“Không có.” Irina lắc lắc đầu, sau đó cô nói: “Bất quá mặc kệ như thế nào, thì ta đây rất hy vọng phía Cục Thần Bí có thể nhanh chóng bắt được Fred và trị tội hắn. Bởi vì rốt cuộc thì chuyện ta là người phá án đã truyền ra ngoài, mà bản thân ta thì chỉ là một thiếu nữ nhỏ yếu bất lực, ta rất lo lắng Fred sẽ mưu đồ tiến hành trả thù đối với ta.”
Những lời này của Irina là đang ám chỉ Grace không chuyên nghiệp, nếu không phải do Grace lắm miệng, thì chắc chắn Fred sẽ không tới đây trả thù cô vào tối hôm qua.
Mà Grace thì sao lại không biết Irina đang ám chỉ điều gì? Thậm chí hắn còn thấy ánh mắt bất mãn của cô hầu gái đứng bên cạnh Irina, nên hắn không khỏi có chút xấu hổ.
“Tuân lệnh, chắc chắn Cục Thần Bí sẽ nhanh chóng bắt được Fred. Nếu không có chuyện gì để nói nữa thì thần đi trước đây.”
Grace vội vàng cáo từ, đương nhiên Irina sẽ không cản lại làm gì, thậm chí cô còn ước gì Grace đi nhanh hơn một chút.
Chờ tới khi xác nhận Grace đã rời khỏi, Feline mới nói với Irina: “Công chúa điện hạ, khi nãy Feline đi mở cửa, thì Feline có gặp vương phi Joyti, vương phi căn dặn Feline lát nữa hãy dẫn người tới biệt thự của công chúa Becky một chuyến, xin người hãy nhanh chóng dùng bữa, sau đó đi theo Feline thay một bộ lễ phục.”
Vương phi Joyti?
Irina có chút ngoài ý muốn, cô hồi tưởng một chút, trong ký ức của nguyên chủ chẳng có bao nhiêu tin tức về vị vương phi này, nhưng tại sao đối phương lại đột nhiên muốn gặp cô nhỉ?
Nhưng mặc kệ như thế nào, thì quả thật là không thể bỏ qua chuyện này được, Irina lập tức dùng bữa sáng một cách nhanh chóng, uống hết ly sữa bò sau đó đi theo Feline về tới phòng cô.
“Bức tranh được treo trên cửa từ khi nào nhỉ? Nếu Feline nhớ không lầm thì nó được treo ở hành lang mà?” Đôi mắt Feline dừng ở cửa.
Tuy tối hôm qua Irina chiến đấu với Fred trong thời gian rất ngắn, nhưng tàn dư trận chiến lại lan ra toàn bộ căn phòng, phần lớn dấu vết đều được cô xóa sạch sẽ, nhưng cái lỗ do đạn không khí tạo thành thì lại không thể xử lý được, nên cô chỉ có thể lấy một cái bức tranh để đó che nó lại.
Mắt thấy Feline đang muốn đi lấy bức tranh đặt về chỗ cũ, Irina vội vàng nói: “Cứ treo nó ở đây đi, không cần phải chuyển nó đi chỗ khác, hơn nữa không phải vương phi còn đang đợi chúng ta sao?”
Nghĩ tới vương phi đang chờ đợi, Feline gật gật đầu, cô mở tủ đồ lựa chọn váy cho Irina.
Không lâu sau, Feline lấy ra một bộ váy màu trắng tinh của tâm hồn ngây thơ: “Đây là chiếc váy người đã mặc khi lần đầu tiên đặt chân đến Vương Quốc Hắc Dạ, lúc đó người còn được vương phi Joyti khen ngợi là rất xinh đẹp và dễ thương. Lần gặp mặt này cũng không phải là trường hợp xã giao quan trọng, nên người có thể mặc nó thêm lần nữa.”
Irina liếc mắt nhìn Feline, hình như nguyên chủ sống tại Vương Quốc Hắc Dạ được hai tháng rồi nhỉ? Đã qua lâu như vậy mà Feline lại còn nhớ rõ ràng thế này, thật không hổ là nàng hầu gái toàn năng của bổn cung.
Bởi vì không cần long nhong bên ngoài, nên trừ quần an toàn ra, thì Feline nói với Irina rằng cô không cần phải mặc thêm vài lớp váy trong làm gì cho mệt, chỉ cần mặc bộ váy nho nhỏ này là đủ.
“Hự~…… Feline, ta cảm thấy có chút chật chật.”
“Chật? Trong vòng hai tháng nay người có mập lên không??”
“Không có nha? Đại khái??”
“Điện hạ hãy hít một hơi thật sâu và thu eo lại một chút nào.”
“Hự~……”
Irina bất đắc dĩ làm theo, cô nhìn nhìn bản thân trong gương toàn thân, rõ ràng dáng người rất thon gọn, chắc chắn là do váy nó tự nhỏ lại. (hờ hờ)
Giờ phút này sau khi mặc bộ váy trắng tinh, hai bờ vai trắng nõn cùng với xương quai xanh tinh xảo của Irina đều lộ ra trong không khí, một bàn tay nhỏ nhắn hoàn mỹ không tì vết được Feline cầm lấy xỏ vào chiếc vòng tay màu trắng tuyết.
