“Ra tay ở biệt viện của Cô là hạ sách, dễ dàng để lại nhược điểm cho người khác, tất nhiên ra tay trên đường là thích hợp nhất, tính tình cứng nhắc của Từ Tú Dật và gia phong của Từ gia, nếu trước mặt mọi người Cô cứu nàng ta từ dưới sông lên, lại còn hô hấp nhân tạo, nàng ta không gả cho Cô thì chỉ có nước chết.”
Thái tử điện hạ mỉm cười nói.
Đúng là hôm nay mọi chuyện diễn ra thuận lợi như kế hoạch của Thái tử điện hạ.
Từ gia giống như những con côn trùng nhỏ, làm sao có thể thoát khỏi mạng nhện mà Điện hạ giăng ra cho bọn họ?
Cho dù Đại lý tự khanh có giỏi phá án đến đâu, Quỷ tiết gặp “quỷ”, bị tà ma ám hại rơi xuống nước cũng vậy, hay là vô tình rơi xuống nước vì hỗn loạn cũng thế.
Cũng không thể điều tra ra là do Thái tử, ai bảo hôm nay là Quỷ tiết? Rất dễ dàng tạo ra “tai nạn”.
Thượng Quan Vũ xuống xe ngựa, không vội xuống nước mà nhìn xe ngựa đang dần chìm xuống, cầm chén trà mà một tên thị vệ khác đưa tới nhấp một ngụm.
“Đừng vội, Từ Tú Dật không biết bơi, cứ để nàng ta ngâm nước cho đã, rửa sạch cái miệng không biết điều kia, đến lúc cận kề cái chết nàng ta mới hiểu được tấm lòng “cứu giúp” của Cô, Cô ghét nhất là nữ nhân không nghe lời.”
Nhìn biểu cảm của Thượng Quan Vũ, tên thị vệ cảm thấy lạnh sống lưng.
Đúng là những kẻ nào dám chống đối Thái tử, cho dù là nữ nhân, hơn nữa còn là nữ nhân mà Thái tử muốn cưới về làm Thái tử phi cũng sẽ bị Điện hạ trả thù tàn nhẫn.
Nhìn Thái tử phi hiện giờ bị Thái tử hành hạ là biết, nếu Từ đại tiểu thư là một Thái tử phi cứng nhắc, nhàm chán thì tốt hơn.
Nếu nàng ta có suy nghĩ của riêng mình thì sẽ không có kết cục tốt đẹp khi ở bên cạnh Thái tử.
“Đã là công cụ thì phải có ý thức của một công cụ.” Thượng Quan Vũ tưởng tượng đến cảnh Từ Tú Dật giãy giụa muốn sống sót, hắn ta mỉm cười một cách tao nhã.
…
Trong xe ngựa, Từ Tú Dật bị lực va chạm khi rơi xuống khiến đầu óc choáng váng, toàn thân đau đớn, nàng ta dựa vào bản năng của người tập võ, cố gắng đá văng cửa xe, kéo Mai Châu ra ngoài.
Nhưng nàng ta không biết bơi, dòng nước lạnh lẽo bao phủ lấy nàng ta, tràn vào khoang mũi, miệng…
Dưới đáy sông tối tăm, nàng ta mơ hồ nhìn thấy những tia sáng le lói trên mặt nước, linh hồn như bị rút ra khỏi cơ thể, bà lão kia ngân nga bài hát kỳ dị.
Ca ca ra ngoài đi thăm mộ, trong mộ có một bà lão, bà lão ra ngoài thắp hương, trong đó có một cô nương,
Cô nương ra ngoài thắp đèn…
Rơi xuống sông không về được…
Cô nương ra ngoài thắp đèn…
Rơi xuống sông không về được…
Từ Tú Dật cực kỳ khó chịu, trong phổi bỏng rát, đau đớn, mỗi một giây đều bị dày vò dài đằng đẵng.
Nàng ta rất hối hận vì mình đã không học bơi như Minh tỷ tỷ.
Không, nàng ta không muốn chết!
Nàng ta liều mạng giãy dụa, không muốn mình chìm xuống nhưng mà giống như thật sự có quỷ nước kéo nàng ta chìm xuống sâu dưới đáy sông.
Mãi đến khi nàng ta đã không còn sức lực giãy dụa…
Bỗng nhiên, một cánh tay giữ chặt vòng eo mảnh mai của nàng ta từ phía sau, nhấc lên rồi đạp một cái, nổi lên trên mặt nước.
Từ Tú Dật đang hôn mê có thể cảm nhận được cơ bắp cường tráng trên cánh tay kia siết nàng ta đau đớn.
Nhưng chính bởi vì cảm giác đau đớn này ngược lại khiến đầu óc nàng ta tỉnh táo một chút, hiện lên mấy suy nghĩ.
Là ai thế? Là đám người Thường thúc sao?
Không, bọn họ đã sớm bị người ta chen chúc đẩy ra rồi… Là… Là…
… Là Thái tử!
Trong khoảnh khắc khi rời khỏi mặt nước, nàng ta bỗng nhiên rút đoản kiếm ở sau thắt lưng ra, muốn chém vào trên cánh tay đối phương!
Nàng ta không thể để mọi người trông thấy nàng ta được Thái tử vớt lên!
Đối phương nhạy bén vươn tay đập vào cổ tay của nàng ta nhưng vẫn bị nàng ta chém vào một vết.
“Hít!” Hắn ta cắn răng kêu lên một tiếng đau đớn, thả lỏng tay ra: “Ngươi điên rồi, lòng lang dạ sói như thế đối với ân nhân cứu mạng sao?”
Trong lúc Từ Tú Dật mê man, trông thấy một đôi mắt màu xám bạc, nàng ta bỗng nhiên không giãy dụa nữa, cả người chìm vào trong nước.
Cáo Bạc thấy thế thì mắng một tiếng thô tục rồi lại lặn xuống dưới túm nàng ta lên, bơi về phía bờ.
Có bảy, tám người rơi xuống nước, có người thi nhau đứng bên bờ muốn cứu người, đám người Thái tử không ngờ Từ Tú Dật có võ công, có thể thoát khỏi xe nhanh như vậy.
Cáo Bạc đã sắp kéo Từ Tú Dật lên bờ rồi mà Thái tử mới bỗng nhiên cao giọng nói về phía mặt sông: “Không hay rồi, xe ngựa kia là của Từ phủ, chẳng lẽ là tiểu thư Từ gia rơi xuống nước!”
Thái tử hét xong mới nhảy vào trong nước, dẫn theo mấy người hầu bơi về phía toa xe.
Cáo Bạc bò lên bờ, đang kéo Từ Tú Dật lên im lặng: “…”
Các người hầu còn lại của Đông cung và đám vệ binh thì lũ lượt kêu lên ầm ĩ, để cho tất cả mọi người biết Thái tử điện hạ không sợ hãi mà nhảy cầu nghĩ cách cứu viện tiểu thư Từ gia.
Còn có người gọi người của Ngũ Thành binh mã ty tới bắt đầu duy trì trật tự, để chứng minh người của Đông cung bọn họ chỉ trùng hợp đến bờ sông, “Trùng hợp” thấy đại tiểu thư Từ gia rơi xuống nước.
Nhìn Thái tử dẫn người chạy tới toa xe lật trong hồ nước, Cáo Bạc cười nhạo một tiếng, kéo vạt áo, ý đồ xấu xa không định nói cho đối phương biết là hắn ta đã cứu người lên.
Người vừa được kéo lên bờ không chỉ có một mình Từ Tú Dật, dân chúng đều thi nhau đưa tay cứu giúp.
Từ Tú Dật vừa bị kéo lên đến đã có một số đại thẩm và tiểu nương tử tới kiểm tả tình hình của nàng ta.
Một đại thẩm sờ mũi Từ Tú Dật một cái, kinh hãi hét một tiếng: “Không hay rồi, cô nương này hình như không còn thở!”
Cáo Bạc thấy thế thì vội nhìn xuống tay của mình: “Ta kêu các ngươi đi gọi đại phu, khi nào đại phu sẽ đến?”
“Hồi Cáo Bạc đại nhân, một khắc trước, Lý chưởng quầy của Bách Thảo Đường đã dẫn người đến cửa thành nhưng đã qua thời gian khóa cửa rồi, muốn vào thành phải tốn một chút thời gian, hiện giờ ít nhất phải hai khắc nữa mới có thể chạy đến.”
Thám tử Đông xưởng kia ôm quyền nói với Cáo Bạc.
Cáo Bạc nhìn Từ Tú Dật nằm trên mặt đất không có tiếng động, không có hơi thở, nhíu mày một cái, quỳ một chân xuống, hắn ta vươn tay giữ cằm nàng ta, ép nàng ta mở miệng.
Sau đó, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, hắn ta vươn tay moi móc trong khoang miệng nhỏ nhắn của nàng ta một trận, sau khi xác nhận không có thứ rong rêu gì chặn miệng mũi nàng ta thì đặt hai tay chồng lên trên ngực nàng ta, ấn xuống mấy cái.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất