Mục Vũ Đạm nhìn Tần Ninh, nói: "Đại ca, ta đã mời một trợ thủ tới, có điều huynh đừng kích động".
"Hửm?"
Mục Vũ Đạm liếc nhìn, sau đó mím môi cười, nói: "Cốc Tân Nguyệt…"
Bầu trời phía trên Dẫn Hồn Tiên Môn hơi rung chuyển.
Sau đó, một bóng người từ trong hư không xuất hiện.
Đó là một người phụ nữ, đôi mắt trong như nước nhưng lại có chút lạnh lùng quý phái, những ngón tay mảnh khảnh, làn da trắng như ngọc mà lại hồng hào.
Người phụ nữ đứng giữa không trung với vẻ mặt điềm nhiên, giống như một nàng tiên không vướng bụi trần, khóe miệng hiện lên một nụ cười nhạt, thanh tao và lộng lẫy như pháo hoa.
Ánh mắt Tần Ninh dừng lại ở người phụ nữ vừa xuất hiện mà không khỏi giật mình.
"Nguyệt Nhi..."
Tần Ninh bước ra, nhìn chăm chú Cốc Tân Nguyệt vừa xuất hiện.
Năm đó kể từ khi từ biệt Cốc Tân Nguyệt, hắn đã không gặp lại nàng ở Trung Tam Thiên!
"Đại ca..."
Lúc này Mục Vũ Đạm đột ngột ngăn cản Tần Ninh, nói: "Đại ca, huynh đừng nóng lòng…"
"Người này... là tẩu tẩu, mà cũng không phải tẩu tẩu. Đừng kích động quá, nếu chọc giận khiến tỷ ấy không chịu giúp chúng ta nữa thì tình hình sẽ rất tệ..."
Mục Vũ Đạm và Mục Huyền Thần đều có thực lực rất mạnh.
Nhưng sau khi từ Thương Mang Vân Giới đi vào Tiên Giới, hai người họ khi mạnh nhất cũng chỉ bộc phát được sức mạnh ngang cấp Tiên Chủ.
Điều này là quy tắc trói buộc của trời đất.
Vì vậy, ba người bọn họ muốn đối phó với Phụng Ôn Thư, Long Tử Chân, Vũ Tự Tại và U Vạn Không thì rất tốn sức.
Mọi người đều đang ở đỉnh cao sức mạnh mà Tiên Giới có thể chứa đựng, thắng bại chỉ phụ thuộc vào sự chênh lệch rất nhỏ.
Nếu là hai chọi một thì tỷ lệ thắng rất cao!
Vì thế.
Sự xuất hiện của Cốc Tân Nguyệt là vô cùng quan trọng.
"Có ý gì?" Tần Ninh nhìn Mục Vũ Đạm.
Mục Vũ Đạm lập tức nói: "Ngay từ đầu huynh hẳn là đã biết rồi phải không? Vị tẩu tẩu này rất phi thường. Người điều khiển thân thể này bây giờ là một người khác, không phải người yêu huynh sâu đậm đâu!"
Nghe vậy, Tần Ninh giật mình.
Hắn vẫn thường lo lắng rằng sẽ có chuyện gì đó xảy ra với Cốc Tân Nguyệt, giờ xem ra đã thực sự có chuyện.
Lúc này, ánh mắt Cốc Tân Nguyệt dừng lại ở Tần Ninh. Trong đôi mắt dường như có sự giằng co.
Nhưng rồi nó nhanh chóng trở nên bình tĩnh.
"Mục Vũ Đạm, ta sẽ giúp cô, nhưng đừng quên những gì cô đã hứa với ta".
"Nhất định rồi!"
Mục Vũ Đạm mỉm cười.
"Muội đã hứa với cô ấy điều gì?" Tần Ninh lập tức hỏi.
Mục Vũ Đạm thấp giọng nói: "Vị tẩu tẩu này đang nóng lòng muốn về nhà, tỷ ấy nói đây là cơ hội duy nhất để trở về quê hương!"
Về nhà?
Tần Ninh nhướng mày.
Lúc này, Cốc Tân Nguyệt khua bàn tay ngọc ngà của mình.
Bên ngoài Dẫn Hồn Tiên Môn, ở hướng Tây Bắc, một đoàn người ngựa lao tới.
Cốc Tân Nguyên nói với giọng lãnh đạm: "Môn chủ Xích Đồng Dương của Xích Dương tiên môn và tộc trưởng Dương Long tộc Dương Vô Tội lần này cũng đưa người đến đây".
"Chúng ta không thể thua trận chiến này!"
"Đương nhiên, đương nhiên..." Mục Vũ Đạm cười nói.
Tần Ninh nhìn Cốc Tân Nguyệt đang đứng gần đến vậy nhưng lại hoàn toàn không để ý đến hắn, trong lòng không thể bình tĩnh được nữa.
"Nguyệt Nhi, nàng thật sự không nhớ ta sao?"
Tần Ninh bước tới, nghiêm túc nói: "Ta là Tần Ninh, nàng không thể quên ta!"
Cốc Tân Nguyệt nhướng mày nhìn Tần Ninh, lạnh lùng nói: "Tần công tử, xin hãy tự trọng".
"Tất cả những gì ta làm trong quá khứ đều không phải là ý định của ta, mà là do ý muốn của người còn lại".
Cốc Tân Nguyệt dừng một chút rồi lại nói: "Thật ra, ta và đám người Vũ Tự Tại cũng giống nhau, đều đến từ ngoại vực, từ Liệt Dương thần tộc. Có lẽ Tần công tử cũng có ý muốn giết ta!"
Tần Ninh nghe vậy, lập tức hét lên: "Đương nhiên không phải, Thôn Yêu Yêu cùng Thôn Tử Lang đều đến từ ngoại vực, nhưng bọn họ đã giúp đỡ ta. Nàng đến từ ngoại vực nhưng không hề muốn hủy diệt Thương Mang đại thế giới, nên ta đương nhiên không muốn hại nàng!"
"Bây giờ nàng không phải là nàng khi xưa, nhưng bên trong đó vẫn là nàng mà phải không?"
Cốc Tân Nguyệt cau mày.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất