muốn đồng quy vu tận, hoặc có lẽ là muốn kéo cả Lạc Dương cùng tan biến.
Thật lòng mà nói, Dương Bách Xuyên thật sự không dám liều lĩnh, hắn sợ là nếu ép ý thức Ma Thần vào đường cùng, nàng ta sẽ bất chấp tất cả để kéo cả Lạc Dương cùng chết.
Khi ma khí bùng nổ mạnh mẽ, chính là dấu hiệu muốn liều mạng!
Lúc này, Dương Bách Xuyên đầy căm tức, bèn thu hồi lại trứng Côn Bằng.
Hắn thật sự lo lắng, nếu để lão ma đầu này liều mạng thì sẽ khiến Lạc Dương gặp nguy hiểm.
Hắn chỉ còn cách thu hồi trứng Côn Bằng.
Nhưng, ngay lúc Dương Bách Xuyên vừa thu hồi trứng Côn Bằng, hắn chợt nhận ra điều bất thường, ý thức Ma Thần vừa rồi còn bày ra khuôn mặt dữ tợn như muốn cá chết lưới rách, bây giờ lại bỗng nở một nụ cười đầy gian xảo.
Trong lòng Dương Bách Xuyên lập tức trầm xuống.
“Không ổn rồi, trúng kế lão ma đầu này rồi~”
Vừa nghĩ, hắn lập tức muốn thúc giục trứng Côn Bằng lần nữa, nhưng đã quá muộn, ý thức Ma Thần đã hóa thành một luồng ma khí, thoắt cái đã thoát khỏi tay hắn, bay vèo ra ngoài.
Tuy nhiên…
Ngay sau đó, từ xa vọng lại một tiếng hét thảm thiết…
“Á ~”
Tiếng kêu thảm thiết này không phải của ý thức Ma Thần thì còn của ai nữa…
Hắn còn tưởng lại để ma đầu chạy mất, ai ngờ ngay sau đó lại nghe thấy tiếng hét thảm thiết của nàng ta.
Dương Bách Xuyên chạy qua nhìn, cảm thấy vô cùng vui vẻ.
Chắc chắn là Tuyết Miêu đã âm thầm ra tay.
Hiển nhiên trong lúc chạy trốn, ý thức Ma Thần đã bị Tuyết Miêu đánh bị thương nặng.
Ý thức Ma Thần ngã quỵ xuống, tiếp theo cả người bắt đầu kết băng.
Ngay lập tức, trên người nàng ta xuất hiện một lớp sương mù.
Dương Bách Xuyên ngẩn người, hắn cũng không vui nổi bởi vì lúc này ý thức Ma Thần sợ hãi, tóc của Lạc Dương trở lại màu đen, hai mắt đỏ như máu cũng thay đổi, trở lại màu đen như cũ.
Chứng tỏ sau khi bị thương nặng, ý thức Ma Thần đã không chủ đạo được thân thể Lạc Dương, hay nói cách khác bị Lạc Dương phản kích, hoặc cũng có thể ma đầu xảo trá này không đối phó được với tình hình trước mắt nên đã lặn xuống.
Nếu là vế sau thì nàng ta thật sự không biết xấu hổ vô sỉ, không đánh lại thì thả Lạc Dương ra.
Nhưng dù thế nào thì đây cũng là chuyện tốt, sau khi ý thức của Lạc Dương trở lại, mọi chuyện sẽ trở nên tốt hơn.
Nhưng ngay sau đó Dương Bách Xuyên lại bắt đầu lo lắng, bởi vì hắn nhìn thấy Tuyết Miêu xuất hiện bên cạnh Lạc Dương.
Trong mắt của Tuyết Miêu chỉ có một người, không biết trong cơ thể của Lạc Dương còn một ma đầu. Lúc trước Tuyết Miêu bị ăn một vố đau từ tay Lạc Dương nên chắc chắn sẽ không bỏ qua cho nàng.
Dương Bách Xuyên biết mình phải đi ra ngăn cản Tuyết Miêu, nếu không Tuyết Miêu sẽ giết chết Lạc Dương.
“Chờ đã ~”
Dương Bách Xuyên cũng mặc kệ Tuyết Miêu có thể hiểu hắn nói gì hay không, hét lên rồi nhảy ra xuất hiện trước mặt Lạc Dương.
Lúc này Tuyết Miêu đứng đối diện với hắn, hai bên cách Lạc Dương chưa đầy 10 mét.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất