Minh Lan Nhược - FULL

“Vút …!”
Nước đen trong Cổ Thần đỉnh trong nháy mắt tràn ra bốn phía.
Tay Minh Lan Nhược và Hương Na vừa chạm vào nước đen, lập tức bị dòng nước đen ấy bao phủ, men theo cổ tay, bò lên cánh tay non nớt.
Kỳ lạ là, tất cả nước đen bắn ra ngoài như có sinh mạng, tự động “bò” ngược trở về Cổ Thần đỉnh.
Sắc mặt Minh Lan Nhược trong nháy mắt trở nên trắng bệch, trên trán rịn ra một lớp mồ hôi lạnh.
“Đại tiểu thư!” Ô Tang cô cô theo bản năng muốn tiến lên đỡ nàng.
A Cổ Ma Ma nghiêm nghị ngăn cản Ô Tang cô cô: “Ô Tang, đừng qua đó, thứ nước kia cực độc, người thường chỉ cần dính phải một chút cũng sẽ muôn đời muôn kiếp không thể nào trở lại được!”
Đó là “thần thủy” đặc biệt, chỉ có Thánh Nữ mới có thể chạm vào.
Minh Lan Nhược nhìn về phía Hương Na, toàn thân nàng ta đang trong trạng thái đau đớn cực độ.
Khuôn mặt thiếu nữ trước mắt méo mó vì đau đớn, làn da vốn trắng nõn nà giờ đây đang dần chuyển sang màu xám tro.
Cánh tay Hương Na đã chuyển sang màu đen, tròng mắt đỏ ngầu, nàng ta đau đớn rên rỉ: “… Đau… quá… đau… quá…”
Nàng ta thậm chí không còn sức để hét lên, toàn thân run rẩy, nhưng cả cánh tay như bị nước đen hút chặt, không thể rút ra.
Sở Nguyên Bạch lo lắng tay chân luống cuống, chỉ muốn xông lên tát cho Hương Na một cái, kẻ ngốc liều lĩnh này lại tự tìm đường chết!
Bản thân hắn ta cũng bất lực, nhưng cũng không thể trơ mắt nhìn muội muội duy nhất của mình chết đi như vậy!
“Tỷ tỷ!” Hắn ta chỉ có thể cầu xin hướng về phía Minh Lan Nhược hô lớn.
Minh Lan Nhược nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, trong nháy mắt rút tay về.
Nước đen kia “phụt” một tiếng … “nhả” cánh tay của Hương Na ra.
Lúc này, Hương Na như một pho tượng màu xám, cuộn tròn trên mặt đất run rẩy.
Cánh tay nàng ta đã hoàn toàn chuyển sang màu đen, màu đen đó vẫn đang không ngừng lan rộng, như thể đang nuốt chửng cơ thể Hương Na.
“Tại sao… Tại sao lại như vậy… Cổ Thần… Cổ Thần đâu?!” Hương Na toàn thân run rẩy, sắc mặt khó coi quỳ trên mặt đất.
A Cổ Ma Ma thản nhiên nói: “Cổ Thần một nửa ở trong cơ thể ngươi, một nửa ở trong cơ thể Lan Nhược, cũng coi như ngươi đã được toại nguyện rồi.”
Trên mặt Hương Na lại lộ ra nụ cười vừa đau đớn vừa vui sướng, nàng ta nhìn chằm chằm vào cánh tay đen kịt của mình: “Cổ Thần… Cổ Thần rốt cuộc đã vào trong cơ thể ta rồi…”
Dù chỉ có một nửa, nhưng nàng ta rốt cuộc cũng có thể danh chính ngôn thuận trở thành Thánh Nữ rồi!
“Nhưng nếu lão nhân ta đoán không lầm, chẳng bao lâu nữa, Cổ Thần sẽ nuốt chửng cơ thể ngươi, sau đó ngươi sẽ hóa thành nước đen, trở lại Cổ Thần đỉnh.”
“Ngươi sẽ trở thành một phần của Cổ Thần đỉnh, cuối cùng Cổ Thần sẽ tự mình trở về cơ thể Lan Nhược.”
A Cổ Ma Ma thản nhiên cắt ngang niềm vui sướng của Hương Na.
Hương Na nhìn cơ thể mình, quả nhiên, màu đen kia đang không ngừng lan rộng trên da thịt nàng ta.
Còn Minh Lan Nhược ngoài sắc mặt trắng bệch đang yếu ớt đứng dựa vào cạnh bàn thì nàng vẫn bình an vô sự.
“Tại sao, tại sao Minh Lan Nhược không sao, rõ ràng trong cơ thể nàng ta cũng chỉ có một nửa Cổ Thần, tại sao nàng ta không bị nuốt chửng hóa thành nước đen, Cổ Thần không đến cơ thể ta!”
Hương Na phẫn nộ và bất lực nhìn Minh Lan Nhược run rẩy hỏi.
Sở Nguyên Bạch nghiến răng nghiến lợi nói: “Bởi vì Lan Nhược tỷ tỷ là ngoại tôn nữ của vị Thánh Nữ trước, tỷ ấy là huyết mạch trực hệ của Thánh Nữ, còn Ma Ma của chúng ta chưa từng được Cổ Thần ký sinh, không phải huyết mạch Thánh Nữ!”
Mặc dù hắn ta rất không muốn thừa nhận, nhưng hiện thực đã cho bọn họ một cái tát thật mạnh…
Khi huyết mạch thật sự của Thánh Nữ còn tồn tại, Cổ Thần tuyệt đối sẽ không lựa chọn huyết mạch không phải Thánh Nữ!
“Nếu không thì muội tưởng rằng từ xưa đến nay, tại sao Thánh Nữ sau khi bị Cổ Thần ký sinh lại khó mang thai, đặc biệt là sinh con gái càng khó khăn gấp bội?”
A Cổ Ma Ma cười nhạo nói: “Đó là bởi vì tác dụng phụ rất lớn mà Cổ Thần mang đến sau khi ký sinh, nhưng một khi Thánh Nữ có thể thụ thai, lại là con gái, vậy thì đứa bé gái đó chính là nơi thích hợp nhất để Cổ Thần sinh tồn!”
Cổ Thần gần như có thể coi là nữ vương của tộc trùng, đã có “vật chủ” tốt nhất để sinh tồn, sao có thể hạ mình lựa chọn phế phẩm?
A Cổ Ma Ma đi đến bên cạnh Minh Lan Nhược, âu yếm vuốt ve mái tóc Minh Lan Nhược…
“Năm đó nếu ta không sinh con gái, mẫu thân của các ngươi quả thực có khả năng kế thừa Cổ Thần, nhưng ta đã có con gái, nó lại sinh ra Nhược Nhược.”
Chỉ là nữ nhân Tiêu Quan Âm này thân thể quá yếu ớt, bà chỉ có thể tiếp tục ổn định Cổ Thần trong cơ thể mình, cho đến khi Quan Âm sinh hạ ngoại tôn nữ Nhược Nhược.
Bà thử một lần, quả nhiên, thậm chí không cần Cổ Thần đỉnh, Cổ Thần đã thuận lợi tiến vào cơ thể Nhược Nhược.
“Nhược Nhược từ khi còn trong bụng đã là vật chủ được Cổ Thần lựa chọn rồi.” A Cổ Ma Ma thản nhiên nói.
“Không công bằng… Điều này… Không công bằng…” Hương Na tuyệt vọng và bất lực nằm trên mặt đất co giật, nước mắt không ngừng rơi xuống.
Màu đen kia đã ăn mòn nửa người nàng ta đến biến dạng.
Sở Nguyên Bạch sắc mặt trắng bệch, hắn loạng choạng vài bước, dứt khoát quỳ “phịch” xuống trước mặt A Cổ Ma Ma…
“A Cổ Na Thánh Nữ, tất cả đều là lỗi của ta, cầu xin người nể tình chúng ta đều là Miêu nhân, tha thứ cho Hương Na, cứu lấy muội ấy!”
A Cổ Ma Ma lạnh lùng nói: “Tại sao ta phải cứu nó? Ngoại công ngươi lòng lang dạ sói, nhiều lần hãm hại ta, khiến con gái ta … đời Thánh Nữ tiếp theo vì bệnh tật mà sớm qua đời!”
“Các ngươi bắt cóc ta, lại nhiều lần muốn hãm hại ngoại tôn nữ ta, ta đã nể mặt Nhược Nhược, giao Cổ Thần cho muội muội của ngươi rồi!”
“Là nó tham lam vô độ, cưỡng ép cướp đoạt Cổ Thần, chọc giận Cổ Thần!”
Sắc mặc Sở Nguyên Bạch càng thêm xanh mét và đau khổ: “Ta… biết…”
Không phải hắn ta không biết tham vọng của ngoại công, hãm hại vị Thánh Nữ trước, nhưng ngoại công nói là vì Miêu Cương.
Hắn ta muốn tin, cũng không thể không tin.
Là người nắm quyền, hắn ta hiểu rõ mọi hành động đoạt quyền, đều phải … sư xuất hữu danh, tất cả đều có thể hy sinh.
A Cổ Ma Ma cười lạnh: “Ngươi cũng là Cổ Sư, hẳn là biết rõ kết cục của việc chọc giận Cổ Thần! Muốn ta cứu muội muội ngươi, chẳng lẽ không nên trả giá sao?”
Sở Nguyên Bạch nhắm mắt lại, trong lòng đấu tranh kịch liệt, bỗng nhiên quỳ gối tiến lên hai bước, hướng Minh Lan Nhược dập đầu…
“Tạo vật Thiên Thần ở trên cao, mộc miên đỏ tại hạ, Cổ Thần ở trên cao, vạn trùng tại hạ, Đại Vu sư Sở Nguyên Bạch, nguyện từ nay về sau một lòng một dạ cả đời phụng sự Lan Nhược Thánh Nữ, nếu có phản bội, tất cả gia tộc chết dưới miệng vạn trùng!”
Nói xong, hắn ta cầm lấy con dao găm mà Minh Lan Nhược vừa rạch cổ tay, một đao cắt vào cổ tay mình, run rẩy đưa tay về phía Minh Lan Nhược.
Ánh mắt hắn ta phức tạp, mang theo một tia sáng kỳ lạ nhìn sâu vào nữ tử trước mặt.
Trái tim như muốn nổ tung vì đến gần nàng.
Đây là một loại huyết khế kỳ lạ của Miêu Cương, đặc biệt là kết khế với Thánh Nữ có Cổ thuật cường đại.
Tượng trưng cho sự trung thành không bao giờ phản bội, thậm chí sau khi chết, sẽ trở thành cương thi của Thánh Nữ Miêu Cương, mặc cho Thánh Nữ sai khiến.
Hắn ta chưa bao giờ cảm thấy thất bại như vậy, nhưng lại có một sự thôi thúc không thể kiềm chế, muốn có được máu của nàng.
Minh Lan Nhược nhìn hắn ta chằm chằm, bỗng nhiên mỉm cười: “Tiểu Bạch, như vậy chưa đủ, ngươi muốn ta làm tỷ tỷ của ngươi kết huyết khế với ngươi, thì chỉ với thân phận Đại Vu sư Miêu Cương của ngươi thì chưa đủ.”
Lông mi Sở Nguyên Bạch khẽ run lên, trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác tuyệt vọng, khẽ hỏi: “Minh Lan Nhược, có phải ngay từ đầu, tỷ đã không hề bị Huyết Cổ hùng trùng của ta mê hoặc đúng không?”
Minh Lan Nhược nhẹ nhàng xoa đầu thiếu niên, thản nhiên cúi đầu nhìn hắn ta.
“Ngươi là một đứa trẻ thông minh, ta thích nhất là giao dịch với người thông minh, ngươi đương nhiên cũng có thể lựa chọn từ bỏ muội muội luôn kéo chân sau của ngươi, cũng có thể từ bỏ việc trở thành đệ đệ của ta, tiếp tục làm Tiểu Kinh Nam vương hùng cai trị một phương của ngươi.”
Sở Nguyên Bạch run rẩy, siết chặt nắm tay, sau đó chậm rãi cúi người trước mặt nàng: “Tiểu Kinh Nam vương Sở Nguyên Bạch, nguyện vì Minh gia đại tiểu thư, cầu xin người cứu lấy muội muội ngu muội ngông cuồng của ta.”
Minh Lan Nhược mỉm cười, dùng bàn tay vẫn đang chảy máu của mình, nắm chặt lấy bàn tay đầy máu của hắn, mười ngón tay đan vào nhau.
“Ngoan.”

Ads
';
Advertisement