Bộ váy lần này cô mặc là bộ váy mặc ở nhà, cũng không cần phải mặc thêm vài lớp váy trong làm gì, nên làn váy được rũ thẳng xuống dưới, phía sau thì lại được dáng người hoàn mỹ căng ra thành độ cong mê người.
Đến nỗi dưới làn váy, thì lộ ra đôi chân trắng nõn không tỳ vết, vài cơn gió thổi vào từ cửa sổ làm cho cô cảm thấy lạnh lạnh.
Feline lấy đôi vớ màu trắng có họa tiết bông hoa đeo vào cho Irina, vớ cũng chỉ dài đến mắt cá chân thôi, tiếp đó là một đôi giày da màu trắng tuyết, trên giày da cũng có hoa văn họa tiết đóa hoa, tràn đầy phong cách của một thiếu nữ.
Váy áo mặc xong, Feline lại chải chải đầu tóc cho Irina rồi lấy ra một cái nơ hình con bướm màu trắng tinh đặt lên mái tóc Irina. Có lẽ là do cảm thấy mái tóc phía trước Irina hơi dài, Feline lại cầm cái kẹp tóc màu bạc và cố định mái tóc lại, làm cho đôi con ngươi màu tím sáng lấp lánh lộ ra dưới mái tóc.
“Feline, cô không cần trang điểm cho bản thân sao?” Irina nhìn nhìn Feline trong gương rồi hỏi.
“Feline chỉ là một người hầu, trang điểm quá mức đẹp đẽ ngược lại là sai.” Feline trả lời với gương mặt vô cảm.
“Nhưng cô không trang điểm cũng rất xinh đẹp mà.” Irina khen Feline từ tận đáy lòng.
“Cảm ơn điện hạ khích lệ, đã xong, tiếp theo chúng ta nên đi gặp vương phi Joyti.” Feline bình tĩnh nói.
Không lâu sau, hai người liền đi ra ngoài tới trước cửa biệt thự bên cạnh, Feline tiến tới ấn chuông cửa, rất nhanh có một cô hầu gái mở cửa ra mời hai người vào.
Irina gặp vương phi Joyti cùng với Becky ở trong phòng khách.
Hai người đang ngồi trên ghế sô pha màu nâu mềm xốp, trên bàn có hai ly cà phê. Khi Irina cùng Feline tiến vào, vương phi Joyti liền để cô hầu gái đi pha một ly cà phê nữa, tiếp đó Joyti bảo cô hầu gái rời khỏi phòng khách. Feline thấy thế liền rời khỏi phòng khách theo.
“Thật vui vẻ khi nhìn thấy người, vương phi Joyti.” Irina hai tay nắm làn váy cúi người lễ phép chào hỏi xong cô mới ngồi xuống.
Cô nhìn và đánh giá Joyti · Pheasant, trong ký ức của nguyên chủ, thì ban đầu vị vương phi này là em gái của đương kim quốc vương Dawn VII, về sau lại gả cho anh hai mình và trở thành vương phi, cô hạ sinh hai người con cho Dawn VII, một người con trong đó là Becky. (đúng vậy là loạn luân đấy)
Mặc dù đã sinh hai người con nhưng thoạt nhìn Joyti vẫn như là một người phụ nữ chưa tới 30 tuổi, cô có mái tóc màu vàng kim hơi cong cong, gương mặt vừa mịn màng vừa trắng nõn, đôi mắt sáng ngời như Lam Bảo Thạch, mỗi lời nói mỗi tiếng cười vẫn rất mê hoặc.
Bộ váy màu đen toàn thân bảo phủ lấy cả người Joyti làm cho cô tăng thêm vài phần thành thục, nhưng đặc biệt là làn da trắng nõn đối lập với bộ váy màu đen càng tăng thêm vài phần gợi cảm cho người khác.
“Irina, con tới bên này đi.” Joyti cười cười nói đồng thời cô vỗ vỗ vị trí bên cạnh chính mình.
Irina mỉm cười gật đầu, cô đứng dậy tiến tới ngồi xuống bên cạnh Joyti.
Tiếp đó Joyti lại nói với Becky: “Công chúa Becky nho nhỏ của mẹ, mẹ muốn nói vài chuyện riêng tư cùng với chị Irina của con, nên con có thể lên lầu chơi trước được không?”
“Được nha.” Becky nghiêng đầu cười cười, cô đứng dậy nhảy nhót tung ta tung tăng rời đi.
Và thế là, trong phòng khách chỉ còn lại hai người các cô.
Nhìn theo bóng dáng Becky rời đi, Irina tò mò hỏi: “Vương phi, người tìm con có chuyện gì không?”
“Irina……”
Joyti nhìn Irina, biểu tình trên gương mặt cô liên tục thay đổi, như thương xót, như đau lòng, như thở dài, đủ loại thay đổi trong thời gian ngắn làm cho Irina hoàn toàn không hiểu gì cả.
Tuy rằng vương phi ôm ấp rất thoải mái, nhất là cơ thể mềm mại của Joyti làm cho cô cảm thấy vài phần sung sướng, nhưng động tác bất ngờ của đối phương cùng với những lời này đến tột cùng là có ý gì?
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất