Giá trị của lão ta đối với vị chủ nhân này sẽ quyết định vận mệnh và tiền đồ của lão ta sau này.
Nghĩ kỹ lại, thực ra giá trị của Nhiếp Hồn lão tổ đối với vị chủ nhân hiện tại vẫn là rất lớn.
Trước hết, nói về tu vi, lão ta đã là Tiên Vương đại viên mãn, chỉ cách một bước nữa là thành cường giả Tiên Đế. Tiên Giới tuy là rộng lớn nhưng số người có tu vi đạt đến cấp bậc như lão ta chắc chắn không nhiều.
Ngoài ra, lão ta còn có thể điều khiển hai khôi lỗi Á Thánh trong tay, cho dù để lão ta đối đầu chính diện với Tiên Đế cũng có đủ sức chống cự, có thể giúp đỡ vị chủ nhân chỉ có tu vi Tiên Quân này rất nhiều. Cho nên, xét trong thời gian ngắn, giá trị của lão ta rất lớn, chỉ cần không tự tìm đường chết, lão ta hoàn toàn có thể sống yên ổn.
Sau khi nghĩ thông suốt, trong lòng Nhiếp Hồn lão tổ đã cảm thấy yên tâm hơn.
Còn đối với Dương mỗ, lúc này trong lòng hắn thực sự đang thầm vui mừng.
Thần phục được một Nhiếp Hồn lão tổ có ý nghĩa phi phàm đối với hắn. Hơn nữa, hắn luôn có cảm thấy lão già này không hề đơn giản.
Dù thế nào đi nữa, đã thần phục hắn thì rõ ràng đây là chuyện tốt.
Trong lòng muốn không vui cũng khó.
……
Sau khi hoàn thành nghi thức đơn giản, Dương Bách Xuyên không khách sáo với Nhiếp Hồn lão tổ nữa. Trong lòng hắn vẫn còn lo lắng về ba người Đông Phương Thiết Nhân, Lạc Dương và Tuyết Hương. Trước đó, Nhiếp Hồn lão tổ đã phái một Hắc Giáp đại hán đuổi theo ba người bọn họ, không biết hiện tại tình hình của ba người ra sao rồi.
“Đứng lên đi, nhớ kỹ chủ nhân của ngươi là Dương Bách Xuyên~” Dương mỗ chính thức giới thiệu mình. Hai người giao chiến đến mức sống chết cận kề mấy lần mà vẫn chưa biết tên nhau. Tất nhiên, từ lúc xuất hiện đã động thủ cho đến bây giờ, bọn họ cũng chưa có cơ hội.
“Lão nô nhớ rồi~” Nhiếp Hồn lão tổ nhanh chóng xác định vị trí của mình, lão ta là một nhân vật tu luyện thành tinh, tất nhiên hiểu rõ thái độ cần có trong quá trình thay đổi vai trò.
Dương mỗ rất hài lòng về điều này, liền nói: “Mau triệu hồi Hắc Giáp đại hán mà ngươi đã phái đi lại đây, đừng làm tổn thương ba người bằng hữu của ta.”
“Chủ nhân yên tâm, theo cảm ứng của lão nô, thực ra khôi lỗi Hắc Giáp đã bị trấn áp rồi, ba người bằng hữu của ngài chắc chắn đều không sao.” Nhiếp Hồn lão tổ nói.
Dương Bách Xuyên hơi sững sờ, cũng nhếch miệng cười tươi, nhưng cũng hiểu ra. Điều Nhiếp Hồn lão tổ nói có thể là sự thật, nếu Hắc Giáp đại hán không bị ba người Đông Phương Thiết Nhân áp chế, có lẽ lão già này đã triệu hồi hắn ta từ trước để đối phó với mình rồi.
Chỉ có bị ba người Đông Phương Thiết Nhân giữ chân, hắn ta mới không đến được.
“Vậy thì đi thôi, chúng ta đi xem thử~”
Suy cho cùng, Dương Bách Xuyên vẫn không yên tâm.
……
Sau đó, hắn dẫn theo Nhiếp Hồn lão tổ đi khoảng mười dặm, quả nhiên đã nhìn thấy Đông Phương Thiết Nhân, Lạc Dương và Tuyết Hương, tất nhiên còn có cả khôi lỗi Hắc Giáp của Nhiếp Hồn lão tổ.
Chỉ có điều, lúc này khôi lỗi Hắc Giáp trông rất thảm hại, bị ba người Đông Phương Thiết Nhân xếp thành tư thế Tam Tài để trấn áp.
Trên người Hắc Giáp đại hán có một chiếc đại ấn, kim quang lấp lánh trông rất huyền bí, nhưng khí tức tỏa ra lại cực kỳ nặng nề.
Từ đằng xa, Dương Bách Xuyên đã thấy ba người Đông Phương Thiết Nhân, Lạc Dương và Tuyết Hương bao vây Hắc Giáp đại hán ở chính giữa, còn Hắc Giáp đại hán thì nằm rạp trên mặt đất, trên người hắn ta có một chiếc đại ấn lơ lửng phát ra kim quang.
Ba người Đông Phương Thiết Nhân thì đang dùng pháp lực điều khiển đại ấn, rõ ràng là đang cung cấp pháp lực để duy trì đại ấn trấn áp Hắc Giáp đại hán.
Thấy cảnh tượng này, Dương Bách Xuyên liền bật cười, giống như suy đoán của hắn, chiếc bảo vật đại ấn này nhất định là của Đông Phương Thiết Nhân.
Đã nói rồi, thân là dòng dõi duy nhất của gia tộc Đông Phương, tôn tử của phong hào Tiên Đế là Đông Phương Hạo Thiên thì trên người Đông Phương Thiết Nhân tất nhiên phải có thủ đoạn bảo mệnh.
Chiếc đại ấn này, Lạc Dương không có, Tuyết Hương càng không có, chỉ có thể là vật của Đông Phương Thiết Nhân.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất