Sau khi tái sinh, ta kết hôn lần nữa - Ninh Tú Phân

Cô không đuối được sao, hai giờ đồng hồ này cô xài hết não rồi, hôm nay cô còn làm việc dưới đất nữa chứ!
Bà ta nhíu mày: “Cơ thể của thằng nhóc Tiểu Vinh rất tốt, chắc ngày nào cũng dằn vặt cô. Bây giờ ban ngày cô làm việc, tối còn đi học, đừng cho cậu ấy giày vò cô nữa.”
Đầu óc Ninh Tú Phân đã chết lặng, trong đầu toàn là đề thi, cô hiểu vấn đề chậm nửa nhịp, không kịp phản ứng lại: “Không, anh ấy có dằn vặt cháu đâu ạ.”
“Cái gì? Nó không được à?” Bà Hạ trợn to mắt, tỏ vẻ không tin.
Ninh Tú Phân: “Hả…? Anh ấy không được gì cơ ạ?”
Hai người trợn mắt nhìn nhau, cảm thấy nói chuyện với đối phương như nước đổ đầu vịt, không biết đang nói gì.
“Con bé đầu gỗ này, tôi bảo cô bớt chuyện phòng the đi, muốn thi đại học thì đừng mang thai!” Bà Hạ không nhịn được nữa, vỗ một cái lên đầu Ninh Tú Phân.
Ninh Tú Phân bị đánh đau muốn khóc, à thì ra là nói chuyện này à!
Cô đau đớn ôm trán phản bác: “Cái gì chứ, cháu đâu có…”
“Biết rồi, cháu sẽ chú ý.” Một giọng nói lành lạnh vang lên cắt lời Ninh Tú Phân.
Ninh Tú Phân ngẩn ngơ, nhìn về phía bóng người cao gầy đứng ở ngoài cổng, đó không phải Vinh Cẩm Thiêm thì là ai.
Cô đột nhiên đỏ mặt, trời đất, người này đến lúc nào thế nhỉ!
Vinh Cẩm Thiêm đứng trong bóng đêm nhưng vẫn nhìn thấy được cô gái nhỏ đỏ cả cổ.
Anh khẽ nói: “Không thấy cô về nhà nên tôi tưởng có chuyện gì, đội sản xuất bảo cô tan làm từ sớm rồi.”
Ninh Tú Phân: “À… Quên chưa nói với anh.”
Bà Hạ chống nạnh không khách sáo, nói với Vinh Cẩm Thiêm: “Sao thế, ông già nhà tôi tìm học trò mà còn phải báo cáo với nhóc con như cậu à?”
“Cô ấy là vợ con, bà nghĩ sao ạ?” Vinh Cẩm Thiêm cũng không nể.
Bà Hạ trợn trắng mắt, cởi giày: “Cậu thích ăn đòn sao. Vợ còn ly hôn được đấy. Cậu đừng có đứng đây trách móc cô gái nhỏ này và tôi, đàn ông có thể ga lăng với con gái chút xíu được không hả?”
Vinh Cẩm Thiêm: “Bà nhìn cũng đâu giống con gái đâu…”
Ninh Tú Phân rất cảm động. Lúc này cô mới cảm nhận được bà Hạ giống như chị lớn nhà mình.
Ở nơi nông thôn còn tư tưởng phong kiến này, bà lại bảo cô đừng mang thai, bảo đàn ông phải ga lăng.
“Được rồi, bà, bọn cháu về trước. Mai cháu đến giúp bà nấu cơm nhé.” Ninh Tú Phân nắm tay bà ta, cười nói.
Cô cũng không muốn mặc bà ta nói những lời kinh người nào khác.
Vinh Cẩm Thiêm thấy cô giải vây cho mình thì ánh mắt lóe lên.
Bà Hạ liếc nhìn Ninh Tú Phân, dạy dỗ cô: “Hừ, con gái đã nói là làm, nếu đã muốn thi đại học mà còn dám mang thai thì tôi đánh cô!”
Bà ta nói xong thì nhanh nhẹn xỏ giày vào.
Vinh Cẩm Thiêm đẩy kính mắt, sửa lời bà ta: “Phải là con trai đã nói là làm mới đúng.”
Bà Hạ trợn mắt: “Sao thế, nam nữ bình đẳng, cậu kỳ thị phụ nữ sao, cậu bảo chúng tôi nói lời không giữ lời à?”
Vinh Cẩm Thiêm: “Đừng cãi cùn vậy chứ.”
Ninh Tú Phân lúng túng, lén nhìn Vinh Cẩm Thiêm: “Không, cháu sẽ không vậy đâu ạ.”
Tuy bà ta ăn nói độc địa, thái độ còn gay gắt nhưng cô có thể nhìn ra được bà ấy đang bảo vệ mình.
Bà Hạ hài lòng gật đầu, nhìn Vinh Cẩm Thiêm từ trên xuống dưới: “Thằng nhóc cậu, cậu có muốn xài biện pháp tránh thai không, trước đây ông Đường của cậu xài đó, có tiền cũng không mua được đâu.”
Vinh Cẩm Thiêm: “Không muốn.”
Sao anh lại phải uống thuốc tránh thai… Anh đã…
Làm được gì đâu?
Nếu anh có làm gì thì cũng thôi đi nhưng anh chẳng làm gì cả mà?
Hơn nữa…
Anh nghi ngờ hỏi lại: “Sao tôi chỉ nghe phụ nữ uống loại thuốc này thôi mà?”
Tới lượt anh thì thành đàn ông uống à?
Bà Hạ chọt lồng ngực Vinh Chi Quang, nói to: “Vì con bé xấu xí này phải mang thai nữa mà, thuốc tránh thai thể hàn, rất có hại với phụ nữ. Lỡ ảnh hưởng đến tử cung con bé, sau này không sinh được nữa thì sẽ hối hận lắm.”
Vinh Cẩm Thiêm nghe bà ta nói thế cũng thấy hợp lí, nhưng vẫn thấy có chỗ nào đó không đúng.
Anh nhíu mày: “Vậy tôi uống thuốc thể hàn không ảnh hưởng đến sức khỏe à? Sinh con cũng đâu phải một mình phụ nữ sinh được.”
Bà Hạ không để ý lắm, vung tay: “Cậu là nam, cơ thể thuộc thể dương, cho một bát thuốc vào hạ nhiệt cũng chỉ bị tiêu chảy thôi, không ảnh hưởng gì lớn đâu. Đợi con bé này học xong thì cậu uống vài thang thuốc bổ rồi cố gắng một chút là được.”
Kính mắt Vinh Cẩm Thiêm lóe lên: “Không, logic này của bà hơi có vấn đề…”
Mặt Ninh Tú Phân xám lại, lúc xanh lúc đỏ, hai người này đang thảo luận cái gì thế!
Một tên con trai như Vinh Cẩm Thiêm lại đang tranh cãi vấn đề logic với một bà già sao!
Chẳng lẽ anh không nhận ra lỗi logic lớn nhất chính là…
Bọn họ là vợ chồng giả mà! Vợ chồng giả không lên giường, lấy đâu ra việc mang thai?
Vậy mà anh còn đứng đây tranh cãi với bà Hạ chuyện mang thai, thuốc tránh thai, rồi còn cố gắng làm chuyện đấy nữa chứ?
Có bệnh hay gì?
Ninh Tú Phân chỉ muốn tìm một cái lỗ chui vào.
Cô đành kéo bà Hạ, cắt lời họ: “Không sao, không sao. Bọn cháu không uống thuốc, bọn cháu có cách khác, sẽ không mang thai đâu ạ.”
Cô vừa nói vừa tức giận trừng mắt với Vinh Cẩm Thiêm.
Mấy chuyện này cứ ứng phó đại đại là được rồi, muốn thi hùng biện hay gì!
Bình thường nhìn cũng đâu có giống ngu ngốc đâu, tuy không phải là người thông minh hạng nhất gì, nhưng sao lại bị một bà già dắt mũi chứ?
Bà Hạ đẩy tay Ninh Tú Phân, tức giận nhíu mày: “Phương pháp khác là gì. Cũng đâu có mua bao cao su được, trên huyện mới có, chẳng lẽ cháu định xuất ngoài sao…”
“Bụp!” Ninh Tú Phân bịt miệng bà Hạ lại.
Điên mất thôi, sao bà cụ này nói không biết ngượng miệng gì hết vậy, chẳng lẽ các bà cụ đi du học về đều thoáng thế à?
Cô liếc Vinh Cẩm Thiêm theo bản năng, thấy anh nhìn cô cười như không cười.
Ninh Tú Phân bị anh nhìn đến mức run sợ, cười cái mẹ gì chứ!
Cô quay mặt lại nhìn bà Hạ bị cô che miệng nên đang nhìn cô với ánh mắt căm tức.
“Bà, mặt bà có con muỗi nên cháu đập nó hộ bà. Tối mai cháu đến nhé!”
Cô nói xong, buông tay, chạy như làn khói ra cổng.
“Muỗi? Muỗi đâu?” Miệng bà Hạ bị Ninh Tú Phân bịt đỏ lên, đưa tay mò mẫn tìm muỗi.
Vinh Cẩm Thiêm thấy đặc vụ nhỏ chạy trối chết, khẽ nhếch môi.
Anh quay lại nói với bà Hạ: “Muộn rồi, cháu không làm phiền hai ông bà nghỉ ngơi nữa, cháu về trước đây.”
Nói xong, anh cũng đi theo Ninh Tú Phân ra cửa.
Bà Hạ xoa xoa miệng, vừa đi vừa nói thầm: “Nhớ qua đây lấy thuốc tránh thai.”
Vinh Cẩm Thiêm dừng bước: “…”
Bà cụ này đúng là tính toán chu đáo cho Ninh Tú Phân thật, cứ nhắc nhở anh mãi.

Ads
';
Advertisement